“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8797: "Tất nhiên rồi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Thái Bạch hờ hững nói: "Thực lực Kim Tiên vô cùng mạnh mẽ, tỷ tỷ dẫn theo sáu vị tộc lão và hàng ngàn vạn võ giả Khương tộc trung thành với mình thoát khỏi Đại Nhật tiên châu"."Người của Khương tộc và Vô Cấu Tiên Tông liên tục đuổi bắt"."Sau đó, chúng ta chạy trốn tới Tử Vân tiên châu, tiến đến Tử Phủ!""Dọc đường đi, nhân số thiệt hại hơn phân nửa, chỉ có mấy trăm người đi theo...", Khương Thái Bạch nói tiếp: "Năm ấy, tỷ tỷ từng tương trợ phủ chủ Tử Phủ Kỳ Ngọc Hủ và phu nhân Liễu Phù Anh!""Chúng ta tháo chạy tới Tử Vân tiên châu, lẩn trốn trong Tử Phủ, vợ chồng Kỳ Ngọc Hủ và Liễu Phù Anh nhiệt tình tiếp đãi chúng ta"."Nhưng ai ngờ rằng, tâm địa hai vợ chồng này rắn rết, lại bán đứng chúng ta!"Nói tới đây, giọng điệu Khương Thái Bạch mất bình tĩnh."Tỷ tỷ dẫn theo chúng ta mở con đường máu tiến lên, mãi đến cuối cùng còn lại không quá trăm người"."Khương Vũ!""Khương Trụ!""Khương Thuần Ngọc!""Khương Bách Sinh!""Khương Đông Nhận!""Khương Khải Anh!""Sáu vị tộc lão đều tử trận!"Khương Thái Bạch lẩm bẩm nói: "Sáu vị tộc lão và tỷ tỷ đều bị trúng độc, nhiều năm vẫn không hết, sau khi sáu vị tộc lão hy sinh, tỷ tỷ bất chấp bản thân bị thương nặng mà bắt giữ Khương Vân Tùng"."Quan tài đồng bên ngoài là do ta nhét Khương Vân Tùng vào đó luyện thành thi khôi! Ông ta đáng chết, nhưng không muốn ông ta ra đi thanh thản như vậy!""Trăm người sót lại ẩn nấp ở Bất Vãng Sâm này, mà tỷ tỷ cuối cùng vẫn không kiên trì được nữa"."Mấy năm này ta đã xây dựng nơi này, tìm hài cốt của những tộc nhân đã hy sinh về rồi xây mộ cho họ...", Khương Thái Bạch từ tốn nói: "Chuyện xưa năm ấy là vậy đấy".Lời của Khương Thái Bạch vẫn chưa cụ thể rõ ràng.Nhưng Tần Ninh đã hiểu được phần nào.Hắn bước ra, đi tới chỗ ba gian nhà tranh, nói: "Nếu như ta phá được cấm chế này, đủ chứng minh ta là Hồn Vô Ngân chưa?""Tất nhiên rồi!"Khương Thái Bạch nói: "Trên thế gian này ngoại trừ người ấy thì còn ai có thể phá cấm chế này chứ?""Được!"Tần Ninh đứng trước ba căn nhà tranh, sắc mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng thở ra.Hắn bước lên một bước, lực lượng khủng khiếp trong cơ thể bùng nổ.Cảnh giới Chân Tiên cửu phẩm trước mặt Khương Thái Bạch thật sự quá yếu ớt, yếu đến mức khiến Khương Thái Bạch giờ vẫn cảm thấy liệu mình có đoán đúng hay không.Hắn vốn không phải Hồn Vô Ngân chăng! Tiên sinh Vô Ngân sao có thể yếu đến mức này?
Khương Thái Bạch hờ hững nói: "Thực lực Kim Tiên vô cùng mạnh mẽ, tỷ tỷ dẫn theo sáu vị tộc lão và hàng ngàn vạn võ giả Khương tộc trung thành với mình thoát khỏi Đại Nhật tiên châu".
"Người của Khương tộc và Vô Cấu Tiên Tông liên tục đuổi bắt".
"Sau đó, chúng ta chạy trốn tới Tử Vân tiên châu, tiến đến Tử Phủ!"
"Dọc đường đi, nhân số thiệt hại hơn phân nửa, chỉ có mấy trăm người đi theo...", Khương Thái Bạch nói tiếp: "Năm ấy, tỷ tỷ từng tương trợ phủ chủ Tử Phủ Kỳ Ngọc Hủ và phu nhân Liễu Phù Anh!"
"Chúng ta tháo chạy tới Tử Vân tiên châu, lẩn trốn trong Tử Phủ, vợ chồng Kỳ Ngọc Hủ và Liễu Phù Anh nhiệt tình tiếp đãi chúng ta".
"Nhưng ai ngờ rằng, tâm địa hai vợ chồng này rắn rết, lại bán đứng chúng ta!"
Nói tới đây, giọng điệu Khương Thái Bạch mất bình tĩnh.
"Tỷ tỷ dẫn theo chúng ta mở con đường máu tiến lên, mãi đến cuối cùng còn lại không quá trăm người".
"Khương Vũ!"
"Khương Trụ!"
"Khương Thuần Ngọc!"
"Khương Bách Sinh!"
"Khương Đông Nhận!"
"Khương Khải Anh!"
"Sáu vị tộc lão đều tử trận!"
Khương Thái Bạch lẩm bẩm nói: "Sáu vị tộc lão và tỷ tỷ đều bị trúng độc, nhiều năm vẫn không hết, sau khi sáu vị tộc lão hy sinh, tỷ tỷ bất chấp bản thân bị thương nặng mà bắt giữ Khương Vân Tùng".
"Quan tài đồng bên ngoài là do ta nhét Khương Vân Tùng vào đó luyện thành thi khôi! Ông ta đáng chết, nhưng không muốn ông ta ra đi thanh thản như vậy!"
"Trăm người sót lại ẩn nấp ở Bất Vãng Sâm này, mà tỷ tỷ cuối cùng vẫn không kiên trì được nữa".
"Mấy năm này ta đã xây dựng nơi này, tìm hài cốt của những tộc nhân đã hy sinh về rồi xây mộ cho họ...", Khương Thái Bạch từ tốn nói: "Chuyện xưa năm ấy là vậy đấy".
Lời của Khương Thái Bạch vẫn chưa cụ thể rõ ràng.
Nhưng Tần Ninh đã hiểu được phần nào.
Hắn bước ra, đi tới chỗ ba gian nhà tranh, nói: "Nếu như ta phá được cấm chế này, đủ chứng minh ta là Hồn Vô Ngân chưa?"
"Tất nhiên rồi!"
Khương Thái Bạch nói: "Trên thế gian này ngoại trừ người ấy thì còn ai có thể phá cấm chế này chứ?"
"Được!"
Tần Ninh đứng trước ba căn nhà tranh, sắc mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng thở ra.
Hắn bước lên một bước, lực lượng khủng khiếp trong cơ thể bùng nổ.
Cảnh giới Chân Tiên cửu phẩm trước mặt Khương Thái Bạch thật sự quá yếu ớt, yếu đến mức khiến Khương Thái Bạch giờ vẫn cảm thấy liệu mình có đoán đúng hay không.
Hắn vốn không phải Hồn Vô Ngân chăng! Tiên sinh Vô Ngân sao có thể yếu đến mức này?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Thái Bạch hờ hững nói: "Thực lực Kim Tiên vô cùng mạnh mẽ, tỷ tỷ dẫn theo sáu vị tộc lão và hàng ngàn vạn võ giả Khương tộc trung thành với mình thoát khỏi Đại Nhật tiên châu"."Người của Khương tộc và Vô Cấu Tiên Tông liên tục đuổi bắt"."Sau đó, chúng ta chạy trốn tới Tử Vân tiên châu, tiến đến Tử Phủ!""Dọc đường đi, nhân số thiệt hại hơn phân nửa, chỉ có mấy trăm người đi theo...", Khương Thái Bạch nói tiếp: "Năm ấy, tỷ tỷ từng tương trợ phủ chủ Tử Phủ Kỳ Ngọc Hủ và phu nhân Liễu Phù Anh!""Chúng ta tháo chạy tới Tử Vân tiên châu, lẩn trốn trong Tử Phủ, vợ chồng Kỳ Ngọc Hủ và Liễu Phù Anh nhiệt tình tiếp đãi chúng ta"."Nhưng ai ngờ rằng, tâm địa hai vợ chồng này rắn rết, lại bán đứng chúng ta!"Nói tới đây, giọng điệu Khương Thái Bạch mất bình tĩnh."Tỷ tỷ dẫn theo chúng ta mở con đường máu tiến lên, mãi đến cuối cùng còn lại không quá trăm người"."Khương Vũ!""Khương Trụ!""Khương Thuần Ngọc!""Khương Bách Sinh!""Khương Đông Nhận!""Khương Khải Anh!""Sáu vị tộc lão đều tử trận!"Khương Thái Bạch lẩm bẩm nói: "Sáu vị tộc lão và tỷ tỷ đều bị trúng độc, nhiều năm vẫn không hết, sau khi sáu vị tộc lão hy sinh, tỷ tỷ bất chấp bản thân bị thương nặng mà bắt giữ Khương Vân Tùng"."Quan tài đồng bên ngoài là do ta nhét Khương Vân Tùng vào đó luyện thành thi khôi! Ông ta đáng chết, nhưng không muốn ông ta ra đi thanh thản như vậy!""Trăm người sót lại ẩn nấp ở Bất Vãng Sâm này, mà tỷ tỷ cuối cùng vẫn không kiên trì được nữa"."Mấy năm này ta đã xây dựng nơi này, tìm hài cốt của những tộc nhân đã hy sinh về rồi xây mộ cho họ...", Khương Thái Bạch từ tốn nói: "Chuyện xưa năm ấy là vậy đấy".Lời của Khương Thái Bạch vẫn chưa cụ thể rõ ràng.Nhưng Tần Ninh đã hiểu được phần nào.Hắn bước ra, đi tới chỗ ba gian nhà tranh, nói: "Nếu như ta phá được cấm chế này, đủ chứng minh ta là Hồn Vô Ngân chưa?""Tất nhiên rồi!"Khương Thái Bạch nói: "Trên thế gian này ngoại trừ người ấy thì còn ai có thể phá cấm chế này chứ?""Được!"Tần Ninh đứng trước ba căn nhà tranh, sắc mặt bình tĩnh, nhẹ nhàng thở ra.Hắn bước lên một bước, lực lượng khủng khiếp trong cơ thể bùng nổ.Cảnh giới Chân Tiên cửu phẩm trước mặt Khương Thái Bạch thật sự quá yếu ớt, yếu đến mức khiến Khương Thái Bạch giờ vẫn cảm thấy liệu mình có đoán đúng hay không.Hắn vốn không phải Hồn Vô Ngân chăng! Tiên sinh Vô Ngân sao có thể yếu đến mức này?