“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8802: “Đại nhân, lại làm sao nữa vậy?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một người lên tiếng.“Yên tâm đi, tới lúc đó, ta đã sớm có thể chế ngự được một tinh vực rồi, sao ta lại phải sợ đám người đó nữa chứ?”Người đàn ông áo đen giả vờ ho khan: “E hèm, đương nhiên là bây giờ ta cũng không sợ bọn chúng, chủ yếu là những người đứng sau chúng rất phiền phức”.Nghe thấy vậy, mọi người đều gật đầu.“Haiz…”, người đàn ông áo đen thở dài.“Đại nhân sao vậy?”“Thời gian trôi quá chậm, ta bỗng thấy trống vắng quá”.“Vậy thuộc hạ tìm vài người phụ nữ cho đại nhân, giúp đại nhân giải buồn nhé!”Nghe thấy thế, người đàn ông áo đen tát vào gáy thuộc hạ rồi quát lớn: “Mục Vân ta có chín vị phu nhân, toàn là nhân vật có một không hai trên thế gian này, những hạng nữ tử khác sao có thể thay thế bọn họ được? Ngươi nghĩ rằng ta là tên bẩn thỉu Tạ Thanh kia à?”Cả đám cúi đầu, không dám phản bác“Haiz…”“Đại nhân, lại làm sao nữa vậy?”Mục Vân tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Cũng không có gì, không biết Tạ Thanh và Lục Thanh Phong ra sao rồi!”“Các ngươi không biết đâu…”, Mục Vân chậm rãi nói: “Ở Thương Mang Vân Giới, ta là Vô Thượng Thần Đế, là vị thần duy nhất, bọn họ đều van xin để được làm thuộc hạ của ta, ta không tiện từ chối, ta đã rời khỏi đó hơn trăm vạn năm rồi, bọn họ nhất định vô cùng nhớ thương ta!”“Ta thật sự sợ bọn họ vì nhớ ta mà làm chuyện ngu ngốc, ví dụ như… rời khỏi Thương Mang Vân Giới để tìm ta!”“Nếu bọn họ thật sự chạy ra ngoài, bị những tên vây giữ bên ngoài bắt được, vậy cũng là xứng đáng, nhưng mà nếu chạy tới chỗ của ta thì còn ai có thể chống đỡ một mảnh trời cho con ta nữa đây!”Những tên thuộc hạ nghe thấy thế, không còn gì để nói nữa.Mục đại nhân rất tốt, rất bao dung với bọn họ, nhưng mà đôi khi cũng khiến người khác cảm thấy người có vấn đề về thần kinh.“Đúng rồi, chuyện kia đã được sắp xếp xong chưa?”Một nữ tử tiến lên nói: “Đều đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, bây giờ chắc là đã thuận lợi tiến vào tiên giới rồi!”“Ừ, tốt!”Mục Vân lại nói tiếp: “Thằng con hư đốn kia của ta, không ngờ là nó lại liều mạng như vậy, nhưng mà riêng điểm vì đàn bà này lại rất giống ta, đàn ông mà, ai không thích sĩ diện chứ? Thích phụ nữ là chuyện bình thường, thích nhiều người thì cũng chỉ là đa tình hơn một chút mà thôi!"Bọn họ không nói gì.Đại nhân đang giải vây cho chính mình hay là biện giải cho con trai mình vậy?“Làm phụ thân là một việc không dễ dàng gì…”, Mục Vân thở dài thêm lần nữa: “Cha ta trải đường cho ta, kết quả là bây giờ ta lại phải đi trải đường cho con ta!”Mục Thanh Vũ.Diệp Vũ Thi.
Một người lên tiếng.
“Yên tâm đi, tới lúc đó, ta đã sớm có thể chế ngự được một tinh vực rồi, sao ta lại phải sợ đám người đó nữa chứ?”
Người đàn ông áo đen giả vờ ho khan: “E hèm, đương nhiên là bây giờ ta cũng không sợ bọn chúng, chủ yếu là những người đứng sau chúng rất phiền phức”.
Nghe thấy vậy, mọi người đều gật đầu.
“Haiz…”, người đàn ông áo đen thở dài.
“Đại nhân sao vậy?”
“Thời gian trôi quá chậm, ta bỗng thấy trống vắng quá”.
“Vậy thuộc hạ tìm vài người phụ nữ cho đại nhân, giúp đại nhân giải buồn nhé!”
Nghe thấy thế, người đàn ông áo đen tát vào gáy thuộc hạ rồi quát lớn: “Mục Vân ta có chín vị phu nhân, toàn là nhân vật có một không hai trên thế gian này, những hạng nữ tử khác sao có thể thay thế bọn họ được? Ngươi nghĩ rằng ta là tên bẩn thỉu Tạ Thanh kia à?”
Cả đám cúi đầu, không dám phản bác
“Haiz…”
“Đại nhân, lại làm sao nữa vậy?”
Mục Vân tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Cũng không có gì, không biết Tạ Thanh và Lục Thanh Phong ra sao rồi!”
“Các ngươi không biết đâu…”, Mục Vân chậm rãi nói: “Ở Thương Mang Vân Giới, ta là Vô Thượng Thần Đế, là vị thần duy nhất, bọn họ đều van xin để được làm thuộc hạ của ta, ta không tiện từ chối, ta đã rời khỏi đó hơn trăm vạn năm rồi, bọn họ nhất định vô cùng nhớ thương ta!”
“Ta thật sự sợ bọn họ vì nhớ ta mà làm chuyện ngu ngốc, ví dụ như… rời khỏi Thương Mang Vân Giới để tìm ta!”
“Nếu bọn họ thật sự chạy ra ngoài, bị những tên vây giữ bên ngoài bắt được, vậy cũng là xứng đáng, nhưng mà nếu chạy tới chỗ của ta thì còn ai có thể chống đỡ một mảnh trời cho con ta nữa đây!”
Những tên thuộc hạ nghe thấy thế, không còn gì để nói nữa.
Mục đại nhân rất tốt, rất bao dung với bọn họ, nhưng mà đôi khi cũng khiến người khác cảm thấy người có vấn đề về thần kinh.
“Đúng rồi, chuyện kia đã được sắp xếp xong chưa?”
Một nữ tử tiến lên nói: “Đều đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, bây giờ chắc là đã thuận lợi tiến vào tiên giới rồi!”
“Ừ, tốt!”
Mục Vân lại nói tiếp: “Thằng con hư đốn kia của ta, không ngờ là nó lại liều mạng như vậy, nhưng mà riêng điểm vì đàn bà này lại rất giống ta, đàn ông mà, ai không thích sĩ diện chứ? Thích phụ nữ là chuyện bình thường, thích nhiều người thì cũng chỉ là đa tình hơn một chút mà thôi!"
Bọn họ không nói gì.
Đại nhân đang giải vây cho chính mình hay là biện giải cho con trai mình vậy?
“Làm phụ thân là một việc không dễ dàng gì…”, Mục Vân thở dài thêm lần nữa: “Cha ta trải đường cho ta, kết quả là bây giờ ta lại phải đi trải đường cho con ta!”
Mục Thanh Vũ.
Diệp Vũ Thi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Một người lên tiếng.“Yên tâm đi, tới lúc đó, ta đã sớm có thể chế ngự được một tinh vực rồi, sao ta lại phải sợ đám người đó nữa chứ?”Người đàn ông áo đen giả vờ ho khan: “E hèm, đương nhiên là bây giờ ta cũng không sợ bọn chúng, chủ yếu là những người đứng sau chúng rất phiền phức”.Nghe thấy vậy, mọi người đều gật đầu.“Haiz…”, người đàn ông áo đen thở dài.“Đại nhân sao vậy?”“Thời gian trôi quá chậm, ta bỗng thấy trống vắng quá”.“Vậy thuộc hạ tìm vài người phụ nữ cho đại nhân, giúp đại nhân giải buồn nhé!”Nghe thấy thế, người đàn ông áo đen tát vào gáy thuộc hạ rồi quát lớn: “Mục Vân ta có chín vị phu nhân, toàn là nhân vật có một không hai trên thế gian này, những hạng nữ tử khác sao có thể thay thế bọn họ được? Ngươi nghĩ rằng ta là tên bẩn thỉu Tạ Thanh kia à?”Cả đám cúi đầu, không dám phản bác“Haiz…”“Đại nhân, lại làm sao nữa vậy?”Mục Vân tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Cũng không có gì, không biết Tạ Thanh và Lục Thanh Phong ra sao rồi!”“Các ngươi không biết đâu…”, Mục Vân chậm rãi nói: “Ở Thương Mang Vân Giới, ta là Vô Thượng Thần Đế, là vị thần duy nhất, bọn họ đều van xin để được làm thuộc hạ của ta, ta không tiện từ chối, ta đã rời khỏi đó hơn trăm vạn năm rồi, bọn họ nhất định vô cùng nhớ thương ta!”“Ta thật sự sợ bọn họ vì nhớ ta mà làm chuyện ngu ngốc, ví dụ như… rời khỏi Thương Mang Vân Giới để tìm ta!”“Nếu bọn họ thật sự chạy ra ngoài, bị những tên vây giữ bên ngoài bắt được, vậy cũng là xứng đáng, nhưng mà nếu chạy tới chỗ của ta thì còn ai có thể chống đỡ một mảnh trời cho con ta nữa đây!”Những tên thuộc hạ nghe thấy thế, không còn gì để nói nữa.Mục đại nhân rất tốt, rất bao dung với bọn họ, nhưng mà đôi khi cũng khiến người khác cảm thấy người có vấn đề về thần kinh.“Đúng rồi, chuyện kia đã được sắp xếp xong chưa?”Một nữ tử tiến lên nói: “Đều đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi, bây giờ chắc là đã thuận lợi tiến vào tiên giới rồi!”“Ừ, tốt!”Mục Vân lại nói tiếp: “Thằng con hư đốn kia của ta, không ngờ là nó lại liều mạng như vậy, nhưng mà riêng điểm vì đàn bà này lại rất giống ta, đàn ông mà, ai không thích sĩ diện chứ? Thích phụ nữ là chuyện bình thường, thích nhiều người thì cũng chỉ là đa tình hơn một chút mà thôi!"Bọn họ không nói gì.Đại nhân đang giải vây cho chính mình hay là biện giải cho con trai mình vậy?“Làm phụ thân là một việc không dễ dàng gì…”, Mục Vân thở dài thêm lần nữa: “Cha ta trải đường cho ta, kết quả là bây giờ ta lại phải đi trải đường cho con ta!”Mục Thanh Vũ.Diệp Vũ Thi.