“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8564: Một vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều điều.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cứ thế, từng ngày trôi qua... Mỗi ngày Thạch Cảm Đương đều tôi luyện chiến ý của mình để tìm kiếm con đường riêng cho bản thân.Thần Tinh Dịch thì chẳng thấy tăm hơi đâu trong Cửu Đại Thiên... Hiện giờ, có thể nói rằng trừ Tần Ninh, Thần Tinh Dịch là vô địch trên khắp Trung Tam Thiên, hắn ta hoàn toàn không cầm lòng được trước ngàn vạn mỹ nhân tại Trung Tam Thiên.Còn Chiêm Viễn cũng gia nhập vào đội quân trận sư nghiên cứu Trận tích, mỗi ngày cũng ít khi xuất hiện.Cả Trung Tam Thiên tràn ngập sự nô nức và tràn trề ý chí chiến đấu.Còn Tần Ninh thì ngày nào cũng chẳng có chuyện gì để làm.Không phải triền miên cả ngày lẫn đêm với Khúc Phỉ Yên thì cũng tu hành.Cảnh giới của hắn đã chạm đến đỉnh cao của Trung Tam Thiên, muốn tiến lên cũng không có đường đi, muốn tiến bộ hơn nữa chỉ còn cách trải qua tiên kiếp, lột xác khỏi trần tục và thành tiên.Tuy nhiên, tiên kiếp không hạ xuống được.Thế nhưng cũng không phải là Tần Ninh cứ mặc thời gian trôi.Hắn dẫn Khúc Phỉ Yên đi chu du hết toàn bộ vùng đất Cửu Đại Thiên của Trung Tam Thiên, những khi bắt gặp những người trẻ tuổi tính cách trong sáng, thiên phú không tệ thì tiện tay chỉ dạy.Hắn du tẩu trong các thế lực lớn ở các đại thiên, trợ giúp rất nhiều thế lực và võ giả, chỉ dạy những sai lầm họ đã mắc phải.Khắp nơi trên Trung Tam Thiên đều đang truyền tai nhau tên tuổi của đại nhân Phàm Trần Tiên.Tần Ninh, đã là thần.Cứ thế, gần vạn năm trôi qua.Không biết thực lực của Tần Ninh đã mạnh đến mức nào.Không một ai biết.Kể cả Thạch Cảm Đương, Khúc Phỉ Yên và Thần Tinh Dịch cũng đã đến trình độ cao nhất của bán tiên, đến giới hạn sức mạnh tối đa mà Trung Tam Thiên có thể chịu đựng được nhưng bọn họ vẫn không nhìn thấu thực lực của Tần Ninh nông sâu thế nào.Hôm nay, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi từ trên cao xuống. Trong Thương Vân Thiên, Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên đang ở trên một dãy núi muôn trùng nhìn về phương xa.Ầm... Trong lúc nhất thời, bỗng có một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khắp nơi.Khí tức kinh khủng cũng bộc phát ra sau đó."Có người độ kiếp!"Nét mặt Khúc Phỉ Yên có phần thay đổi.Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười, nóng lòng muốn thử: "Tốt rồi, cuối cùng cũng... Có thể phi thăng rồi!"Hắn đã chờ đợi tại Trung Tam Thiên thêm một vạn năm nữa rồi.Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, cùng với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc và Chiêm Ngưng Tuyết đều đã lên Thượng Tam Thiên.Một vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều điều.Vạn năm qua, hắn bị thiên địa khống chế, còn bọn họ không biết đã có trải nghiệm gì trên Thượng Tam Thiên rồi!"Là Dịch Nhi!"
Cứ thế, từng ngày trôi qua... Mỗi ngày Thạch Cảm Đương đều tôi luyện chiến ý của mình để tìm kiếm con đường riêng cho bản thân.
Thần Tinh Dịch thì chẳng thấy tăm hơi đâu trong Cửu Đại Thiên... Hiện giờ, có thể nói rằng trừ Tần Ninh, Thần Tinh Dịch là vô địch trên khắp Trung Tam Thiên, hắn ta hoàn toàn không cầm lòng được trước ngàn vạn mỹ nhân tại Trung Tam Thiên.
Còn Chiêm Viễn cũng gia nhập vào đội quân trận sư nghiên cứu Trận tích, mỗi ngày cũng ít khi xuất hiện.
Cả Trung Tam Thiên tràn ngập sự nô nức và tràn trề ý chí chiến đấu.
Còn Tần Ninh thì ngày nào cũng chẳng có chuyện gì để làm.
Không phải triền miên cả ngày lẫn đêm với Khúc Phỉ Yên thì cũng tu hành.
Cảnh giới của hắn đã chạm đến đỉnh cao của Trung Tam Thiên, muốn tiến lên cũng không có đường đi, muốn tiến bộ hơn nữa chỉ còn cách trải qua tiên kiếp, lột xác khỏi trần tục và thành tiên.
Tuy nhiên, tiên kiếp không hạ xuống được.
Thế nhưng cũng không phải là Tần Ninh cứ mặc thời gian trôi.
Hắn dẫn Khúc Phỉ Yên đi chu du hết toàn bộ vùng đất Cửu Đại Thiên của Trung Tam Thiên, những khi bắt gặp những người trẻ tuổi tính cách trong sáng, thiên phú không tệ thì tiện tay chỉ dạy.
Hắn du tẩu trong các thế lực lớn ở các đại thiên, trợ giúp rất nhiều thế lực và võ giả, chỉ dạy những sai lầm họ đã mắc phải.
Khắp nơi trên Trung Tam Thiên đều đang truyền tai nhau tên tuổi của đại nhân Phàm Trần Tiên.
Tần Ninh, đã là thần.
Cứ thế, gần vạn năm trôi qua.
Không biết thực lực của Tần Ninh đã mạnh đến mức nào.
Không một ai biết.
Kể cả Thạch Cảm Đương, Khúc Phỉ Yên và Thần Tinh Dịch cũng đã đến trình độ cao nhất của bán tiên, đến giới hạn sức mạnh tối đa mà Trung Tam Thiên có thể chịu đựng được nhưng bọn họ vẫn không nhìn thấu thực lực của Tần Ninh nông sâu thế nào.
Hôm nay, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi từ trên cao xuống. Trong Thương Vân Thiên, Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên đang ở trên một dãy núi muôn trùng nhìn về phương xa.
Ầm... Trong lúc nhất thời, bỗng có một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khắp nơi.
Khí tức kinh khủng cũng bộc phát ra sau đó.
"Có người độ kiếp!"
Nét mặt Khúc Phỉ Yên có phần thay đổi.
Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười, nóng lòng muốn thử: "Tốt rồi, cuối cùng cũng... Có thể phi thăng rồi!"
Hắn đã chờ đợi tại Trung Tam Thiên thêm một vạn năm nữa rồi.
Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, cùng với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc và Chiêm Ngưng Tuyết đều đã lên Thượng Tam Thiên.
Một vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều điều.
Vạn năm qua, hắn bị thiên địa khống chế, còn bọn họ không biết đã có trải nghiệm gì trên Thượng Tam Thiên rồi!
"Là Dịch Nhi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cứ thế, từng ngày trôi qua... Mỗi ngày Thạch Cảm Đương đều tôi luyện chiến ý của mình để tìm kiếm con đường riêng cho bản thân.Thần Tinh Dịch thì chẳng thấy tăm hơi đâu trong Cửu Đại Thiên... Hiện giờ, có thể nói rằng trừ Tần Ninh, Thần Tinh Dịch là vô địch trên khắp Trung Tam Thiên, hắn ta hoàn toàn không cầm lòng được trước ngàn vạn mỹ nhân tại Trung Tam Thiên.Còn Chiêm Viễn cũng gia nhập vào đội quân trận sư nghiên cứu Trận tích, mỗi ngày cũng ít khi xuất hiện.Cả Trung Tam Thiên tràn ngập sự nô nức và tràn trề ý chí chiến đấu.Còn Tần Ninh thì ngày nào cũng chẳng có chuyện gì để làm.Không phải triền miên cả ngày lẫn đêm với Khúc Phỉ Yên thì cũng tu hành.Cảnh giới của hắn đã chạm đến đỉnh cao của Trung Tam Thiên, muốn tiến lên cũng không có đường đi, muốn tiến bộ hơn nữa chỉ còn cách trải qua tiên kiếp, lột xác khỏi trần tục và thành tiên.Tuy nhiên, tiên kiếp không hạ xuống được.Thế nhưng cũng không phải là Tần Ninh cứ mặc thời gian trôi.Hắn dẫn Khúc Phỉ Yên đi chu du hết toàn bộ vùng đất Cửu Đại Thiên của Trung Tam Thiên, những khi bắt gặp những người trẻ tuổi tính cách trong sáng, thiên phú không tệ thì tiện tay chỉ dạy.Hắn du tẩu trong các thế lực lớn ở các đại thiên, trợ giúp rất nhiều thế lực và võ giả, chỉ dạy những sai lầm họ đã mắc phải.Khắp nơi trên Trung Tam Thiên đều đang truyền tai nhau tên tuổi của đại nhân Phàm Trần Tiên.Tần Ninh, đã là thần.Cứ thế, gần vạn năm trôi qua.Không biết thực lực của Tần Ninh đã mạnh đến mức nào.Không một ai biết.Kể cả Thạch Cảm Đương, Khúc Phỉ Yên và Thần Tinh Dịch cũng đã đến trình độ cao nhất của bán tiên, đến giới hạn sức mạnh tối đa mà Trung Tam Thiên có thể chịu đựng được nhưng bọn họ vẫn không nhìn thấu thực lực của Tần Ninh nông sâu thế nào.Hôm nay, ánh mặt trời rực rỡ chiếu rọi từ trên cao xuống. Trong Thương Vân Thiên, Tần Ninh và Khúc Phỉ Yên đang ở trên một dãy núi muôn trùng nhìn về phương xa.Ầm... Trong lúc nhất thời, bỗng có một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên khắp nơi.Khí tức kinh khủng cũng bộc phát ra sau đó."Có người độ kiếp!"Nét mặt Khúc Phỉ Yên có phần thay đổi.Lúc này, Tần Ninh cũng mỉm cười, nóng lòng muốn thử: "Tốt rồi, cuối cùng cũng... Có thể phi thăng rồi!"Hắn đã chờ đợi tại Trung Tam Thiên thêm một vạn năm nữa rồi.Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Diệp Nam Hiên, Lý Huyền Đạo, Trần Nhất Mặc, Lý Nhàn Ngư, cùng với Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Thời Thanh Trúc và Chiêm Ngưng Tuyết đều đã lên Thượng Tam Thiên.Một vạn năm đủ để thay đổi rất nhiều điều.Vạn năm qua, hắn bị thiên địa khống chế, còn bọn họ không biết đã có trải nghiệm gì trên Thượng Tam Thiên rồi!"Là Dịch Nhi!"