“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8582: “Xuống xem thử”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tốc độ của Thanh Diễm Điêu rất nhanh, còn phải nhờ người của Phi Tiên Cung phụ giúp nhà họ Hồ và nhà họ Cố đưa kho báu tới đây”.Tần Ninh cười nói: “Hai vị cung chủ cũng đi với ta một chuyến đi”.“Yên tâm, ta sẽ không giết các ngươi đâu, chỉ cần đưa ta đi gặp cung chủ của các ngươi là được”.Hai người bọn họ nhìn Tần Ninh, không biết phải làm như nào cho phải.“Theo đạo lý thì các ngươi muốn giết đồ đệ yêu quý của ta, ta vốn nên xử lý các ngươi, nhưng mà ta và cung chủ của các ngươi có chút tình xưa nghĩa cũ nên ta tạm thời tha cho các ngươi một mạng”.“Nhưng mà còn phải xem thử cung chủ của các ngươi còn nhớ tình xưa hay không, nếu hắn ta không nể tình vậy thì ta sẽ giết các ngươi, ngay cả hắn ta cũng sẽ chết cùng với các ngươi”.Tần Ninh dùng giọng điệu hết sức bình tĩnh để nói ra những lời này, giống như là đang uống trà đàm đạo vậy.“Còn bây giờ, phiền hai vị cho người của mình xuống dưới trước đã”.Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên nhìn nhau, sau đó ra lệnh ngay lập tức.Nếu như có đường sống thì ai còn muốn chết nữa chứ?Không lâu sau đó, rất nhiều cường giả cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong và Biến Cảnh của nhà họ Hồ và nhà họ Cố bị đưa ra khỏi Thanh Viêm Tông.Còn những người còn lại, Dương Thanh Vân bảo ba người Lý Hồi, Đỗ Vân, Phương Viễn giữ lại, tạm thời giam giữ.Một con Thanh Diễm Điêu chở Tần Ninh, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Ngọc Ngâm Tuyết và Nguyên Lục Tiên, Liễu Tinh Tinh, Hồ Tông Nghĩa, Cố Dương đi.Vào lúc này, trong lòng võ giả nhà họ Cố, nhà họ Hồ và Phi Tiên Cung đều cảm thấy lo lắng.Trên lưng của con Thanh Diễm Điêu đầu đàn, ba người Tần Ninh, Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi ngồi sát cạnh nhau.Thấy hai vị đệ tử của mình nay đều đã là Biến Cảnh, Tần Ninh cảm thấy hài lòng đôi chút.Ôn Hiến Chi và Dương Thanh Vân kể lại những chuyện mà bọn họ đã trải qua trong những năm vừa qua, Tần Ninh cũng kể rõ những chuyện đã xảy ra ở Vô Tương Thiên… Thầy trò ba người trò chuyện với nhau rất vui, tay Tần Ninh xoa đầu Phệ Thiên Giảo, đầu nó vẫn mềm mại và sờ thoải mái như trước.Phệ Thiên Giảo híp mắt, nó cảm thấy thật thoải mái.Nhiều năm trôi qua, nó vẫn là thú cưng mà Tần Ninh thương yêu nhất, không có điều gì làm nó vui hơn việc này.=
“Tốc độ của Thanh Diễm Điêu rất nhanh, còn phải nhờ người của Phi Tiên Cung phụ giúp nhà họ Hồ và nhà họ Cố đưa kho báu tới đây”.
Tần Ninh cười nói: “Hai vị cung chủ cũng đi với ta một chuyến đi”.
“Yên tâm, ta sẽ không giết các ngươi đâu, chỉ cần đưa ta đi gặp cung chủ của các ngươi là được”.
Hai người bọn họ nhìn Tần Ninh, không biết phải làm như nào cho phải.
“Theo đạo lý thì các ngươi muốn giết đồ đệ yêu quý của ta, ta vốn nên xử lý các ngươi, nhưng mà ta và cung chủ của các ngươi có chút tình xưa nghĩa cũ nên ta tạm thời tha cho các ngươi một mạng”.
“Nhưng mà còn phải xem thử cung chủ của các ngươi còn nhớ tình xưa hay không, nếu hắn ta không nể tình vậy thì ta sẽ giết các ngươi, ngay cả hắn ta cũng sẽ chết cùng với các ngươi”.
Tần Ninh dùng giọng điệu hết sức bình tĩnh để nói ra những lời này, giống như là đang uống trà đàm đạo vậy.
“Còn bây giờ, phiền hai vị cho người của mình xuống dưới trước đã”.
Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên nhìn nhau, sau đó ra lệnh ngay lập tức.
Nếu như có đường sống thì ai còn muốn chết nữa chứ?
Không lâu sau đó, rất nhiều cường giả cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong và Biến Cảnh của nhà họ Hồ và nhà họ Cố bị đưa ra khỏi Thanh Viêm Tông.
Còn những người còn lại, Dương Thanh Vân bảo ba người Lý Hồi, Đỗ Vân, Phương Viễn giữ lại, tạm thời giam giữ.
Một con Thanh Diễm Điêu chở Tần Ninh, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Ngọc Ngâm Tuyết và Nguyên Lục Tiên, Liễu Tinh Tinh, Hồ Tông Nghĩa, Cố Dương đi.
Vào lúc này, trong lòng võ giả nhà họ Cố, nhà họ Hồ và Phi Tiên Cung đều cảm thấy lo lắng.
Trên lưng của con Thanh Diễm Điêu đầu đàn, ba người Tần Ninh, Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi ngồi sát cạnh nhau.
Thấy hai vị đệ tử của mình nay đều đã là Biến Cảnh, Tần Ninh cảm thấy hài lòng đôi chút.
Ôn Hiến Chi và Dương Thanh Vân kể lại những chuyện mà bọn họ đã trải qua trong những năm vừa qua, Tần Ninh cũng kể rõ những chuyện đã xảy ra ở Vô Tương Thiên… Thầy trò ba người trò chuyện với nhau rất vui, tay Tần Ninh xoa đầu Phệ Thiên Giảo, đầu nó vẫn mềm mại và sờ thoải mái như trước.
Phệ Thiên Giảo híp mắt, nó cảm thấy thật thoải mái.
Nhiều năm trôi qua, nó vẫn là thú cưng mà Tần Ninh thương yêu nhất, không có điều gì làm nó vui hơn việc này.
=
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Tốc độ của Thanh Diễm Điêu rất nhanh, còn phải nhờ người của Phi Tiên Cung phụ giúp nhà họ Hồ và nhà họ Cố đưa kho báu tới đây”.Tần Ninh cười nói: “Hai vị cung chủ cũng đi với ta một chuyến đi”.“Yên tâm, ta sẽ không giết các ngươi đâu, chỉ cần đưa ta đi gặp cung chủ của các ngươi là được”.Hai người bọn họ nhìn Tần Ninh, không biết phải làm như nào cho phải.“Theo đạo lý thì các ngươi muốn giết đồ đệ yêu quý của ta, ta vốn nên xử lý các ngươi, nhưng mà ta và cung chủ của các ngươi có chút tình xưa nghĩa cũ nên ta tạm thời tha cho các ngươi một mạng”.“Nhưng mà còn phải xem thử cung chủ của các ngươi còn nhớ tình xưa hay không, nếu hắn ta không nể tình vậy thì ta sẽ giết các ngươi, ngay cả hắn ta cũng sẽ chết cùng với các ngươi”.Tần Ninh dùng giọng điệu hết sức bình tĩnh để nói ra những lời này, giống như là đang uống trà đàm đạo vậy.“Còn bây giờ, phiền hai vị cho người của mình xuống dưới trước đã”.Liễu Tinh Tinh và Nguyên Lục Tiên nhìn nhau, sau đó ra lệnh ngay lập tức.Nếu như có đường sống thì ai còn muốn chết nữa chứ?Không lâu sau đó, rất nhiều cường giả cảnh giới Vô Ngã đỉnh phong và Biến Cảnh của nhà họ Hồ và nhà họ Cố bị đưa ra khỏi Thanh Viêm Tông.Còn những người còn lại, Dương Thanh Vân bảo ba người Lý Hồi, Đỗ Vân, Phương Viễn giữ lại, tạm thời giam giữ.Một con Thanh Diễm Điêu chở Tần Ninh, Dương Thanh Vân, Ôn Hiến Chi, Ngọc Ngâm Tuyết và Nguyên Lục Tiên, Liễu Tinh Tinh, Hồ Tông Nghĩa, Cố Dương đi.Vào lúc này, trong lòng võ giả nhà họ Cố, nhà họ Hồ và Phi Tiên Cung đều cảm thấy lo lắng.Trên lưng của con Thanh Diễm Điêu đầu đàn, ba người Tần Ninh, Dương Thanh Vân và Ôn Hiến Chi ngồi sát cạnh nhau.Thấy hai vị đệ tử của mình nay đều đã là Biến Cảnh, Tần Ninh cảm thấy hài lòng đôi chút.Ôn Hiến Chi và Dương Thanh Vân kể lại những chuyện mà bọn họ đã trải qua trong những năm vừa qua, Tần Ninh cũng kể rõ những chuyện đã xảy ra ở Vô Tương Thiên… Thầy trò ba người trò chuyện với nhau rất vui, tay Tần Ninh xoa đầu Phệ Thiên Giảo, đầu nó vẫn mềm mại và sờ thoải mái như trước.Phệ Thiên Giảo híp mắt, nó cảm thấy thật thoải mái.Nhiều năm trôi qua, nó vẫn là thú cưng mà Tần Ninh thương yêu nhất, không có điều gì làm nó vui hơn việc này.=