“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8466: "Ba người các ngươi đều là cảnh giới này".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người đàn ông trung niên mập lùn nhìn một cô gái bên cạnh, cô gái kia mặc một cái áo bào rộng rãi, tóc dài buộc lên, nhìn qua thì rất bình thường, thế nhưng nhìn kỹ lại, càng xem càng khiến người ta mê muội."Lý Tâm Hiệp, không phải từ trước đến nay ngươi không thích đi ra khỏi Hoa Cái Thánh Địa sao?Sao lần này lại đến?"Người phụ nữ mặc áo bào rộng rãi nhìn về phía hai người Thôi Tấn Hoa và Vân Tùng, trầm mặc không nói gì, chỉ chậm rãi đưa mắt nhìn về phía một bóng người đứng vững giữa không trung.Tần Ninh.Lúc này lỗ máu trên ngực Tần Ninh vẫn vô cùng rõ ràng, áo trắng cả người đã là màu đỏ tươi.Khuôn mặt có chút tái nhợt, khí tức cũng không ngừng chập chờn.Người này chính là mục tiêu lần này của chín mươi chín vị Tiên Nhân bọn họ.Lý Tâm Hiệp hờ hững nói: "Diệp Chi Vấn dùng hết thủ đoạn chính là để chúng ta tới giết hắn?"Vân Tùng cười ha hả nói: "Đúng vậy"."Nghe nói kẻ này có lai lịch không nhỏ, cho nên nhất định phải để ba người chúng ta đến, nếu không sẽ lo lắng đám tiểu bối này không làm được!"Lúc này vẻ mặt Thôi Tấn Hoa cũng vô cùng nghiêm túc.Tần Ninh không nói một lời, chỉ đưa mắt đánh giá ba người này và sáu người sau lưng ba người, còn có chín mươi người còn lại."Chín mươi vị Chân Tiên!""Sáu vị Nhân Tiên!""Ba vị Linh Tiên!"Tần Ninh cười nhạo nói: "Lần này Diệp Chi Vấn bỏ hết cả vốn liếng, không sợ mất cả chì lẫn chài sao?"Nghe nói như thế, sắc mặt ba người Thôi Tấn Hoa, Vân Tùng, Lý Tâm Hiệp đều biến đổi.Tần Ninh lại có thể nhìn ra cảnh giới của bọn họ ngay lập tức sao?"Ngươi quả nhiên không đơn giản".Lý Tâm Hiệp hờ hững nói."Đúng vậy, ta quả nhiên không đơn giản".Tần Ninh nói: "Chân Tiên chỉ là bước đầu tiên của Tiên Nhân, nạp tiên khí, hóa nguyên lực, chín mươi người kia đều như thế"."Nhân Tiên là cảnh giới trúc cơ của Tiên Nhân, là cảnh giới căn bản chân chính của Tiên Nhân"."Linh Tiên... Tiên khí mờ mịt, từ trong ra ngoài thông thấu, sáng tỏ như linh ngọc, mang đến cho người ta cảm giác có chút khác biệt"."Ba người các ngươi đều là cảnh giới này".Tần Ninh nói đến đây, dường như nghĩ đến cái gì đó, cười nói: "Ở trong Thượng Tam Thiên mênh mông rộng lớn, Linh Tiên đã rất hiếm có rồi, làm sao phải vì giết ta mà đâm đầu vào nguy hiểm đến tính mạng lớn như vậy?"
Người đàn ông trung niên mập lùn nhìn một cô gái bên cạnh, cô gái kia mặc một cái áo bào rộng rãi, tóc dài buộc lên, nhìn qua thì rất bình thường, thế nhưng nhìn kỹ lại, càng xem càng khiến người ta mê muội.
"Lý Tâm Hiệp, không phải từ trước đến nay ngươi không thích đi ra khỏi Hoa Cái Thánh Địa sao?
Sao lần này lại đến?"
Người phụ nữ mặc áo bào rộng rãi nhìn về phía hai người Thôi Tấn Hoa và Vân Tùng, trầm mặc không nói gì, chỉ chậm rãi đưa mắt nhìn về phía một bóng người đứng vững giữa không trung.
Tần Ninh.
Lúc này lỗ máu trên ngực Tần Ninh vẫn vô cùng rõ ràng, áo trắng cả người đã là màu đỏ tươi.
Khuôn mặt có chút tái nhợt, khí tức cũng không ngừng chập chờn.
Người này chính là mục tiêu lần này của chín mươi chín vị Tiên Nhân bọn họ.
Lý Tâm Hiệp hờ hững nói: "Diệp Chi Vấn dùng hết thủ đoạn chính là để chúng ta tới giết hắn?"
Vân Tùng cười ha hả nói: "Đúng vậy".
"Nghe nói kẻ này có lai lịch không nhỏ, cho nên nhất định phải để ba người chúng ta đến, nếu không sẽ lo lắng đám tiểu bối này không làm được!"
Lúc này vẻ mặt Thôi Tấn Hoa cũng vô cùng nghiêm túc.
Tần Ninh không nói một lời, chỉ đưa mắt đánh giá ba người này và sáu người sau lưng ba người, còn có chín mươi người còn lại.
"Chín mươi vị Chân Tiên!"
"Sáu vị Nhân Tiên!"
"Ba vị Linh Tiên!"
Tần Ninh cười nhạo nói: "Lần này Diệp Chi Vấn bỏ hết cả vốn liếng, không sợ mất cả chì lẫn chài sao?"
Nghe nói như thế, sắc mặt ba người Thôi Tấn Hoa, Vân Tùng, Lý Tâm Hiệp đều biến đổi.
Tần Ninh lại có thể nhìn ra cảnh giới của bọn họ ngay lập tức sao?
"Ngươi quả nhiên không đơn giản".
Lý Tâm Hiệp hờ hững nói.
"Đúng vậy, ta quả nhiên không đơn giản".
Tần Ninh nói: "Chân Tiên chỉ là bước đầu tiên của Tiên Nhân, nạp tiên khí, hóa nguyên lực, chín mươi người kia đều như thế".
"Nhân Tiên là cảnh giới trúc cơ của Tiên Nhân, là cảnh giới căn bản chân chính của Tiên Nhân".
"Linh Tiên... Tiên khí mờ mịt, từ trong ra ngoài thông thấu, sáng tỏ như linh ngọc, mang đến cho người ta cảm giác có chút khác biệt".
"Ba người các ngươi đều là cảnh giới này".
Tần Ninh nói đến đây, dường như nghĩ đến cái gì đó, cười nói: "Ở trong Thượng Tam Thiên mênh mông rộng lớn, Linh Tiên đã rất hiếm có rồi, làm sao phải vì giết ta mà đâm đầu vào nguy hiểm đến tính mạng lớn như vậy?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người đàn ông trung niên mập lùn nhìn một cô gái bên cạnh, cô gái kia mặc một cái áo bào rộng rãi, tóc dài buộc lên, nhìn qua thì rất bình thường, thế nhưng nhìn kỹ lại, càng xem càng khiến người ta mê muội."Lý Tâm Hiệp, không phải từ trước đến nay ngươi không thích đi ra khỏi Hoa Cái Thánh Địa sao?Sao lần này lại đến?"Người phụ nữ mặc áo bào rộng rãi nhìn về phía hai người Thôi Tấn Hoa và Vân Tùng, trầm mặc không nói gì, chỉ chậm rãi đưa mắt nhìn về phía một bóng người đứng vững giữa không trung.Tần Ninh.Lúc này lỗ máu trên ngực Tần Ninh vẫn vô cùng rõ ràng, áo trắng cả người đã là màu đỏ tươi.Khuôn mặt có chút tái nhợt, khí tức cũng không ngừng chập chờn.Người này chính là mục tiêu lần này của chín mươi chín vị Tiên Nhân bọn họ.Lý Tâm Hiệp hờ hững nói: "Diệp Chi Vấn dùng hết thủ đoạn chính là để chúng ta tới giết hắn?"Vân Tùng cười ha hả nói: "Đúng vậy"."Nghe nói kẻ này có lai lịch không nhỏ, cho nên nhất định phải để ba người chúng ta đến, nếu không sẽ lo lắng đám tiểu bối này không làm được!"Lúc này vẻ mặt Thôi Tấn Hoa cũng vô cùng nghiêm túc.Tần Ninh không nói một lời, chỉ đưa mắt đánh giá ba người này và sáu người sau lưng ba người, còn có chín mươi người còn lại."Chín mươi vị Chân Tiên!""Sáu vị Nhân Tiên!""Ba vị Linh Tiên!"Tần Ninh cười nhạo nói: "Lần này Diệp Chi Vấn bỏ hết cả vốn liếng, không sợ mất cả chì lẫn chài sao?"Nghe nói như thế, sắc mặt ba người Thôi Tấn Hoa, Vân Tùng, Lý Tâm Hiệp đều biến đổi.Tần Ninh lại có thể nhìn ra cảnh giới của bọn họ ngay lập tức sao?"Ngươi quả nhiên không đơn giản".Lý Tâm Hiệp hờ hững nói."Đúng vậy, ta quả nhiên không đơn giản".Tần Ninh nói: "Chân Tiên chỉ là bước đầu tiên của Tiên Nhân, nạp tiên khí, hóa nguyên lực, chín mươi người kia đều như thế"."Nhân Tiên là cảnh giới trúc cơ của Tiên Nhân, là cảnh giới căn bản chân chính của Tiên Nhân"."Linh Tiên... Tiên khí mờ mịt, từ trong ra ngoài thông thấu, sáng tỏ như linh ngọc, mang đến cho người ta cảm giác có chút khác biệt"."Ba người các ngươi đều là cảnh giới này".Tần Ninh nói đến đây, dường như nghĩ đến cái gì đó, cười nói: "Ở trong Thượng Tam Thiên mênh mông rộng lớn, Linh Tiên đã rất hiếm có rồi, làm sao phải vì giết ta mà đâm đầu vào nguy hiểm đến tính mạng lớn như vậy?"