“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8705: Thật đẹp.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà trong phòng, hai vị tỳ nữ thực lực không tầm thường cũng nhìn chằm chằm Trần Nhất Mặc."Nhìn cái gì?Hỗ trợ!"Trần Nhất Mặc thuận miệng nói: "Thân là đan sư, chữa bệnh cứu người không phân chia ra đàn ông đàn bà, các ngươi cho rằng ta muốn nhìn dáng vẻ đại tiểu thư nhà các ngươi không mặc quần áo sao?"Đúng! Trong lòng hai tỳ nữ không hẹn mà cùng suy nghĩ.Trên thực tế đúng là thế.Xử lý độc tố bên ngoài cơ thể không cần phải cởi toàn bộ quần áo.Nhưng mà một vị tiên đan sư cường đại vì để làm nổi bật lên hình tượng chính nhân quân tử của mình, cởi quần áo của phụ nữ ra rồi mới cứu mạng là để ra vẻ mình có đạo đức cao.Năm xưa Trần Nhất Mặc đi theo sư phụ Tần Ninh, có rất nhiều lần đều cảm thấy sư phụ không cần phải cởi quần áo của người ta để chữa trị, nhưng hết lần này tới lần khác sư phụ đều làm.Lúc ấy hắn ta còn không hiểu.Nhưng sau đó bị phong ấn bốn vạn năm, trong bốn vạn năm đó hắn ta đã hiểu ra.Đạo đức cao! Phong độ của đan sư! Quan trọng nhất chính là... không nhìn thì phí! Ai mà không muốn nhìn những thứ đẹp đẽ chứ?Dần dần, cơ thể của Thánh Khuynh Nguyệt trên giường nhỏ đã hiện ra hoàn toàn ở trước mặt Trần Nhất Mặc.Thật đẹp.Giống như là tác phẩm nghệ thuật vậy.Trần Nhất Mặc không khỏi khen ngợi.Tuy hắn ta không bằng Diệp Nam Hiên, thẳng nam sắt thép chó má gì mà đàn bà sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta.Nhưng hắn ta cũng không giống Thần Tinh Dịch, thấy một người phụ nữ là đã nghĩ ngay đến việc lên giường… Đối với phụ nữ, Trần Nhất Mặc chỉ nghĩ là... tùy duyên.Hắn ta cảm thấy, phong độ cái thế như hắn ta, chắc chắn sẽ trở thành đan sư thiên tài, thần đan sư tuyệt đỉnh, một nửa tương lai nhất định cũng sẽ là một cô gái phong hoa tuyệt đại.Mà tình yêu của hắn ta chắc chắn sẽ khiến vô số người hâm mộ.Cho dù là yêu, Trần Nhất Mặc hắn ta cũng phải thể hiện được trước mặt người khác! Trong lòng vừa suy nghĩ kỳ quái, rất nhanh Trần Nhất Mặc cũng đã bình tĩnh lại, bắt đầu lặng lẽ trừ độc cho Thánh Khuynh Nguyệt.Nguyên nhân căn bản khiến độc tố của Thánh Khuynh Nguyệt tăng lên dẫn đến hôn mê là độc tố trong cơ thể lan tràn ra bên ngoài cơ thể, nhưng mà muốn trừ được độc tố bên ngoài cơ thể vô cùng khó khăn.

Mà trong phòng, hai vị tỳ nữ thực lực không tầm thường cũng nhìn chằm chằm Trần Nhất Mặc.

"Nhìn cái gì?

Hỗ trợ!"

Trần Nhất Mặc thuận miệng nói: "Thân là đan sư, chữa bệnh cứu người không phân chia ra đàn ông đàn bà, các ngươi cho rằng ta muốn nhìn dáng vẻ đại tiểu thư nhà các ngươi không mặc quần áo sao?"

Đúng! Trong lòng hai tỳ nữ không hẹn mà cùng suy nghĩ.

Trên thực tế đúng là thế.

Xử lý độc tố bên ngoài cơ thể không cần phải cởi toàn bộ quần áo.

Nhưng mà một vị tiên đan sư cường đại vì để làm nổi bật lên hình tượng chính nhân quân tử của mình, cởi quần áo của phụ nữ ra rồi mới cứu mạng là để ra vẻ mình có đạo đức cao.

Năm xưa Trần Nhất Mặc đi theo sư phụ Tần Ninh, có rất nhiều lần đều cảm thấy sư phụ không cần phải cởi quần áo của người ta để chữa trị, nhưng hết lần này tới lần khác sư phụ đều làm.

Lúc ấy hắn ta còn không hiểu.

Nhưng sau đó bị phong ấn bốn vạn năm, trong bốn vạn năm đó hắn ta đã hiểu ra.

Đạo đức cao! Phong độ của đan sư! Quan trọng nhất chính là... không nhìn thì phí! Ai mà không muốn nhìn những thứ đẹp đẽ chứ?

Dần dần, cơ thể của Thánh Khuynh Nguyệt trên giường nhỏ đã hiện ra hoàn toàn ở trước mặt Trần Nhất Mặc.

Thật đẹp.

Giống như là tác phẩm nghệ thuật vậy.

Trần Nhất Mặc không khỏi khen ngợi.

Tuy hắn ta không bằng Diệp Nam Hiên, thẳng nam sắt thép chó má gì mà đàn bà sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta.

Nhưng hắn ta cũng không giống Thần Tinh Dịch, thấy một người phụ nữ là đã nghĩ ngay đến việc lên giường… Đối với phụ nữ, Trần Nhất Mặc chỉ nghĩ là... tùy duyên.

Hắn ta cảm thấy, phong độ cái thế như hắn ta, chắc chắn sẽ trở thành đan sư thiên tài, thần đan sư tuyệt đỉnh, một nửa tương lai nhất định cũng sẽ là một cô gái phong hoa tuyệt đại.

Mà tình yêu của hắn ta chắc chắn sẽ khiến vô số người hâm mộ.

Cho dù là yêu, Trần Nhất Mặc hắn ta cũng phải thể hiện được trước mặt người khác! Trong lòng vừa suy nghĩ kỳ quái, rất nhanh Trần Nhất Mặc cũng đã bình tĩnh lại, bắt đầu lặng lẽ trừ độc cho Thánh Khuynh Nguyệt.

Nguyên nhân căn bản khiến độc tố của Thánh Khuynh Nguyệt tăng lên dẫn đến hôn mê là độc tố trong cơ thể lan tràn ra bên ngoài cơ thể, nhưng mà muốn trừ được độc tố bên ngoài cơ thể vô cùng khó khăn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà trong phòng, hai vị tỳ nữ thực lực không tầm thường cũng nhìn chằm chằm Trần Nhất Mặc."Nhìn cái gì?Hỗ trợ!"Trần Nhất Mặc thuận miệng nói: "Thân là đan sư, chữa bệnh cứu người không phân chia ra đàn ông đàn bà, các ngươi cho rằng ta muốn nhìn dáng vẻ đại tiểu thư nhà các ngươi không mặc quần áo sao?"Đúng! Trong lòng hai tỳ nữ không hẹn mà cùng suy nghĩ.Trên thực tế đúng là thế.Xử lý độc tố bên ngoài cơ thể không cần phải cởi toàn bộ quần áo.Nhưng mà một vị tiên đan sư cường đại vì để làm nổi bật lên hình tượng chính nhân quân tử của mình, cởi quần áo của phụ nữ ra rồi mới cứu mạng là để ra vẻ mình có đạo đức cao.Năm xưa Trần Nhất Mặc đi theo sư phụ Tần Ninh, có rất nhiều lần đều cảm thấy sư phụ không cần phải cởi quần áo của người ta để chữa trị, nhưng hết lần này tới lần khác sư phụ đều làm.Lúc ấy hắn ta còn không hiểu.Nhưng sau đó bị phong ấn bốn vạn năm, trong bốn vạn năm đó hắn ta đã hiểu ra.Đạo đức cao! Phong độ của đan sư! Quan trọng nhất chính là... không nhìn thì phí! Ai mà không muốn nhìn những thứ đẹp đẽ chứ?Dần dần, cơ thể của Thánh Khuynh Nguyệt trên giường nhỏ đã hiện ra hoàn toàn ở trước mặt Trần Nhất Mặc.Thật đẹp.Giống như là tác phẩm nghệ thuật vậy.Trần Nhất Mặc không khỏi khen ngợi.Tuy hắn ta không bằng Diệp Nam Hiên, thẳng nam sắt thép chó má gì mà đàn bà sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta.Nhưng hắn ta cũng không giống Thần Tinh Dịch, thấy một người phụ nữ là đã nghĩ ngay đến việc lên giường… Đối với phụ nữ, Trần Nhất Mặc chỉ nghĩ là... tùy duyên.Hắn ta cảm thấy, phong độ cái thế như hắn ta, chắc chắn sẽ trở thành đan sư thiên tài, thần đan sư tuyệt đỉnh, một nửa tương lai nhất định cũng sẽ là một cô gái phong hoa tuyệt đại.Mà tình yêu của hắn ta chắc chắn sẽ khiến vô số người hâm mộ.Cho dù là yêu, Trần Nhất Mặc hắn ta cũng phải thể hiện được trước mặt người khác! Trong lòng vừa suy nghĩ kỳ quái, rất nhanh Trần Nhất Mặc cũng đã bình tĩnh lại, bắt đầu lặng lẽ trừ độc cho Thánh Khuynh Nguyệt.Nguyên nhân căn bản khiến độc tố của Thánh Khuynh Nguyệt tăng lên dẫn đến hôn mê là độc tố trong cơ thể lan tràn ra bên ngoài cơ thể, nhưng mà muốn trừ được độc tố bên ngoài cơ thể vô cùng khó khăn.

Chương 8705: Thật đẹp.