“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8618: "Rượu ngon!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một tiếng két vang lên, cửa sân mở ra, hai bóng người đi đến.Chính là tỷ muội hai người Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.Tỷ muội hai người vào sân, sai người dọn bàn ghế tới, sau đó chất đầy những món ăn ngon.Đám người làm rời đi, một bóng người chậm rãi đi vào từ bên ngoài đình viện.Khí tức kéo dài không dứt, mặc một bộ hoa phục chỉnh tề, tuổi già sức yếu.Hoa Nguyệt Dung đứng ở một bên, nhìn về phía Tần Ninh nói: "Vị này chính là gia gia ta, tộc trưởng nhà họ Hoa bây giờ - Hoa Vi Phong".Lúc này Tần Ninh cũng không ra vẻ nữa, đứng dậy chắp tay cười nói: "Chào Hoa lão gia tử"."Chào Tần công tử".Hoa Vi Phong cười ha hả nói: "Món ăn đạm bạc, mong Tần công tử không chê".Lúc này, Tiểu Nhan cũng đã đi ra khỏi phòng, Cửu Anh ngồi ở trên vai Tiểu Nhan, hiển nhiên một người một thú đã bị món ngon hấp dẫn tới."Mời ngồi!"Hoa Vi Phong khách khí nói.Tần Ninh cũng không kiêng dè gì, trực tiếp ngồi xuống, Tiểu Nhan đầy khát vọng nhìn Tần Ninh."Muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi!"Tiểu Nhan nghe được lời này của Tần Ninh liền không hề kiêng dè mà ăn ngấu nghiến.Hoa Vi Phong thấy một màn này, cười ha hả nói: "Tần công tử đối xử với cô bé này đúng là tốt"."Cô bé rất bất phàm".Tần Ninh có ý sâu xa nói.Hoa Vi Phong cũng không dừng lại nhiều ở đề tài này, mà cầm một chén rượu trên bàn lên mời Tần Ninh.Rượu mạnh xuống bụng rất nóng bỏng, nhưng Tần Ninh nhưng lại cảm thấy được vẻ sảng khoái thoải mái trong rượu."Rượu ngon!"Tần Ninh cười ha hả nói.Hoa Vi Phong cũng không khoe khoang, nhìn về phía Tần Ninh, nói ngay vào điểm chính: "Tần công tử, Hoa Cái Thánh Địa là một trong những bá chủ của Thái Bạch Cảnh, dám hỏi Tần công tử thật sự có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa sao?"Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Vị Kiếm Lai công tử kia, ta quả thật không hiểu rõ lắm, chẳng qua là... trừ hắn ta ra, Tần mỗ tự nhận là mình vẫn có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa".

Một tiếng két vang lên, cửa sân mở ra, hai bóng người đi đến.

Chính là tỷ muội hai người Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.

Tỷ muội hai người vào sân, sai người dọn bàn ghế tới, sau đó chất đầy những món ăn ngon.

Đám người làm rời đi, một bóng người chậm rãi đi vào từ bên ngoài đình viện.

Khí tức kéo dài không dứt, mặc một bộ hoa phục chỉnh tề, tuổi già sức yếu.

Hoa Nguyệt Dung đứng ở một bên, nhìn về phía Tần Ninh nói: "Vị này chính là gia gia ta, tộc trưởng nhà họ Hoa bây giờ - Hoa Vi Phong".

Lúc này Tần Ninh cũng không ra vẻ nữa, đứng dậy chắp tay cười nói: "Chào Hoa lão gia tử".

"Chào Tần công tử".

Hoa Vi Phong cười ha hả nói: "Món ăn đạm bạc, mong Tần công tử không chê".

Lúc này, Tiểu Nhan cũng đã đi ra khỏi phòng, Cửu Anh ngồi ở trên vai Tiểu Nhan, hiển nhiên một người một thú đã bị món ngon hấp dẫn tới.

"Mời ngồi!"

Hoa Vi Phong khách khí nói.

Tần Ninh cũng không kiêng dè gì, trực tiếp ngồi xuống, Tiểu Nhan đầy khát vọng nhìn Tần Ninh.

"Muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi!"

Tiểu Nhan nghe được lời này của Tần Ninh liền không hề kiêng dè mà ăn ngấu nghiến.

Hoa Vi Phong thấy một màn này, cười ha hả nói: "Tần công tử đối xử với cô bé này đúng là tốt".

"Cô bé rất bất phàm".

Tần Ninh có ý sâu xa nói.

Hoa Vi Phong cũng không dừng lại nhiều ở đề tài này, mà cầm một chén rượu trên bàn lên mời Tần Ninh.

Rượu mạnh xuống bụng rất nóng bỏng, nhưng Tần Ninh nhưng lại cảm thấy được vẻ sảng khoái thoải mái trong rượu.

"Rượu ngon!"

Tần Ninh cười ha hả nói.

Hoa Vi Phong cũng không khoe khoang, nhìn về phía Tần Ninh, nói ngay vào điểm chính: "Tần công tử, Hoa Cái Thánh Địa là một trong những bá chủ của Thái Bạch Cảnh, dám hỏi Tần công tử thật sự có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa sao?"

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Vị Kiếm Lai công tử kia, ta quả thật không hiểu rõ lắm, chẳng qua là... trừ hắn ta ra, Tần mỗ tự nhận là mình vẫn có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một tiếng két vang lên, cửa sân mở ra, hai bóng người đi đến.Chính là tỷ muội hai người Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.Tỷ muội hai người vào sân, sai người dọn bàn ghế tới, sau đó chất đầy những món ăn ngon.Đám người làm rời đi, một bóng người chậm rãi đi vào từ bên ngoài đình viện.Khí tức kéo dài không dứt, mặc một bộ hoa phục chỉnh tề, tuổi già sức yếu.Hoa Nguyệt Dung đứng ở một bên, nhìn về phía Tần Ninh nói: "Vị này chính là gia gia ta, tộc trưởng nhà họ Hoa bây giờ - Hoa Vi Phong".Lúc này Tần Ninh cũng không ra vẻ nữa, đứng dậy chắp tay cười nói: "Chào Hoa lão gia tử"."Chào Tần công tử".Hoa Vi Phong cười ha hả nói: "Món ăn đạm bạc, mong Tần công tử không chê".Lúc này, Tiểu Nhan cũng đã đi ra khỏi phòng, Cửu Anh ngồi ở trên vai Tiểu Nhan, hiển nhiên một người một thú đã bị món ngon hấp dẫn tới."Mời ngồi!"Hoa Vi Phong khách khí nói.Tần Ninh cũng không kiêng dè gì, trực tiếp ngồi xuống, Tiểu Nhan đầy khát vọng nhìn Tần Ninh."Muốn ăn cái gì thì ăn cái đó đi!"Tiểu Nhan nghe được lời này của Tần Ninh liền không hề kiêng dè mà ăn ngấu nghiến.Hoa Vi Phong thấy một màn này, cười ha hả nói: "Tần công tử đối xử với cô bé này đúng là tốt"."Cô bé rất bất phàm".Tần Ninh có ý sâu xa nói.Hoa Vi Phong cũng không dừng lại nhiều ở đề tài này, mà cầm một chén rượu trên bàn lên mời Tần Ninh.Rượu mạnh xuống bụng rất nóng bỏng, nhưng Tần Ninh nhưng lại cảm thấy được vẻ sảng khoái thoải mái trong rượu."Rượu ngon!"Tần Ninh cười ha hả nói.Hoa Vi Phong cũng không khoe khoang, nhìn về phía Tần Ninh, nói ngay vào điểm chính: "Tần công tử, Hoa Cái Thánh Địa là một trong những bá chủ của Thái Bạch Cảnh, dám hỏi Tần công tử thật sự có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa sao?"Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Vị Kiếm Lai công tử kia, ta quả thật không hiểu rõ lắm, chẳng qua là... trừ hắn ta ra, Tần mỗ tự nhận là mình vẫn có thể chống lại Hoa Cái Thánh Địa".

Chương 8618: "Rượu ngon!"