“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8481: “Ngươi không biết ta là ai à?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Khoan đã, Thanh Trúc là ai?”Tạ Thanh ngơ ngác.Tần Ninh ho khụ khụ rồi nói: “Là một trong… những vị phu nhân của con…”Nghe thấy vậy, Tạ Thanh ngớ người.“Con xong rồi, Tần Ninh, con xong đời rồi!”Tạ Thanh lẩm bẩm: “Y Tuyền sẽ đánh chết con đó, Tần Mộng Dao cũng sẽ đánh chết con”.Sắc mặt Tần Ninh khó coi.Tạ Thanh càu nhàu liên tục, ông ấy nói: “Tính tình của Y Tuyền và Tần Mộng Dao giống nhau như đúc, năm đó, cha con trêu hoa ghẹo nguyệt, tìm cho con chín người mẹ, nếu con dám tìm chín vị tỷ muội cho Y Tuyền thì con xem thử nó có đánh chết con hay không!”“Còn có Tần Mộng Dao, người mẹ ruột này của con dẫn theo con gái của ta mỗi ngày, coi nó như là con gái của mình, con xong đời rồi”.“Cha, chẳng phải là còn có người sao…”“Ta?”Sắc mặt Tạ Thanh lộ vẻ kỳ quái: “Con mong chờ ta giúp con sao? Con suy nghĩ cái gì vậy?”“…”, hai người đứng trong phong ấn, dường như bọn họ còn có nhiều chuyện muốn nói với nhau.Nhưng mà trên không trung, những người kia đã không kiên nhẫn được nữa.“Đủ rồi!”Bên trong bốn người áo vàng kia, có một người bỗng gào lên.“Các ngươi xem bọn ta là vật trang trí à?”Người nọ hét lên: “Tần Ninh, hôm nay, cho dù như thế nào đi nữa, ngươi chắc chắn phải chết”.Bị người khác cắt ngang, Tạ Thanh không còn bình tĩnh được nữa,“Ngươi không biết ta là ai à?”Tạ Thanh nhìn lên bầu trời, nhìn thấy bốn người áo vàng sáng chói mắt kia.“Không cần biết ngươi là ai, hôm nay, Tần Ninh chắc chắn phải chết”.Một người mặc áo vàng nắm chặt hai tay lại, trực tiếp xuất chưởng.“Người này… đầu óc hắn ta không bình thường à?”Tạ Thanh nhìn Tần Ninh, ông ấy tỏ vẻ không thể tin nổi rồi nói.

“Khoan đã, Thanh Trúc là ai?”

Tạ Thanh ngơ ngác.

Tần Ninh ho khụ khụ rồi nói: “Là một trong… những vị phu nhân của con…”

Nghe thấy vậy, Tạ Thanh ngớ người.

“Con xong rồi, Tần Ninh, con xong đời rồi!”

Tạ Thanh lẩm bẩm: “Y Tuyền sẽ đánh chết con đó, Tần Mộng Dao cũng sẽ đánh chết con”.

Sắc mặt Tần Ninh khó coi.

Tạ Thanh càu nhàu liên tục, ông ấy nói: “Tính tình của Y Tuyền và Tần Mộng Dao giống nhau như đúc, năm đó, cha con trêu hoa ghẹo nguyệt, tìm cho con chín người mẹ, nếu con dám tìm chín vị tỷ muội cho Y Tuyền thì con xem thử nó có đánh chết con hay không!”

“Còn có Tần Mộng Dao, người mẹ ruột này của con dẫn theo con gái của ta mỗi ngày, coi nó như là con gái của mình, con xong đời rồi”.

“Cha, chẳng phải là còn có người sao…”

“Ta?”

Sắc mặt Tạ Thanh lộ vẻ kỳ quái: “Con mong chờ ta giúp con sao? Con suy nghĩ cái gì vậy?”

“…”, hai người đứng trong phong ấn, dường như bọn họ còn có nhiều chuyện muốn nói với nhau.

Nhưng mà trên không trung, những người kia đã không kiên nhẫn được nữa.

“Đủ rồi!”

Bên trong bốn người áo vàng kia, có một người bỗng gào lên.

“Các ngươi xem bọn ta là vật trang trí à?”

Người nọ hét lên: “Tần Ninh, hôm nay, cho dù như thế nào đi nữa, ngươi chắc chắn phải chết”.

Bị người khác cắt ngang, Tạ Thanh không còn bình tĩnh được nữa,

“Ngươi không biết ta là ai à?”

Tạ Thanh nhìn lên bầu trời, nhìn thấy bốn người áo vàng sáng chói mắt kia.

“Không cần biết ngươi là ai, hôm nay, Tần Ninh chắc chắn phải chết”.

Một người mặc áo vàng nắm chặt hai tay lại, trực tiếp xuất chưởng.

“Người này… đầu óc hắn ta không bình thường à?”

Tạ Thanh nhìn Tần Ninh, ông ấy tỏ vẻ không thể tin nổi rồi nói.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Khoan đã, Thanh Trúc là ai?”Tạ Thanh ngơ ngác.Tần Ninh ho khụ khụ rồi nói: “Là một trong… những vị phu nhân của con…”Nghe thấy vậy, Tạ Thanh ngớ người.“Con xong rồi, Tần Ninh, con xong đời rồi!”Tạ Thanh lẩm bẩm: “Y Tuyền sẽ đánh chết con đó, Tần Mộng Dao cũng sẽ đánh chết con”.Sắc mặt Tần Ninh khó coi.Tạ Thanh càu nhàu liên tục, ông ấy nói: “Tính tình của Y Tuyền và Tần Mộng Dao giống nhau như đúc, năm đó, cha con trêu hoa ghẹo nguyệt, tìm cho con chín người mẹ, nếu con dám tìm chín vị tỷ muội cho Y Tuyền thì con xem thử nó có đánh chết con hay không!”“Còn có Tần Mộng Dao, người mẹ ruột này của con dẫn theo con gái của ta mỗi ngày, coi nó như là con gái của mình, con xong đời rồi”.“Cha, chẳng phải là còn có người sao…”“Ta?”Sắc mặt Tạ Thanh lộ vẻ kỳ quái: “Con mong chờ ta giúp con sao? Con suy nghĩ cái gì vậy?”“…”, hai người đứng trong phong ấn, dường như bọn họ còn có nhiều chuyện muốn nói với nhau.Nhưng mà trên không trung, những người kia đã không kiên nhẫn được nữa.“Đủ rồi!”Bên trong bốn người áo vàng kia, có một người bỗng gào lên.“Các ngươi xem bọn ta là vật trang trí à?”Người nọ hét lên: “Tần Ninh, hôm nay, cho dù như thế nào đi nữa, ngươi chắc chắn phải chết”.Bị người khác cắt ngang, Tạ Thanh không còn bình tĩnh được nữa,“Ngươi không biết ta là ai à?”Tạ Thanh nhìn lên bầu trời, nhìn thấy bốn người áo vàng sáng chói mắt kia.“Không cần biết ngươi là ai, hôm nay, Tần Ninh chắc chắn phải chết”.Một người mặc áo vàng nắm chặt hai tay lại, trực tiếp xuất chưởng.“Người này… đầu óc hắn ta không bình thường à?”Tạ Thanh nhìn Tần Ninh, ông ấy tỏ vẻ không thể tin nổi rồi nói.

Chương 8481: “Ngươi không biết ta là ai à?”