“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8738: "Ta thua, cho ngươi mạng của ta".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bắc Minh Kiết lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh, một tay nắm chặt một cây trường mâu, tiên khí lượn lờ khắp người, phóng ra ánh sáng vàng nhàn nhạt giống như chân mệnh thiên tử."Không được!"Tần Ninh ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Minh Kiết, nói: "Ta không chỉ không thể thả các ngươi, còn phải dùng các ngươi".Dùng?Ánh mắt Bắc Minh Kiết lạnh lùng."Ngươi muốn làm gì?""Không làm gì, ta muốn tìm một thứ, nhưng chỗ này quá rộng lớn, ta cần các ngươi làm nô lệ của ta, giúp ta tìm!"Nghe thấy vậy, không chỉ là Bắc Minh Kiết, cho dù là mấy người Bắc Minh Tuyết, Khổng Hưu đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh.Tên này đang nói mê sảng cái gì vậy?Bảo bọn họ làm nô lệ của hắn, cống hiến sức lực vì hắn?Điên rồi đi! Bắc Minh Kiết vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tần Ninh, trong phút chốc đúng là không biết nên nói cái gì.Tần Ninh không khỏi nhìn về phía hai người Liễu Lãng, Đoàn Thanh, chậm rãi nói: "Làm sao?Điều này rất không thể tưởng tượng nổi sao?"Liễu Lãng liền nói ngay: "Không có không có...", "Đúng thế, thua bởi ta, ta không giết các ngươi, để các ngươi làm tai mắt của ta, giúp ta tra tìm vài chỗ, sau đó sẽ tha cho các ngươi, dù sao việc này cũng tốt hơn giết các ngươi đi?""Vâng vâng vâng...", nghe nói như thế, Bắc Minh Kiết lạnh lùng quát nói: "Thua?Muội muội ta thua, nhưng ta sẽ không thua!""Có gan thì ngươi hãy đánh với ta một trận đi!"Tần Ninh không khỏi cười nói: "Được thôi!""Ta thắng, hai huynh muội các ngươi phải làm việc cho ta trong cuộc rèn luyện này"."Ta thua, cho ngươi mạng của ta".Bắc Minh Kiết lạnh lùng nói: "Được!"Vèo... Khi Bắc Minh Kiết vừa nói một tiếng được xong, cả người Tần Ninh đã bay lên không, tiên khí kinh khủng như một làn sóng mãnh liệt lao thẳng đến trước mặt Bắc Minh Kiết.Hắn đấm ra một quyền, tiếng vang như sấm động.Trong lòng Bắc Minh Kiết cũng vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Tần Ninh lại mạnh đến trình độ này.

Bắc Minh Kiết lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh, một tay nắm chặt một cây trường mâu, tiên khí lượn lờ khắp người, phóng ra ánh sáng vàng nhàn nhạt giống như chân mệnh thiên tử.

"Không được!"

Tần Ninh ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Minh Kiết, nói: "Ta không chỉ không thể thả các ngươi, còn phải dùng các ngươi".

Dùng?

Ánh mắt Bắc Minh Kiết lạnh lùng.

"Ngươi muốn làm gì?"

"Không làm gì, ta muốn tìm một thứ, nhưng chỗ này quá rộng lớn, ta cần các ngươi làm nô lệ của ta, giúp ta tìm!"

Nghe thấy vậy, không chỉ là Bắc Minh Kiết, cho dù là mấy người Bắc Minh Tuyết, Khổng Hưu đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh.

Tên này đang nói mê sảng cái gì vậy?

Bảo bọn họ làm nô lệ của hắn, cống hiến sức lực vì hắn?

Điên rồi đi! Bắc Minh Kiết vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tần Ninh, trong phút chốc đúng là không biết nên nói cái gì.

Tần Ninh không khỏi nhìn về phía hai người Liễu Lãng, Đoàn Thanh, chậm rãi nói: "Làm sao?

Điều này rất không thể tưởng tượng nổi sao?"

Liễu Lãng liền nói ngay: "Không có không có...", "Đúng thế, thua bởi ta, ta không giết các ngươi, để các ngươi làm tai mắt của ta, giúp ta tra tìm vài chỗ, sau đó sẽ tha cho các ngươi, dù sao việc này cũng tốt hơn giết các ngươi đi?"

"Vâng vâng vâng...", nghe nói như thế, Bắc Minh Kiết lạnh lùng quát nói: "Thua?

Muội muội ta thua, nhưng ta sẽ không thua!"

"Có gan thì ngươi hãy đánh với ta một trận đi!"

Tần Ninh không khỏi cười nói: "Được thôi!"

"Ta thắng, hai huynh muội các ngươi phải làm việc cho ta trong cuộc rèn luyện này".

"Ta thua, cho ngươi mạng của ta".

Bắc Minh Kiết lạnh lùng nói: "Được!"

Vèo... Khi Bắc Minh Kiết vừa nói một tiếng được xong, cả người Tần Ninh đã bay lên không, tiên khí kinh khủng như một làn sóng mãnh liệt lao thẳng đến trước mặt Bắc Minh Kiết.

Hắn đấm ra một quyền, tiếng vang như sấm động.

Trong lòng Bắc Minh Kiết cũng vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Tần Ninh lại mạnh đến trình độ này.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bắc Minh Kiết lạnh lùng nhìn về phía Tần Ninh, một tay nắm chặt một cây trường mâu, tiên khí lượn lờ khắp người, phóng ra ánh sáng vàng nhàn nhạt giống như chân mệnh thiên tử."Không được!"Tần Ninh ngẩng đầu nhìn về phía Bắc Minh Kiết, nói: "Ta không chỉ không thể thả các ngươi, còn phải dùng các ngươi".Dùng?Ánh mắt Bắc Minh Kiết lạnh lùng."Ngươi muốn làm gì?""Không làm gì, ta muốn tìm một thứ, nhưng chỗ này quá rộng lớn, ta cần các ngươi làm nô lệ của ta, giúp ta tìm!"Nghe thấy vậy, không chỉ là Bắc Minh Kiết, cho dù là mấy người Bắc Minh Tuyết, Khổng Hưu đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Tần Ninh.Tên này đang nói mê sảng cái gì vậy?Bảo bọn họ làm nô lệ của hắn, cống hiến sức lực vì hắn?Điên rồi đi! Bắc Minh Kiết vô cùng kinh ngạc nhìn về phía Tần Ninh, trong phút chốc đúng là không biết nên nói cái gì.Tần Ninh không khỏi nhìn về phía hai người Liễu Lãng, Đoàn Thanh, chậm rãi nói: "Làm sao?Điều này rất không thể tưởng tượng nổi sao?"Liễu Lãng liền nói ngay: "Không có không có...", "Đúng thế, thua bởi ta, ta không giết các ngươi, để các ngươi làm tai mắt của ta, giúp ta tra tìm vài chỗ, sau đó sẽ tha cho các ngươi, dù sao việc này cũng tốt hơn giết các ngươi đi?""Vâng vâng vâng...", nghe nói như thế, Bắc Minh Kiết lạnh lùng quát nói: "Thua?Muội muội ta thua, nhưng ta sẽ không thua!""Có gan thì ngươi hãy đánh với ta một trận đi!"Tần Ninh không khỏi cười nói: "Được thôi!""Ta thắng, hai huynh muội các ngươi phải làm việc cho ta trong cuộc rèn luyện này"."Ta thua, cho ngươi mạng của ta".Bắc Minh Kiết lạnh lùng nói: "Được!"Vèo... Khi Bắc Minh Kiết vừa nói một tiếng được xong, cả người Tần Ninh đã bay lên không, tiên khí kinh khủng như một làn sóng mãnh liệt lao thẳng đến trước mặt Bắc Minh Kiết.Hắn đấm ra một quyền, tiếng vang như sấm động.Trong lòng Bắc Minh Kiết cũng vô cùng kinh ngạc, hiển nhiên không nghĩ tới Tần Ninh lại mạnh đến trình độ này.

Chương 8738: "Ta thua, cho ngươi mạng của ta".