“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8591: "Ta sẽ phái một đội hộ tống người!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cho đến khi... thanh niên áo đen này không chịu nổi nữa, từ chối không nhận. Có lẽ lúc đó hắn sẽ biết người này hoặc kẻ đứng sau người này rốt cuộc là ai!"Đến thành Bách Hoa rồi!"Phía cuối chân trời ở đằng trước, một tòa thành trì hùng vĩ hiện ra trước mắt ba người một thú.Cho dù vẫn còn cách rất xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy thành trì trang nghiêm kia nguy nga vẫn uy vũ bất phàm nhường nào.Đến khi tới gần cổng thành, Tiểu Nhan ngạc nhiên thốt: "Thành trì này siêu to khổng lồ luôn!"Thành thật mà nói, tòa thành trì trước mắt cực kỳ khổng lồ.Chỉ riêng bức tường thành thôi đã trải dài sang hai bên, không biết hết bao nhiêu dặm.Tường thành cao chừng trăm mét, những ô cổng thành thì cao mấy chục mét, rộng gần trăm trượng. Mười mấy ô cổng thành như thể mở toang, người ra vào nô nức, không ít võ giả phải nộp phí vào thành.Hơn nữa, mặc dù bức tường thành này được làm từ thiết thạch nhưng không hề tạo cho người khác cảm giác lạnh lẽo như những thành trì khác. Trái lại, ở bên ngoài tường thành, những đóa hoa cỏ lạ mọc lên, leo trên tường thành khiến cho bức tường như bừng bừng sức sống.Hoa Nguyệt Dung xuất hiện trước tường thành, trên vai võ phục của những võ giả phụ trách kiểm tra những người ra vào thành đều thêu một đóa hoa mạn đà la.Lúc nhìn thấy Hoa Nguyệt Dung, cả đám võ giả đều vội vàng tiến lên."Đại tiểu thư!"Đội trưởng cầm đầu cung kính: "Đại tiểu thư, người đã đi đâu vậy ạ? Những ngày qua gia chủ đã rất lo lắng về người!""Dọc đường gặp vài phiền phức nhưng đã giải quyết xong rồi, ta đi gặp phụ thân đã"."Ta sẽ phái một đội hộ tống người!"Đội trưởng nhìn Tần Ninh, Tiểu Nhan và Cửu Anh đã về kích cỡ lớn chừng bàn tay đang đứng trên vai Tần Ninh, dò hỏi."Không cần đâu".Dứt lời, Hoa Nguyệt Dung đi vào trong thành Bách Hoa.Sau khi vào thành Bách Hoa, Tần Ninh mới cảm thấy thành trì quả không hổ danh là thành Bách Hoa.Thượng Tam Thiên trải dài vô tận, số lượng chủng tộc sinh sống tại đây lên đến hàng ngàn hàng vạn. Năm xưa Tần Ninh chỉ sống tại Thượng Tam Thiên vạn năm, cũng không phải là chưa từng đi qua bất kỳ nơi nào trong Thượng Tam Thiên.Thành Bách Hoa là một nơi đường phố rộng thênh thang, nhiều tu sĩ và võ giả qua lại trên đường, ngay cả nguyên thú cũng hiện diện ở khắp nơi.Hai bên lề con đường lớn rộng trăm trượng có hai con đường hoa rộng một mét, trồng trọt đủ các loại hoa.Hoa Nguyệt Dung giải thích: "Tổ tiên của nhà họ Hoa bọn ta được một đóa hoa mạn đà la đã thành tiên chỉ dẫn và giúp đỡ nên mới có thể bật lên, chính vì vậy mà lão tổ tông đã đổi sang họ Hoa, họ này đã được kế thừa hơn mười vạn năm rồi".
Cho đến khi... thanh niên áo đen này không chịu nổi nữa, từ chối không nhận. Có lẽ lúc đó hắn sẽ biết người này hoặc kẻ đứng sau người này rốt cuộc là ai!
"Đến thành Bách Hoa rồi!"
Phía cuối chân trời ở đằng trước, một tòa thành trì hùng vĩ hiện ra trước mắt ba người một thú.
Cho dù vẫn còn cách rất xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy thành trì trang nghiêm kia nguy nga vẫn uy vũ bất phàm nhường nào.
Đến khi tới gần cổng thành, Tiểu Nhan ngạc nhiên thốt: "Thành trì này siêu to khổng lồ luôn!"
Thành thật mà nói, tòa thành trì trước mắt cực kỳ khổng lồ.
Chỉ riêng bức tường thành thôi đã trải dài sang hai bên, không biết hết bao nhiêu dặm.
Tường thành cao chừng trăm mét, những ô cổng thành thì cao mấy chục mét, rộng gần trăm trượng. Mười mấy ô cổng thành như thể mở toang, người ra vào nô nức, không ít võ giả phải nộp phí vào thành.
Hơn nữa, mặc dù bức tường thành này được làm từ thiết thạch nhưng không hề tạo cho người khác cảm giác lạnh lẽo như những thành trì khác. Trái lại, ở bên ngoài tường thành, những đóa hoa cỏ lạ mọc lên, leo trên tường thành khiến cho bức tường như bừng bừng sức sống.
Hoa Nguyệt Dung xuất hiện trước tường thành, trên vai võ phục của những võ giả phụ trách kiểm tra những người ra vào thành đều thêu một đóa hoa mạn đà la.
Lúc nhìn thấy Hoa Nguyệt Dung, cả đám võ giả đều vội vàng tiến lên.
"Đại tiểu thư!"
Đội trưởng cầm đầu cung kính: "Đại tiểu thư, người đã đi đâu vậy ạ? Những ngày qua gia chủ đã rất lo lắng về người!"
"Dọc đường gặp vài phiền phức nhưng đã giải quyết xong rồi, ta đi gặp phụ thân đã".
"Ta sẽ phái một đội hộ tống người!"
Đội trưởng nhìn Tần Ninh, Tiểu Nhan và Cửu Anh đã về kích cỡ lớn chừng bàn tay đang đứng trên vai Tần Ninh, dò hỏi.
"Không cần đâu".
Dứt lời, Hoa Nguyệt Dung đi vào trong thành Bách Hoa.
Sau khi vào thành Bách Hoa, Tần Ninh mới cảm thấy thành trì quả không hổ danh là thành Bách Hoa.
Thượng Tam Thiên trải dài vô tận, số lượng chủng tộc sinh sống tại đây lên đến hàng ngàn hàng vạn. Năm xưa Tần Ninh chỉ sống tại Thượng Tam Thiên vạn năm, cũng không phải là chưa từng đi qua bất kỳ nơi nào trong Thượng Tam Thiên.
Thành Bách Hoa là một nơi đường phố rộng thênh thang, nhiều tu sĩ và võ giả qua lại trên đường, ngay cả nguyên thú cũng hiện diện ở khắp nơi.
Hai bên lề con đường lớn rộng trăm trượng có hai con đường hoa rộng một mét, trồng trọt đủ các loại hoa.
Hoa Nguyệt Dung giải thích: "Tổ tiên của nhà họ Hoa bọn ta được một đóa hoa mạn đà la đã thành tiên chỉ dẫn và giúp đỡ nên mới có thể bật lên, chính vì vậy mà lão tổ tông đã đổi sang họ Hoa, họ này đã được kế thừa hơn mười vạn năm rồi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cho đến khi... thanh niên áo đen này không chịu nổi nữa, từ chối không nhận. Có lẽ lúc đó hắn sẽ biết người này hoặc kẻ đứng sau người này rốt cuộc là ai!"Đến thành Bách Hoa rồi!"Phía cuối chân trời ở đằng trước, một tòa thành trì hùng vĩ hiện ra trước mắt ba người một thú.Cho dù vẫn còn cách rất xa nhưng vẫn có thể nhìn thấy thành trì trang nghiêm kia nguy nga vẫn uy vũ bất phàm nhường nào.Đến khi tới gần cổng thành, Tiểu Nhan ngạc nhiên thốt: "Thành trì này siêu to khổng lồ luôn!"Thành thật mà nói, tòa thành trì trước mắt cực kỳ khổng lồ.Chỉ riêng bức tường thành thôi đã trải dài sang hai bên, không biết hết bao nhiêu dặm.Tường thành cao chừng trăm mét, những ô cổng thành thì cao mấy chục mét, rộng gần trăm trượng. Mười mấy ô cổng thành như thể mở toang, người ra vào nô nức, không ít võ giả phải nộp phí vào thành.Hơn nữa, mặc dù bức tường thành này được làm từ thiết thạch nhưng không hề tạo cho người khác cảm giác lạnh lẽo như những thành trì khác. Trái lại, ở bên ngoài tường thành, những đóa hoa cỏ lạ mọc lên, leo trên tường thành khiến cho bức tường như bừng bừng sức sống.Hoa Nguyệt Dung xuất hiện trước tường thành, trên vai võ phục của những võ giả phụ trách kiểm tra những người ra vào thành đều thêu một đóa hoa mạn đà la.Lúc nhìn thấy Hoa Nguyệt Dung, cả đám võ giả đều vội vàng tiến lên."Đại tiểu thư!"Đội trưởng cầm đầu cung kính: "Đại tiểu thư, người đã đi đâu vậy ạ? Những ngày qua gia chủ đã rất lo lắng về người!""Dọc đường gặp vài phiền phức nhưng đã giải quyết xong rồi, ta đi gặp phụ thân đã"."Ta sẽ phái một đội hộ tống người!"Đội trưởng nhìn Tần Ninh, Tiểu Nhan và Cửu Anh đã về kích cỡ lớn chừng bàn tay đang đứng trên vai Tần Ninh, dò hỏi."Không cần đâu".Dứt lời, Hoa Nguyệt Dung đi vào trong thành Bách Hoa.Sau khi vào thành Bách Hoa, Tần Ninh mới cảm thấy thành trì quả không hổ danh là thành Bách Hoa.Thượng Tam Thiên trải dài vô tận, số lượng chủng tộc sinh sống tại đây lên đến hàng ngàn hàng vạn. Năm xưa Tần Ninh chỉ sống tại Thượng Tam Thiên vạn năm, cũng không phải là chưa từng đi qua bất kỳ nơi nào trong Thượng Tam Thiên.Thành Bách Hoa là một nơi đường phố rộng thênh thang, nhiều tu sĩ và võ giả qua lại trên đường, ngay cả nguyên thú cũng hiện diện ở khắp nơi.Hai bên lề con đường lớn rộng trăm trượng có hai con đường hoa rộng một mét, trồng trọt đủ các loại hoa.Hoa Nguyệt Dung giải thích: "Tổ tiên của nhà họ Hoa bọn ta được một đóa hoa mạn đà la đã thành tiên chỉ dẫn và giúp đỡ nên mới có thể bật lên, chính vì vậy mà lão tổ tông đã đổi sang họ Hoa, họ này đã được kế thừa hơn mười vạn năm rồi".