“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8640: "Phải thì như thế nào?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ta... ta không biết".Tần Ninh nhìn tỷ muội hai người buồn bã đến mức không ăn được cơm, bất đắc dĩ nói: "Yên tâm đi, không phải vẫn còn ta ở đây sao?"Ngươi?Ngươi chỉ là Chân Tiên thôi! Lần sau người của Hoa Cái Thánh Địa và Thanh Huyền Động Thiên xuất hiện, chắc chắn sẽ là cường giả Nhân Tiên.Nhà họ Hoa không có Nhân Tiên, lấy cái gì để chống lại Nhân Tiên?Tần Ninh cũng cảm nhận được tỷ muội hai người coi thường mình, không thể phản bác được.Mặc dù hắn rất muốn nói, lấy cảnh giới để phân biệt thực lực của Tiên Nhân là không đúng, nhưng dõi mắt khắp trong ngoài tiên giới, lúc nào mọi người cũng đều cảm thấy như vậy.Thời gian lại trôi qua từng ngày một, chỉ chớp mắt ba ngày đã đi qua.Ngày hôm đó, bầu trời của thành Bách Hoa hoàn toàn thay đổi.Vốn dĩ là bầu trời ban ngày sáng sủa trong lành, nhưng chỉ chớp mắt đã như có mây đen vô tận gào thét tới, cuồng phong đột ngột dâng lên, khí tức kinh khủng tràn ngập ra khắp trời đất xung quanh.Tất cả mọi người đều cảm nhận được đây không phải là biến hóa tự nhiên, mà là có cường giả đến gây ra hiện tượng trời đất bất thường.Tần Ninh ở bên trong đình viện Hoa phủ cũng cảm nhận được áp lực đó.Đến từ cường giả Nhân Tiên!"Hoa Vi Phong! Nhà họ Hoa ngươi muốn tạo phản sao?"Sấm rền cuồn cuộn bùng nổ, một giọng nói còn vang dội hơn cả sấm rền truyền khắp toàn bộ trong ngoài thành Bách Hoa.Bên trong Hoa phủ.Hoa Vi Phong dẫn theo Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên và một đám cao thủ Chân Tiên của nhà họ Hoa rối rít đi ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.Tất cả mọi người tất cả đều thấy trên bầu trời có một cung đình, rộng mấy trăm trượng, cao trăm trượng, tổng cộng có chín tầng.Cung đình lơ lửng trên không, khí thế mạnh mẽ cuốn theo cả khí thế thiên địa.Mà ở trên bậc thang phía trước cung đình có từng bóng người đang đứng.Nhìn qua có khoảng mấy trăm người, tất cả đều là cao thủ Chân Tiên tứ phẩm trở lên.Trên tầng cao của cung đình có một lá cờ viết một chữ Huyền cổ xưa, đón gió gào thét, vang dội vù vù.Cường giả của Huyền tộc đã tới! Tới để báo thù! Nghe thấy giọng nói kia, Hoa Tự Tại chậm rãi đi ra, mở miệng nói: "Huyền Húc tộc trưởng, thể hiện oai phong lớn như vậy đến đây là để thị uy với nhà họ Hoa ta sao?""Phải thì như thế nào?"Giọng nói kia lại vang lên, một bóng người đang đứng ở giữa cung đình, đi dọc xuống từng bước một trên những bậc thang kéo dài từ chín tầng cung đình, nhìn xuống đám người Hoa Tự Tại phía dưới."Giết Huyền Minh Nhạc của Huyền tộc ta, làm Vương Diệp đại nhân của Thanh Huyền Động Thiên bị thương, nhà họ Hoa ngươi cứng cáp lắm rồi nhỉ!"Huyền Húc có thân hình cao lớn, trông có vẻ cực kỳ khỏe khoắn, giọng nói vang lên, không ít võ giả bên trong toàn bộ thành Bách Hoa đều cảm thấy màng nhĩ đau đớn, khí huyết quay cuồng.
"Ta... ta không biết".
Tần Ninh nhìn tỷ muội hai người buồn bã đến mức không ăn được cơm, bất đắc dĩ nói: "Yên tâm đi, không phải vẫn còn ta ở đây sao?"
Ngươi?
Ngươi chỉ là Chân Tiên thôi! Lần sau người của Hoa Cái Thánh Địa và Thanh Huyền Động Thiên xuất hiện, chắc chắn sẽ là cường giả Nhân Tiên.
Nhà họ Hoa không có Nhân Tiên, lấy cái gì để chống lại Nhân Tiên?
Tần Ninh cũng cảm nhận được tỷ muội hai người coi thường mình, không thể phản bác được.
Mặc dù hắn rất muốn nói, lấy cảnh giới để phân biệt thực lực của Tiên Nhân là không đúng, nhưng dõi mắt khắp trong ngoài tiên giới, lúc nào mọi người cũng đều cảm thấy như vậy.
Thời gian lại trôi qua từng ngày một, chỉ chớp mắt ba ngày đã đi qua.
Ngày hôm đó, bầu trời của thành Bách Hoa hoàn toàn thay đổi.
Vốn dĩ là bầu trời ban ngày sáng sủa trong lành, nhưng chỉ chớp mắt đã như có mây đen vô tận gào thét tới, cuồng phong đột ngột dâng lên, khí tức kinh khủng tràn ngập ra khắp trời đất xung quanh.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được đây không phải là biến hóa tự nhiên, mà là có cường giả đến gây ra hiện tượng trời đất bất thường.
Tần Ninh ở bên trong đình viện Hoa phủ cũng cảm nhận được áp lực đó.
Đến từ cường giả Nhân Tiên!
"Hoa Vi Phong! Nhà họ Hoa ngươi muốn tạo phản sao?"
Sấm rền cuồn cuộn bùng nổ, một giọng nói còn vang dội hơn cả sấm rền truyền khắp toàn bộ trong ngoài thành Bách Hoa.
Bên trong Hoa phủ.
Hoa Vi Phong dẫn theo Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên và một đám cao thủ Chân Tiên của nhà họ Hoa rối rít đi ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Tất cả mọi người tất cả đều thấy trên bầu trời có một cung đình, rộng mấy trăm trượng, cao trăm trượng, tổng cộng có chín tầng.
Cung đình lơ lửng trên không, khí thế mạnh mẽ cuốn theo cả khí thế thiên địa.
Mà ở trên bậc thang phía trước cung đình có từng bóng người đang đứng.
Nhìn qua có khoảng mấy trăm người, tất cả đều là cao thủ Chân Tiên tứ phẩm trở lên.
Trên tầng cao của cung đình có một lá cờ viết một chữ Huyền cổ xưa, đón gió gào thét, vang dội vù vù.
Cường giả của Huyền tộc đã tới! Tới để báo thù! Nghe thấy giọng nói kia, Hoa Tự Tại chậm rãi đi ra, mở miệng nói: "Huyền Húc tộc trưởng, thể hiện oai phong lớn như vậy đến đây là để thị uy với nhà họ Hoa ta sao?"
"Phải thì như thế nào?"
Giọng nói kia lại vang lên, một bóng người đang đứng ở giữa cung đình, đi dọc xuống từng bước một trên những bậc thang kéo dài từ chín tầng cung đình, nhìn xuống đám người Hoa Tự Tại phía dưới.
"Giết Huyền Minh Nhạc của Huyền tộc ta, làm Vương Diệp đại nhân của Thanh Huyền Động Thiên bị thương, nhà họ Hoa ngươi cứng cáp lắm rồi nhỉ!"
Huyền Húc có thân hình cao lớn, trông có vẻ cực kỳ khỏe khoắn, giọng nói vang lên, không ít võ giả bên trong toàn bộ thành Bách Hoa đều cảm thấy màng nhĩ đau đớn, khí huyết quay cuồng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Ta... ta không biết".Tần Ninh nhìn tỷ muội hai người buồn bã đến mức không ăn được cơm, bất đắc dĩ nói: "Yên tâm đi, không phải vẫn còn ta ở đây sao?"Ngươi?Ngươi chỉ là Chân Tiên thôi! Lần sau người của Hoa Cái Thánh Địa và Thanh Huyền Động Thiên xuất hiện, chắc chắn sẽ là cường giả Nhân Tiên.Nhà họ Hoa không có Nhân Tiên, lấy cái gì để chống lại Nhân Tiên?Tần Ninh cũng cảm nhận được tỷ muội hai người coi thường mình, không thể phản bác được.Mặc dù hắn rất muốn nói, lấy cảnh giới để phân biệt thực lực của Tiên Nhân là không đúng, nhưng dõi mắt khắp trong ngoài tiên giới, lúc nào mọi người cũng đều cảm thấy như vậy.Thời gian lại trôi qua từng ngày một, chỉ chớp mắt ba ngày đã đi qua.Ngày hôm đó, bầu trời của thành Bách Hoa hoàn toàn thay đổi.Vốn dĩ là bầu trời ban ngày sáng sủa trong lành, nhưng chỉ chớp mắt đã như có mây đen vô tận gào thét tới, cuồng phong đột ngột dâng lên, khí tức kinh khủng tràn ngập ra khắp trời đất xung quanh.Tất cả mọi người đều cảm nhận được đây không phải là biến hóa tự nhiên, mà là có cường giả đến gây ra hiện tượng trời đất bất thường.Tần Ninh ở bên trong đình viện Hoa phủ cũng cảm nhận được áp lực đó.Đến từ cường giả Nhân Tiên!"Hoa Vi Phong! Nhà họ Hoa ngươi muốn tạo phản sao?"Sấm rền cuồn cuộn bùng nổ, một giọng nói còn vang dội hơn cả sấm rền truyền khắp toàn bộ trong ngoài thành Bách Hoa.Bên trong Hoa phủ.Hoa Vi Phong dẫn theo Hoa Tự Tại, Hoa Tự Ngữ, Hoa Bách Xuyên và một đám cao thủ Chân Tiên của nhà họ Hoa rối rít đi ra, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.Tất cả mọi người tất cả đều thấy trên bầu trời có một cung đình, rộng mấy trăm trượng, cao trăm trượng, tổng cộng có chín tầng.Cung đình lơ lửng trên không, khí thế mạnh mẽ cuốn theo cả khí thế thiên địa.Mà ở trên bậc thang phía trước cung đình có từng bóng người đang đứng.Nhìn qua có khoảng mấy trăm người, tất cả đều là cao thủ Chân Tiên tứ phẩm trở lên.Trên tầng cao của cung đình có một lá cờ viết một chữ Huyền cổ xưa, đón gió gào thét, vang dội vù vù.Cường giả của Huyền tộc đã tới! Tới để báo thù! Nghe thấy giọng nói kia, Hoa Tự Tại chậm rãi đi ra, mở miệng nói: "Huyền Húc tộc trưởng, thể hiện oai phong lớn như vậy đến đây là để thị uy với nhà họ Hoa ta sao?""Phải thì như thế nào?"Giọng nói kia lại vang lên, một bóng người đang đứng ở giữa cung đình, đi dọc xuống từng bước một trên những bậc thang kéo dài từ chín tầng cung đình, nhìn xuống đám người Hoa Tự Tại phía dưới."Giết Huyền Minh Nhạc của Huyền tộc ta, làm Vương Diệp đại nhân của Thanh Huyền Động Thiên bị thương, nhà họ Hoa ngươi cứng cáp lắm rồi nhỉ!"Huyền Húc có thân hình cao lớn, trông có vẻ cực kỳ khỏe khoắn, giọng nói vang lên, không ít võ giả bên trong toàn bộ thành Bách Hoa đều cảm thấy màng nhĩ đau đớn, khí huyết quay cuồng.