“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8732: "Đi nhìn một cái!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe nói như thế, Đoàn Thanh liếc Liễu Lãng, Liễu Lãng cũng không chút khách khí đáp lại.Hai người đều có oán hận với nhau.Liễu Lãng cảm thấy nếu không phải Đoàn Thanh nói ra thương, hắn ta sẽ không đến, cũng sẽ không vì mạng sống mà trở thành chó săn của Tần Ninh.Đoàn Thanh thì cảm thấy mình tin tưởng Liễu Lãng, mới tìm Liễu Lãng hỗ trợ, tên này nghe được thương thì vô cùng hưng phấn, thế nhưng kết quả... ba hoa thì lợi hại, bị đánh cũng lợi hại.Chân Tiên cửu phẩm, thiên tài nằm trong hạng mười của Thánh Hoàng Thiên Tông chó má gì chứ.Chỉ đơn giản là thứ cặn bã thôi! Tần Ninh nhìn về phía tám người, nói: "Các ngươi đã ăn Phệ Tâm Huyết Linh Đan, bắt đầu từ bây giờ phải nghe lời ta làm việc, nếu may mắn, nói không chừng có thể để các ngươi trở thành Nhân Tiên!"Nghe hắn nói vậy, tám người đều nhìn về phía Tần Ninh với đôi mắt sáng rực."Từ giờ trở đi, hãy đi nghe ngóng tin tức, phàm là có người phát hiện ra chỗ nào khả nghi thì phải đến bẩm báo cho ta!""Đúng rồi, giữa các ngươi chắc hẳn cũng có thứ tương tự với đá truyền âm chứ?""Có!"Đoàn Thanh vội vàng lấy ra một khối ngọc thạch, giao cho Tần Ninh, cười nói: "Cách xa nhau trăm dặm cũng có thể dùng cái này để truyền âm".Mà đúng lúc này, trong ngực Liễu Lãng đang đứng một bên lại có ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.Liễu Lãng vội vàng lấy ngọc thạch ra, một giọng nói vang lên: "Cứu mạng!""Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết muốn giết chúng ta!"Lời nói rất ngắn gọn."Là Khổng Hưu!"Đoàn Thanh nghe được âm thanh này, vội vàng nói: "Khổng Hưu cũng là một vị thiên tài xuất sắc bên trong Thánh Hoàng Thiên Tông chúng ta!""Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết, là người của thế gia Bắc Minh, sao đám người kia lại tranh chấp với Khổng Hưu...", Đoàn Thanh nhìn về phía Tần Ninh, dò hỏi: "Tần công tử, chúng ta có đi không?""Đi nhìn một cái!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Ta cần rất nhiều nô lệ, chỉ có tám người các ngươi vẫn chưa đủ, lại thêm một chút mới tốt!""Rõ!"Đoạn Thanh hiểu được, nếu như chỉ là hắn ta và Liễu Lãng, cho dù có tám người cùng đi giúp Khổng Hưu, chắc chắn không phải đối thủ của Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết.

Nghe nói như thế, Đoàn Thanh liếc Liễu Lãng, Liễu Lãng cũng không chút khách khí đáp lại.

Hai người đều có oán hận với nhau.

Liễu Lãng cảm thấy nếu không phải Đoàn Thanh nói ra thương, hắn ta sẽ không đến, cũng sẽ không vì mạng sống mà trở thành chó săn của Tần Ninh.

Đoàn Thanh thì cảm thấy mình tin tưởng Liễu Lãng, mới tìm Liễu Lãng hỗ trợ, tên này nghe được thương thì vô cùng hưng phấn, thế nhưng kết quả... ba hoa thì lợi hại, bị đánh cũng lợi hại.

Chân Tiên cửu phẩm, thiên tài nằm trong hạng mười của Thánh Hoàng Thiên Tông chó má gì chứ.

Chỉ đơn giản là thứ cặn bã thôi! Tần Ninh nhìn về phía tám người, nói: "Các ngươi đã ăn Phệ Tâm Huyết Linh Đan, bắt đầu từ bây giờ phải nghe lời ta làm việc, nếu may mắn, nói không chừng có thể để các ngươi trở thành Nhân Tiên!"

Nghe hắn nói vậy, tám người đều nhìn về phía Tần Ninh với đôi mắt sáng rực.

"Từ giờ trở đi, hãy đi nghe ngóng tin tức, phàm là có người phát hiện ra chỗ nào khả nghi thì phải đến bẩm báo cho ta!"

"Đúng rồi, giữa các ngươi chắc hẳn cũng có thứ tương tự với đá truyền âm chứ?"

"Có!"

Đoàn Thanh vội vàng lấy ra một khối ngọc thạch, giao cho Tần Ninh, cười nói: "Cách xa nhau trăm dặm cũng có thể dùng cái này để truyền âm".

Mà đúng lúc này, trong ngực Liễu Lãng đang đứng một bên lại có ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.

Liễu Lãng vội vàng lấy ngọc thạch ra, một giọng nói vang lên: "Cứu mạng!"

"Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết muốn giết chúng ta!"

Lời nói rất ngắn gọn.

"Là Khổng Hưu!"

Đoàn Thanh nghe được âm thanh này, vội vàng nói: "Khổng Hưu cũng là một vị thiên tài xuất sắc bên trong Thánh Hoàng Thiên Tông chúng ta!"

"Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết, là người của thế gia Bắc Minh, sao đám người kia lại tranh chấp với Khổng Hưu...", Đoàn Thanh nhìn về phía Tần Ninh, dò hỏi: "Tần công tử, chúng ta có đi không?"

"Đi nhìn một cái!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Ta cần rất nhiều nô lệ, chỉ có tám người các ngươi vẫn chưa đủ, lại thêm một chút mới tốt!"

"Rõ!"

Đoạn Thanh hiểu được, nếu như chỉ là hắn ta và Liễu Lãng, cho dù có tám người cùng đi giúp Khổng Hưu, chắc chắn không phải đối thủ của Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe nói như thế, Đoàn Thanh liếc Liễu Lãng, Liễu Lãng cũng không chút khách khí đáp lại.Hai người đều có oán hận với nhau.Liễu Lãng cảm thấy nếu không phải Đoàn Thanh nói ra thương, hắn ta sẽ không đến, cũng sẽ không vì mạng sống mà trở thành chó săn của Tần Ninh.Đoàn Thanh thì cảm thấy mình tin tưởng Liễu Lãng, mới tìm Liễu Lãng hỗ trợ, tên này nghe được thương thì vô cùng hưng phấn, thế nhưng kết quả... ba hoa thì lợi hại, bị đánh cũng lợi hại.Chân Tiên cửu phẩm, thiên tài nằm trong hạng mười của Thánh Hoàng Thiên Tông chó má gì chứ.Chỉ đơn giản là thứ cặn bã thôi! Tần Ninh nhìn về phía tám người, nói: "Các ngươi đã ăn Phệ Tâm Huyết Linh Đan, bắt đầu từ bây giờ phải nghe lời ta làm việc, nếu may mắn, nói không chừng có thể để các ngươi trở thành Nhân Tiên!"Nghe hắn nói vậy, tám người đều nhìn về phía Tần Ninh với đôi mắt sáng rực."Từ giờ trở đi, hãy đi nghe ngóng tin tức, phàm là có người phát hiện ra chỗ nào khả nghi thì phải đến bẩm báo cho ta!""Đúng rồi, giữa các ngươi chắc hẳn cũng có thứ tương tự với đá truyền âm chứ?""Có!"Đoàn Thanh vội vàng lấy ra một khối ngọc thạch, giao cho Tần Ninh, cười nói: "Cách xa nhau trăm dặm cũng có thể dùng cái này để truyền âm".Mà đúng lúc này, trong ngực Liễu Lãng đang đứng một bên lại có ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.Liễu Lãng vội vàng lấy ngọc thạch ra, một giọng nói vang lên: "Cứu mạng!""Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết muốn giết chúng ta!"Lời nói rất ngắn gọn."Là Khổng Hưu!"Đoàn Thanh nghe được âm thanh này, vội vàng nói: "Khổng Hưu cũng là một vị thiên tài xuất sắc bên trong Thánh Hoàng Thiên Tông chúng ta!""Bắc Minh Kiết, Bắc Minh Tuyết, là người của thế gia Bắc Minh, sao đám người kia lại tranh chấp với Khổng Hưu...", Đoàn Thanh nhìn về phía Tần Ninh, dò hỏi: "Tần công tử, chúng ta có đi không?""Đi nhìn một cái!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Ta cần rất nhiều nô lệ, chỉ có tám người các ngươi vẫn chưa đủ, lại thêm một chút mới tốt!""Rõ!"Đoạn Thanh hiểu được, nếu như chỉ là hắn ta và Liễu Lãng, cho dù có tám người cùng đi giúp Khổng Hưu, chắc chắn không phải đối thủ của Bắc Minh Kiết và Bắc Minh Tuyết.

Chương 8732: "Đi nhìn một cái!"