“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8667: "Đây là quy luật thép của nhà họ Hoa ta!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tần tiên sinh, mời tiên sinh nói".Tần Ninh chậm rãi cất lời: "Hai cô con gái của nhà họ Hoa trở thành đệ tử của La Phù Linh, nhà họ Hoa ngươi cũng một bước lên trời"."Nhưng nếu một ngày nào đó, ta biết nhà họ Hoa ngươi ỷ thế khinh người, cư xử vô lý, ta có thể cho các ngươi mọi thứ thì cũng có thể lấy lại gấp mấy lần, biết chưa?"Nghe thấy lời cảnh cáo này, Hoa Vi Phong quỳ phịch xuống đất, mấy người Hoa Tự Tại cũng đồng loạt dập đầu, không dám hít thở mạnh.Hoa Vi Phong vội vàng hứa: "Sao Tần tiên sinh lại nói vậy! Nhà họ Hoa ta vốn đặt khuôn phép lên hàng đầu, sau này, nếu bọn ta ỷ thế khinh người thì toàn bộ người của nhà họ Hoa ta đều chết không được tử tế!""Tốt!"Tần Ninh nhìn về phía Hoa Vi Phong, cười nói: "Quỳ làm gì, đứng lên đi, ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút thôi, mong rằng sau này nhà họ Hoa các ngươi có trở thành Hoa tộc thì cũng đừng quên bổn phận của mình"."Vâng vâng vâng...", Tần Ninh giậm chân rời đi.Bấy giờ Hoa Vi Phong mới dám lau mồ hôi trên trán.Chỉ một câu của Tần Ninh đã khiến ông ta sợ đến mức mất hết hồn vía."Cha, ý của Tần công tử là sao?"Hoa Tự Tại không khỏi hỏi."Còn hỏi ý gì nữa à?"Hoa Vi Phong mắng: "Tần công tử có ý gì, con còn không hiểu sao?Khi con người ta có cơ hội phất lên sẽ đánh mất bản tâm, ý của Tần công tử là nếu nhà họ Hoa ta ỷ vào việc có hai cô con gái ở La Phù Động Thiên mà làm xằng làm bậy, con cháu trong gia tộc ỷ thế khinh người thì chắc chắn hắn sẽ không tha cho chúng ta!"Hoa Tự Tại gật đầu."Bắt đầu từ hôm nay, thêm một điều vào gia huấn của nhà họ Hoa ta!""Điều gì ạ?""Dù ở bất cứ khi nào hay bất cứ nơi đâu, nhà họ Hoa ta cũng không bao giờ được vươn tay ra địa vực bên ngoài đại lục Thiên Huyền. Đời đời kiếp kiếp, nhà họ Hoa chỉ được phép ở trong đại lục Thiên Huyền!"Hoa Vi Phong buông những lời đầy khí phách: "Đây là quy luật thép của nhà họ Hoa ta!"Ba người Hoa Tự Ngữ không hẹn cùng chắp tay đáp vâng.Ở chính sảnh của Hoa phủ được bày một chiếc bàn được làm từ gỗ thanh đàn đủ cho hai mươi người ngồi.Có điều trước mắt chỉ có chưa tới mười người ngồi vào bàn.Gồm hai thầy trò Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.Hoa Vi Phong, Hoa Tự Ngữ, cùng với Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.Ngoài ra còn có hai người Bạch Bán An, La Phù Linh.Nhân vật chính của ngày hôm nay chính là Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.
"Tần tiên sinh, mời tiên sinh nói".
Tần Ninh chậm rãi cất lời: "Hai cô con gái của nhà họ Hoa trở thành đệ tử của La Phù Linh, nhà họ Hoa ngươi cũng một bước lên trời".
"Nhưng nếu một ngày nào đó, ta biết nhà họ Hoa ngươi ỷ thế khinh người, cư xử vô lý, ta có thể cho các ngươi mọi thứ thì cũng có thể lấy lại gấp mấy lần, biết chưa?"
Nghe thấy lời cảnh cáo này, Hoa Vi Phong quỳ phịch xuống đất, mấy người Hoa Tự Tại cũng đồng loạt dập đầu, không dám hít thở mạnh.
Hoa Vi Phong vội vàng hứa: "Sao Tần tiên sinh lại nói vậy! Nhà họ Hoa ta vốn đặt khuôn phép lên hàng đầu, sau này, nếu bọn ta ỷ thế khinh người thì toàn bộ người của nhà họ Hoa ta đều chết không được tử tế!"
"Tốt!"
Tần Ninh nhìn về phía Hoa Vi Phong, cười nói: "Quỳ làm gì, đứng lên đi, ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút thôi, mong rằng sau này nhà họ Hoa các ngươi có trở thành Hoa tộc thì cũng đừng quên bổn phận của mình".
"Vâng vâng vâng...", Tần Ninh giậm chân rời đi.
Bấy giờ Hoa Vi Phong mới dám lau mồ hôi trên trán.
Chỉ một câu của Tần Ninh đã khiến ông ta sợ đến mức mất hết hồn vía.
"Cha, ý của Tần công tử là sao?"
Hoa Tự Tại không khỏi hỏi.
"Còn hỏi ý gì nữa à?"
Hoa Vi Phong mắng: "Tần công tử có ý gì, con còn không hiểu sao?
Khi con người ta có cơ hội phất lên sẽ đánh mất bản tâm, ý của Tần công tử là nếu nhà họ Hoa ta ỷ vào việc có hai cô con gái ở La Phù Động Thiên mà làm xằng làm bậy, con cháu trong gia tộc ỷ thế khinh người thì chắc chắn hắn sẽ không tha cho chúng ta!"
Hoa Tự Tại gật đầu.
"Bắt đầu từ hôm nay, thêm một điều vào gia huấn của nhà họ Hoa ta!"
"Điều gì ạ?"
"Dù ở bất cứ khi nào hay bất cứ nơi đâu, nhà họ Hoa ta cũng không bao giờ được vươn tay ra địa vực bên ngoài đại lục Thiên Huyền. Đời đời kiếp kiếp, nhà họ Hoa chỉ được phép ở trong đại lục Thiên Huyền!"
Hoa Vi Phong buông những lời đầy khí phách: "Đây là quy luật thép của nhà họ Hoa ta!"
Ba người Hoa Tự Ngữ không hẹn cùng chắp tay đáp vâng.
Ở chính sảnh của Hoa phủ được bày một chiếc bàn được làm từ gỗ thanh đàn đủ cho hai mươi người ngồi.
Có điều trước mắt chỉ có chưa tới mười người ngồi vào bàn.
Gồm hai thầy trò Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.
Hoa Vi Phong, Hoa Tự Ngữ, cùng với Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.
Ngoài ra còn có hai người Bạch Bán An, La Phù Linh.
Nhân vật chính của ngày hôm nay chính là Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Tần tiên sinh, mời tiên sinh nói".Tần Ninh chậm rãi cất lời: "Hai cô con gái của nhà họ Hoa trở thành đệ tử của La Phù Linh, nhà họ Hoa ngươi cũng một bước lên trời"."Nhưng nếu một ngày nào đó, ta biết nhà họ Hoa ngươi ỷ thế khinh người, cư xử vô lý, ta có thể cho các ngươi mọi thứ thì cũng có thể lấy lại gấp mấy lần, biết chưa?"Nghe thấy lời cảnh cáo này, Hoa Vi Phong quỳ phịch xuống đất, mấy người Hoa Tự Tại cũng đồng loạt dập đầu, không dám hít thở mạnh.Hoa Vi Phong vội vàng hứa: "Sao Tần tiên sinh lại nói vậy! Nhà họ Hoa ta vốn đặt khuôn phép lên hàng đầu, sau này, nếu bọn ta ỷ thế khinh người thì toàn bộ người của nhà họ Hoa ta đều chết không được tử tế!""Tốt!"Tần Ninh nhìn về phía Hoa Vi Phong, cười nói: "Quỳ làm gì, đứng lên đi, ta chỉ nhắc nhở ngươi một chút thôi, mong rằng sau này nhà họ Hoa các ngươi có trở thành Hoa tộc thì cũng đừng quên bổn phận của mình"."Vâng vâng vâng...", Tần Ninh giậm chân rời đi.Bấy giờ Hoa Vi Phong mới dám lau mồ hôi trên trán.Chỉ một câu của Tần Ninh đã khiến ông ta sợ đến mức mất hết hồn vía."Cha, ý của Tần công tử là sao?"Hoa Tự Tại không khỏi hỏi."Còn hỏi ý gì nữa à?"Hoa Vi Phong mắng: "Tần công tử có ý gì, con còn không hiểu sao?Khi con người ta có cơ hội phất lên sẽ đánh mất bản tâm, ý của Tần công tử là nếu nhà họ Hoa ta ỷ vào việc có hai cô con gái ở La Phù Động Thiên mà làm xằng làm bậy, con cháu trong gia tộc ỷ thế khinh người thì chắc chắn hắn sẽ không tha cho chúng ta!"Hoa Tự Tại gật đầu."Bắt đầu từ hôm nay, thêm một điều vào gia huấn của nhà họ Hoa ta!""Điều gì ạ?""Dù ở bất cứ khi nào hay bất cứ nơi đâu, nhà họ Hoa ta cũng không bao giờ được vươn tay ra địa vực bên ngoài đại lục Thiên Huyền. Đời đời kiếp kiếp, nhà họ Hoa chỉ được phép ở trong đại lục Thiên Huyền!"Hoa Vi Phong buông những lời đầy khí phách: "Đây là quy luật thép của nhà họ Hoa ta!"Ba người Hoa Tự Ngữ không hẹn cùng chắp tay đáp vâng.Ở chính sảnh của Hoa phủ được bày một chiếc bàn được làm từ gỗ thanh đàn đủ cho hai mươi người ngồi.Có điều trước mắt chỉ có chưa tới mười người ngồi vào bàn.Gồm hai thầy trò Tần Ninh và Trần Nhất Mặc.Hoa Vi Phong, Hoa Tự Ngữ, cùng với Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.Ngoài ra còn có hai người Bạch Bán An, La Phù Linh.Nhân vật chính của ngày hôm nay chính là Hoa Nguyệt Dung và Hoa Nguyệt Thường.