“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8470: Đào Minh Uyên bị giết.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiên khí kinh khủng lan tràn ra.Bên ngoài thế giới bị phong ấn, vô số người thấy cảnh này chỉ cảm thấy tê cả da đầu.Tiên Nhân! Tiên Nhân chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, bây giờ đã hiện thân, thật sự là khiến người ta không thể không tê dại."Đi chết đi!"Bóng người Đào Minh Uyên trong nháy mắt đã đến gần Tần Ninh, chưởng ấn rơi xuống, cả người cũng trực tiếp tới gần."Người đi chết... phải là ngươi chứ?"Giọng nói lạnh nhạt vang lên.Tần Ninh đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lùng vô tình, bàn tay nhẹ nhàng đưa ra.Ầm! Tiếng nổ tung trầm thấp vang vọng.Đào Minh Uyên vốn dĩ đang hùng hổ lao đến, trong nháy mắt đã bị Tần Ninh túm lấy cổ.Giống như một con gà trống ven đường khí thế hung hăng phóng tới trước mặt người qua đường, nhưng lại bị người qua đường trực tiếp nắm lấy cổ, nhấc lên.Đào Minh Uyên vô cùng sợ hãi kinh ngạc.Tại sao có thể như vậy?Tần Ninh nắm chặt cổ Đào Minh Uyên."Thằng nhãi ranh, làm càn!"Thôi Tấn Hoa biến sắc, quát lên một tiếng, trực tiếp vỗ một chưởng xuống.Nhưng vào lúc này, Tần Ninh lại cười nhạo một tiếng, bàn tay dùng sức, một tiếng răng rắc vang lên, hắn đã trực tiếp bóp nát cổ Đào Minh Uyên, chấn vỡ cả hồn phách.Sau đó Tần Ninh liền ném thi thể của Đào Minh Uyên ra.Đợi đến khi chưởng kình của Thôi Tấn Hoa rơi xuống, Tần Ninh đã thuấn di xê dịch ra ngoài trăm dặm.Ầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng.Xung quanh mặt đất xuất hiện từng vết nứt.Mà Thôi Tấn Hoa ôm chặt lấy thân thể của Đào Minh Uyên."Minh Uyên...", sau khi cẩn thận cảm ứng liền phát hiện sức sống trong cơ thể Đào Minh Uyên đã bị hủy diệt.Ngay cả hồn phách cũng trực tiếp tán loạn.Lần này, mấy vị Nhân Tiên như Lư Tử An, Vân Triết, Diệp Hoa, Trịnh Thiếu An, Liễu Chỉ Như đều trợn mắt há hốc mồm.Chết! Đào Minh Uyên bị giết.Bị Tần Ninh giết?
Tiên khí kinh khủng lan tràn ra.
Bên ngoài thế giới bị phong ấn, vô số người thấy cảnh này chỉ cảm thấy tê cả da đầu.
Tiên Nhân! Tiên Nhân chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, bây giờ đã hiện thân, thật sự là khiến người ta không thể không tê dại.
"Đi chết đi!"
Bóng người Đào Minh Uyên trong nháy mắt đã đến gần Tần Ninh, chưởng ấn rơi xuống, cả người cũng trực tiếp tới gần.
"Người đi chết... phải là ngươi chứ?"
Giọng nói lạnh nhạt vang lên.
Tần Ninh đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lùng vô tình, bàn tay nhẹ nhàng đưa ra.
Ầm! Tiếng nổ tung trầm thấp vang vọng.
Đào Minh Uyên vốn dĩ đang hùng hổ lao đến, trong nháy mắt đã bị Tần Ninh túm lấy cổ.
Giống như một con gà trống ven đường khí thế hung hăng phóng tới trước mặt người qua đường, nhưng lại bị người qua đường trực tiếp nắm lấy cổ, nhấc lên.
Đào Minh Uyên vô cùng sợ hãi kinh ngạc.
Tại sao có thể như vậy?
Tần Ninh nắm chặt cổ Đào Minh Uyên.
"Thằng nhãi ranh, làm càn!"
Thôi Tấn Hoa biến sắc, quát lên một tiếng, trực tiếp vỗ một chưởng xuống.
Nhưng vào lúc này, Tần Ninh lại cười nhạo một tiếng, bàn tay dùng sức, một tiếng răng rắc vang lên, hắn đã trực tiếp bóp nát cổ Đào Minh Uyên, chấn vỡ cả hồn phách.
Sau đó Tần Ninh liền ném thi thể của Đào Minh Uyên ra.
Đợi đến khi chưởng kình của Thôi Tấn Hoa rơi xuống, Tần Ninh đã thuấn di xê dịch ra ngoài trăm dặm.
Ầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng.
Xung quanh mặt đất xuất hiện từng vết nứt.
Mà Thôi Tấn Hoa ôm chặt lấy thân thể của Đào Minh Uyên.
"Minh Uyên...", sau khi cẩn thận cảm ứng liền phát hiện sức sống trong cơ thể Đào Minh Uyên đã bị hủy diệt.
Ngay cả hồn phách cũng trực tiếp tán loạn.
Lần này, mấy vị Nhân Tiên như Lư Tử An, Vân Triết, Diệp Hoa, Trịnh Thiếu An, Liễu Chỉ Như đều trợn mắt há hốc mồm.
Chết! Đào Minh Uyên bị giết.
Bị Tần Ninh giết?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiên khí kinh khủng lan tràn ra.Bên ngoài thế giới bị phong ấn, vô số người thấy cảnh này chỉ cảm thấy tê cả da đầu.Tiên Nhân! Tiên Nhân chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, bây giờ đã hiện thân, thật sự là khiến người ta không thể không tê dại."Đi chết đi!"Bóng người Đào Minh Uyên trong nháy mắt đã đến gần Tần Ninh, chưởng ấn rơi xuống, cả người cũng trực tiếp tới gần."Người đi chết... phải là ngươi chứ?"Giọng nói lạnh nhạt vang lên.Tần Ninh đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt lạnh lùng vô tình, bàn tay nhẹ nhàng đưa ra.Ầm! Tiếng nổ tung trầm thấp vang vọng.Đào Minh Uyên vốn dĩ đang hùng hổ lao đến, trong nháy mắt đã bị Tần Ninh túm lấy cổ.Giống như một con gà trống ven đường khí thế hung hăng phóng tới trước mặt người qua đường, nhưng lại bị người qua đường trực tiếp nắm lấy cổ, nhấc lên.Đào Minh Uyên vô cùng sợ hãi kinh ngạc.Tại sao có thể như vậy?Tần Ninh nắm chặt cổ Đào Minh Uyên."Thằng nhãi ranh, làm càn!"Thôi Tấn Hoa biến sắc, quát lên một tiếng, trực tiếp vỗ một chưởng xuống.Nhưng vào lúc này, Tần Ninh lại cười nhạo một tiếng, bàn tay dùng sức, một tiếng răng rắc vang lên, hắn đã trực tiếp bóp nát cổ Đào Minh Uyên, chấn vỡ cả hồn phách.Sau đó Tần Ninh liền ném thi thể của Đào Minh Uyên ra.Đợi đến khi chưởng kình của Thôi Tấn Hoa rơi xuống, Tần Ninh đã thuấn di xê dịch ra ngoài trăm dặm.Ầm... Tiếng nổ kinh thiên động địa vang vọng.Xung quanh mặt đất xuất hiện từng vết nứt.Mà Thôi Tấn Hoa ôm chặt lấy thân thể của Đào Minh Uyên."Minh Uyên...", sau khi cẩn thận cảm ứng liền phát hiện sức sống trong cơ thể Đào Minh Uyên đã bị hủy diệt.Ngay cả hồn phách cũng trực tiếp tán loạn.Lần này, mấy vị Nhân Tiên như Lư Tử An, Vân Triết, Diệp Hoa, Trịnh Thiếu An, Liễu Chỉ Như đều trợn mắt há hốc mồm.Chết! Đào Minh Uyên bị giết.Bị Tần Ninh giết?