“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8588: Hoa Nguyệt Dung càng căng thẳng hơn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như để gia gia ngươi thành công thì nhà họ Hoa sẽ bám víu được Hoa Cái Thánh Địa, sau này sẽ trở thành Hoa tộc, thế chẳng phải các ngươi sẽ có thể hô mưa gọi gió ở đại lục Thiên Huyền này rồi ư?"Hoa Nguyệt Dung càng không thể chấp nhận nổi, thét lên lanh lảnh, nói với vẻ oán hận: "Ăn nói linh tinh, ta không tin ngươi đâu!""Tin hay không cũng chả sao".Người đàn ông giễu cợt nói: "Vì dù sao hôm nay ngươi cũng phải chết ở đây thôi"."Hừ!"Hoa Nguyệt Dung hừ lạnh một tiếng, tiên khí trong cơ thể cuồn cuộn trào dâng."Đừng vội".Lúc này, Tần Ninh cản Hoa Nguyệt Dung lại, cười nói: "Cứu người ta một mạng, người ta mang ơn ngươi, vẫn chưa báo đáp kia kìa, phải cho người ta một cơ hội báo ơn chứ".Không cần nói cũng biết "người ta" này là ai.Hoa Nguyệt Dung hỏi: "Được không đấy?""Thử là biết thôi".Tần Ninh mỉm cười: "Chứ lỡ gặp nguy hiểm thật mà hắn ta vô dụng thì chẳng phải xong đời rồi sao?""Lộn xộn cái gì đấy!"Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh, hừ lạnh rồi hỏi: "Ngươi là người cứu cô ta chứ gì?Đã như vậy thì ngươi chết chung với cô ta đi".Sau khi hừ lạnh một tiếng, người đàn ông cầm đầu vung một tay xuống, hơn hai mươi người đồng loạt xông lên.Ở đây có đến hai mươi vị cường giả Chân Tiên, không thể không nói đám người này đã dốc nhiều tâm huyết chỉ để giết Hoa Nguyệt Dung.Thấy hai mươi người kia xông tới, Tần Ninh cầm ngọc bội trong tay, chỉ một tay lên trời rồi hờ hững lên tiếng: "Kiếm đâu!"Nhóm hai mươi người kia thấy hành động này của Tần Ninh thì không nói nên lời.Đừng bảo tên này bị khùng đấy nhé?"Kiếm đâu?Đâu cái đầu ngươi!""Ranh con, giả thần giả quỷ cái gì đấy, chán sống rồi đúng không!"Soạt soạt soạt... Hơn hai mươi người lần lượt nhào lên tấn công.Dao động tiên khí kinh khủng bao trùm mỗi một ngóc ngách trong biển rừng chu vi trăm dặm này.Hoa Nguyệt Dung càng căng thẳng hơn.Người bí ẩn được cứu kia lai lịch thế nào cũng chẳng biết, liệu có ổn không đây?Ầm... Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên khắp nơi.Giờ phút này, thiên địa rung chuyển, mây đen ùn ùn kéo tới như thể muốn nuốt chửng nơi đây.
Nếu như để gia gia ngươi thành công thì nhà họ Hoa sẽ bám víu được Hoa Cái Thánh Địa, sau này sẽ trở thành Hoa tộc, thế chẳng phải các ngươi sẽ có thể hô mưa gọi gió ở đại lục Thiên Huyền này rồi ư?"
Hoa Nguyệt Dung càng không thể chấp nhận nổi, thét lên lanh lảnh, nói với vẻ oán hận: "Ăn nói linh tinh, ta không tin ngươi đâu!"
"Tin hay không cũng chả sao".
Người đàn ông giễu cợt nói: "Vì dù sao hôm nay ngươi cũng phải chết ở đây thôi".
"Hừ!"
Hoa Nguyệt Dung hừ lạnh một tiếng, tiên khí trong cơ thể cuồn cuộn trào dâng.
"Đừng vội".
Lúc này, Tần Ninh cản Hoa Nguyệt Dung lại, cười nói: "Cứu người ta một mạng, người ta mang ơn ngươi, vẫn chưa báo đáp kia kìa, phải cho người ta một cơ hội báo ơn chứ".
Không cần nói cũng biết "người ta" này là ai.
Hoa Nguyệt Dung hỏi: "Được không đấy?"
"Thử là biết thôi".
Tần Ninh mỉm cười: "Chứ lỡ gặp nguy hiểm thật mà hắn ta vô dụng thì chẳng phải xong đời rồi sao?"
"Lộn xộn cái gì đấy!"
Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh, hừ lạnh rồi hỏi: "Ngươi là người cứu cô ta chứ gì?
Đã như vậy thì ngươi chết chung với cô ta đi".
Sau khi hừ lạnh một tiếng, người đàn ông cầm đầu vung một tay xuống, hơn hai mươi người đồng loạt xông lên.
Ở đây có đến hai mươi vị cường giả Chân Tiên, không thể không nói đám người này đã dốc nhiều tâm huyết chỉ để giết Hoa Nguyệt Dung.
Thấy hai mươi người kia xông tới, Tần Ninh cầm ngọc bội trong tay, chỉ một tay lên trời rồi hờ hững lên tiếng: "Kiếm đâu!"
Nhóm hai mươi người kia thấy hành động này của Tần Ninh thì không nói nên lời.
Đừng bảo tên này bị khùng đấy nhé?
"Kiếm đâu?
Đâu cái đầu ngươi!"
"Ranh con, giả thần giả quỷ cái gì đấy, chán sống rồi đúng không!"
Soạt soạt soạt... Hơn hai mươi người lần lượt nhào lên tấn công.
Dao động tiên khí kinh khủng bao trùm mỗi một ngóc ngách trong biển rừng chu vi trăm dặm này.
Hoa Nguyệt Dung càng căng thẳng hơn.
Người bí ẩn được cứu kia lai lịch thế nào cũng chẳng biết, liệu có ổn không đây?
Ầm... Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên khắp nơi.
Giờ phút này, thiên địa rung chuyển, mây đen ùn ùn kéo tới như thể muốn nuốt chửng nơi đây.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu như để gia gia ngươi thành công thì nhà họ Hoa sẽ bám víu được Hoa Cái Thánh Địa, sau này sẽ trở thành Hoa tộc, thế chẳng phải các ngươi sẽ có thể hô mưa gọi gió ở đại lục Thiên Huyền này rồi ư?"Hoa Nguyệt Dung càng không thể chấp nhận nổi, thét lên lanh lảnh, nói với vẻ oán hận: "Ăn nói linh tinh, ta không tin ngươi đâu!""Tin hay không cũng chả sao".Người đàn ông giễu cợt nói: "Vì dù sao hôm nay ngươi cũng phải chết ở đây thôi"."Hừ!"Hoa Nguyệt Dung hừ lạnh một tiếng, tiên khí trong cơ thể cuồn cuộn trào dâng."Đừng vội".Lúc này, Tần Ninh cản Hoa Nguyệt Dung lại, cười nói: "Cứu người ta một mạng, người ta mang ơn ngươi, vẫn chưa báo đáp kia kìa, phải cho người ta một cơ hội báo ơn chứ".Không cần nói cũng biết "người ta" này là ai.Hoa Nguyệt Dung hỏi: "Được không đấy?""Thử là biết thôi".Tần Ninh mỉm cười: "Chứ lỡ gặp nguy hiểm thật mà hắn ta vô dụng thì chẳng phải xong đời rồi sao?""Lộn xộn cái gì đấy!"Người đàn ông cầm đầu nhìn Tần Ninh, hừ lạnh rồi hỏi: "Ngươi là người cứu cô ta chứ gì?Đã như vậy thì ngươi chết chung với cô ta đi".Sau khi hừ lạnh một tiếng, người đàn ông cầm đầu vung một tay xuống, hơn hai mươi người đồng loạt xông lên.Ở đây có đến hai mươi vị cường giả Chân Tiên, không thể không nói đám người này đã dốc nhiều tâm huyết chỉ để giết Hoa Nguyệt Dung.Thấy hai mươi người kia xông tới, Tần Ninh cầm ngọc bội trong tay, chỉ một tay lên trời rồi hờ hững lên tiếng: "Kiếm đâu!"Nhóm hai mươi người kia thấy hành động này của Tần Ninh thì không nói nên lời.Đừng bảo tên này bị khùng đấy nhé?"Kiếm đâu?Đâu cái đầu ngươi!""Ranh con, giả thần giả quỷ cái gì đấy, chán sống rồi đúng không!"Soạt soạt soạt... Hơn hai mươi người lần lượt nhào lên tấn công.Dao động tiên khí kinh khủng bao trùm mỗi một ngóc ngách trong biển rừng chu vi trăm dặm này.Hoa Nguyệt Dung càng căng thẳng hơn.Người bí ẩn được cứu kia lai lịch thế nào cũng chẳng biết, liệu có ổn không đây?Ầm... Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên khắp nơi.Giờ phút này, thiên địa rung chuyển, mây đen ùn ùn kéo tới như thể muốn nuốt chửng nơi đây.