“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8536: Để lại cho con trai ta chứ sao!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mục Vân phất tay nói: "Nếu không bế tử quan còn có ý nghĩa gì nữa?Bế tử quan, ta có thể đến cảnh giới bây giờ không phải sao?""Mấy người các ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi, không cần phải để ý đến ta, lần sau nếu còn có chuyện tốt này nữa, ta sẽ lại gọi các ngươi, cứ phát triển cho tốt ở tinh vực Thanh Phần Thiên, đây đều là của cải mà ta dành dụm đấy!"Của cải?Mấy người nhìn nhau, vẻ mặt vo cùng kinh ngạc.Mục Vân vỗ vỗ đầu một người nhích lại gần mình, cười mắng: "Ông đây có con trai, ngươi cho rằng ông đây sáng tạo ra Thanh Vân Thiên Cung để làm gì?Để lại cho con trai ta chứ sao!""Được rồi được rồi, tấm lòng người làm cha nói với mấy người các ngươi, các ngươi cũng không hiểu được"."Nên làm gì thì làm cái đó đi, nhớ kỹ, tìm nơi bán những thứ vơ vét được trên người những người này, cung cấp cho Thanh Vân Thiên Cung phát triển lớn mạnh"."Còn nữa, Thanh Vân Thiên Cung là Thanh Vân Thiên Cung, Mục Vân ta là ta, đừng để lộ, nếu không... các ngươi tự chịu!""Vâng"."Vâng".Mấy người thi nhau khom người đáp lại.Mục Vân khoát tay, lập tức rời đi.Nhìn thấy Mục đại nhân rời đi, mấy người đều không ngừng cảm thán."Mục đại nhân thật lợi hại, nhiều người muốn bắt ông ấy như vậy, ông ấy còn tới chỗ chạy...", "Thật ra ta cảm thấy Mục đại nhân rất thông minh, Thanh Vân Thiên Cung chúng ta có phản đồ, Mục đại nhân cố ý đường hoàng giả vờ làm kẻ địch giết phản đồ, để tất cả mọi người trong tinh vực Tthanh Phần Thiên cảm thấy Thanh Vân Thiên Cung chúng ta và Mục đại nhân đối đầu, trên thực tế... Mục đại nhân là cung chủ chân chính của chúng ta"."Có lý...", "Không biết lần sau, Mục đại nhân sẽ đưa cho chúng ta món quà gì"."Cho dù là món quà tốt, chúng ta cũng phải có thực lực để lấy được đã!""Cũng có lý...", mấy người nghị luận ầm ĩ, rất nhanh đã quét dọn xong chiến trường, rời đi....Thiên địa càn khôn, thế giới vũ trụ này mênh mông thế nào, không ai biết được.Chỉ là những điều này lại không có liên quan mấy đến Tần Ninh bây giờ.Bây giờ Tần Ninh chỉ muốn trở lại bên trong Thương Mang Vân Giới thăm mấy người mẹ, đệ đệ muội muội, lại đi truy tìm tung tích của phụ thân.Sau khi ở Nguyên Hoàng Tông bên trong Vô Tương Thiên một khoảng thời gian, Tần Ninh lại xuất phát lần nữa.Bây giờ quy tắc không gian của Trung Tam Thiên bị ảnh hưởng, hắn cũng xem như nên độ tiên kiếp rồi, thế nhưng tiên kiếp lại không có cách nào giáng xuống.

Mục Vân phất tay nói: "Nếu không bế tử quan còn có ý nghĩa gì nữa?

Bế tử quan, ta có thể đến cảnh giới bây giờ không phải sao?"

"Mấy người các ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi, không cần phải để ý đến ta, lần sau nếu còn có chuyện tốt này nữa, ta sẽ lại gọi các ngươi, cứ phát triển cho tốt ở tinh vực Thanh Phần Thiên, đây đều là của cải mà ta dành dụm đấy!"

Của cải?

Mấy người nhìn nhau, vẻ mặt vo cùng kinh ngạc.

Mục Vân vỗ vỗ đầu một người nhích lại gần mình, cười mắng: "Ông đây có con trai, ngươi cho rằng ông đây sáng tạo ra Thanh Vân Thiên Cung để làm gì?

Để lại cho con trai ta chứ sao!"

"Được rồi được rồi, tấm lòng người làm cha nói với mấy người các ngươi, các ngươi cũng không hiểu được".

"Nên làm gì thì làm cái đó đi, nhớ kỹ, tìm nơi bán những thứ vơ vét được trên người những người này, cung cấp cho Thanh Vân Thiên Cung phát triển lớn mạnh".

"Còn nữa, Thanh Vân Thiên Cung là Thanh Vân Thiên Cung, Mục Vân ta là ta, đừng để lộ, nếu không... các ngươi tự chịu!"

"Vâng".

"Vâng".

Mấy người thi nhau khom người đáp lại.

Mục Vân khoát tay, lập tức rời đi.

Nhìn thấy Mục đại nhân rời đi, mấy người đều không ngừng cảm thán.

"Mục đại nhân thật lợi hại, nhiều người muốn bắt ông ấy như vậy, ông ấy còn tới chỗ chạy...", "Thật ra ta cảm thấy Mục đại nhân rất thông minh, Thanh Vân Thiên Cung chúng ta có phản đồ, Mục đại nhân cố ý đường hoàng giả vờ làm kẻ địch giết phản đồ, để tất cả mọi người trong tinh vực Tthanh Phần Thiên cảm thấy Thanh Vân Thiên Cung chúng ta và Mục đại nhân đối đầu, trên thực tế... Mục đại nhân là cung chủ chân chính của chúng ta".

"Có lý...", "Không biết lần sau, Mục đại nhân sẽ đưa cho chúng ta món quà gì".

"Cho dù là món quà tốt, chúng ta cũng phải có thực lực để lấy được đã!"

"Cũng có lý...", mấy người nghị luận ầm ĩ, rất nhanh đã quét dọn xong chiến trường, rời đi.

...Thiên địa càn khôn, thế giới vũ trụ này mênh mông thế nào, không ai biết được.

Chỉ là những điều này lại không có liên quan mấy đến Tần Ninh bây giờ.

Bây giờ Tần Ninh chỉ muốn trở lại bên trong Thương Mang Vân Giới thăm mấy người mẹ, đệ đệ muội muội, lại đi truy tìm tung tích của phụ thân.

Sau khi ở Nguyên Hoàng Tông bên trong Vô Tương Thiên một khoảng thời gian, Tần Ninh lại xuất phát lần nữa.

Bây giờ quy tắc không gian của Trung Tam Thiên bị ảnh hưởng, hắn cũng xem như nên độ tiên kiếp rồi, thế nhưng tiên kiếp lại không có cách nào giáng xuống.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mục Vân phất tay nói: "Nếu không bế tử quan còn có ý nghĩa gì nữa?Bế tử quan, ta có thể đến cảnh giới bây giờ không phải sao?""Mấy người các ngươi nên làm gì thì làm cái đó đi, không cần phải để ý đến ta, lần sau nếu còn có chuyện tốt này nữa, ta sẽ lại gọi các ngươi, cứ phát triển cho tốt ở tinh vực Thanh Phần Thiên, đây đều là của cải mà ta dành dụm đấy!"Của cải?Mấy người nhìn nhau, vẻ mặt vo cùng kinh ngạc.Mục Vân vỗ vỗ đầu một người nhích lại gần mình, cười mắng: "Ông đây có con trai, ngươi cho rằng ông đây sáng tạo ra Thanh Vân Thiên Cung để làm gì?Để lại cho con trai ta chứ sao!""Được rồi được rồi, tấm lòng người làm cha nói với mấy người các ngươi, các ngươi cũng không hiểu được"."Nên làm gì thì làm cái đó đi, nhớ kỹ, tìm nơi bán những thứ vơ vét được trên người những người này, cung cấp cho Thanh Vân Thiên Cung phát triển lớn mạnh"."Còn nữa, Thanh Vân Thiên Cung là Thanh Vân Thiên Cung, Mục Vân ta là ta, đừng để lộ, nếu không... các ngươi tự chịu!""Vâng"."Vâng".Mấy người thi nhau khom người đáp lại.Mục Vân khoát tay, lập tức rời đi.Nhìn thấy Mục đại nhân rời đi, mấy người đều không ngừng cảm thán."Mục đại nhân thật lợi hại, nhiều người muốn bắt ông ấy như vậy, ông ấy còn tới chỗ chạy...", "Thật ra ta cảm thấy Mục đại nhân rất thông minh, Thanh Vân Thiên Cung chúng ta có phản đồ, Mục đại nhân cố ý đường hoàng giả vờ làm kẻ địch giết phản đồ, để tất cả mọi người trong tinh vực Tthanh Phần Thiên cảm thấy Thanh Vân Thiên Cung chúng ta và Mục đại nhân đối đầu, trên thực tế... Mục đại nhân là cung chủ chân chính của chúng ta"."Có lý...", "Không biết lần sau, Mục đại nhân sẽ đưa cho chúng ta món quà gì"."Cho dù là món quà tốt, chúng ta cũng phải có thực lực để lấy được đã!""Cũng có lý...", mấy người nghị luận ầm ĩ, rất nhanh đã quét dọn xong chiến trường, rời đi....Thiên địa càn khôn, thế giới vũ trụ này mênh mông thế nào, không ai biết được.Chỉ là những điều này lại không có liên quan mấy đến Tần Ninh bây giờ.Bây giờ Tần Ninh chỉ muốn trở lại bên trong Thương Mang Vân Giới thăm mấy người mẹ, đệ đệ muội muội, lại đi truy tìm tung tích của phụ thân.Sau khi ở Nguyên Hoàng Tông bên trong Vô Tương Thiên một khoảng thời gian, Tần Ninh lại xuất phát lần nữa.Bây giờ quy tắc không gian của Trung Tam Thiên bị ảnh hưởng, hắn cũng xem như nên độ tiên kiếp rồi, thế nhưng tiên kiếp lại không có cách nào giáng xuống.

Chương 8536: Để lại cho con trai ta chứ sao!"