“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8804: Đại Tác Mệnh Thuật là thần thuật vô thượng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh từ từ đứng dậy, hắn bỗng nhiên chao đảo rồi ngã xuống đất.“Vô Ngân tiên sinh!”Khương Thái Bạch vội tiến lên đỡ Tần Ninh.“Người… người sao rồi?”Tần Ninh khoát tay: “Còn chịu đựng được”.“Vậy còn tỷ tỷ…”“Chờ!”Tần Ninh nói thẳng: “Trong cơ thể nàng ấy còn có một sợi hồn phách vẫn chưa tiêu tan, nếu đợi thêm một trăm năm nữa thì nó sẽ trở về với cát bụi”.“Ta sử dụng bí thuật để đưa sinh cơ vào trong cơ thể nàng ấy, nhưng mà vì đã ngủ sâu hơn mấy vạn năm nên không thể tỉnh lại một cách dễ dàng như vậy được”.“Tiếp tục chờ đợi ở nơi này”.Khương Thái Bạch nghe thấy vậy, vội gật đầu.“Nếu nàng ấy tỉnh…”Tần Ninh chậm rãi nói: “Đừng nhắc tới việc này”.“Ta… Ta biết rồi…”, Khương Thái Bạch nhìn dáng vẻ của Tần Ninh, ông ta biết Tần Ninh đã phải trả một cái giá rất đắt.Giá đắt, quả thật quá đắt.Mười tám vạn năm tuổi thọ đã bị thiêu sạch.Lúc còn ở Thượng Tam Thiên, là Hư Tiên chân chính, tuổi thọ của hắn cũng chỉ có ba mươi vạn năm.Đương nhiên đây là tuổi thọ nguyên thủy của hắn.Cuộc đời mỗi võ giả đều khác nhau, không ai giống ai.Ví dụ như mắc kẹt ở một cảnh giới ngàn năm, vạn năm sẽ khiên cho tuổi thọ của võ giả bị tiêu hao nhanh hơn… Cũng có khi bị thương nặng, dù đã khôi phục nhưng tuổi họ cũng sẽ giảm sút.Nói như vậy, một tiên nhân sơ kì cũng chỉ có ba mươi vạn năm tuổi thọ.Mà kẻ đứng đầu thật sự của tiên giới, Tiên Đế, Tiên Tôn, tuổi thọ có thể lên tới trăm vạn năm.Mười tám vạn năm tương đương với một nửa tuổi thọ của Tần Ninh.Mức độ tiêu hao tuổi thọ này không chỉ làm tổn thương nền móng bản thân mà còn khiến cho hồn phách bị tổn hại.Đại Tác Mệnh Thuật là thần thuật vô thượng.Lấy tuổi thọ để đổi lấy lực lượng cường đại, đổi lấy hơi thở sinh mệnh.Loại thuật pháp nghịch thiên này phải trả một cái giá rất lớn.Tần Ninh đi ra khỏi ngôi nhà tranh, hắn ngồi ở một cái chòi tranh bên chân núi, không nói một lời… Hơn nửa năm trôi qua, Tần Ninh chẳng hề động đậy.

Tần Ninh từ từ đứng dậy, hắn bỗng nhiên chao đảo rồi ngã xuống đất.

“Vô Ngân tiên sinh!”

Khương Thái Bạch vội tiến lên đỡ Tần Ninh.

“Người… người sao rồi?”

Tần Ninh khoát tay: “Còn chịu đựng được”.

“Vậy còn tỷ tỷ…”

“Chờ!”

Tần Ninh nói thẳng: “Trong cơ thể nàng ấy còn có một sợi hồn phách vẫn chưa tiêu tan, nếu đợi thêm một trăm năm nữa thì nó sẽ trở về với cát bụi”.

“Ta sử dụng bí thuật để đưa sinh cơ vào trong cơ thể nàng ấy, nhưng mà vì đã ngủ sâu hơn mấy vạn năm nên không thể tỉnh lại một cách dễ dàng như vậy được”.

“Tiếp tục chờ đợi ở nơi này”.

Khương Thái Bạch nghe thấy vậy, vội gật đầu.

“Nếu nàng ấy tỉnh…”

Tần Ninh chậm rãi nói: “Đừng nhắc tới việc này”.

“Ta… Ta biết rồi…”, Khương Thái Bạch nhìn dáng vẻ của Tần Ninh, ông ta biết Tần Ninh đã phải trả một cái giá rất đắt.

Giá đắt, quả thật quá đắt.

Mười tám vạn năm tuổi thọ đã bị thiêu sạch.

Lúc còn ở Thượng Tam Thiên, là Hư Tiên chân chính, tuổi thọ của hắn cũng chỉ có ba mươi vạn năm.

Đương nhiên đây là tuổi thọ nguyên thủy của hắn.

Cuộc đời mỗi võ giả đều khác nhau, không ai giống ai.

Ví dụ như mắc kẹt ở một cảnh giới ngàn năm, vạn năm sẽ khiên cho tuổi thọ của võ giả bị tiêu hao nhanh hơn… Cũng có khi bị thương nặng, dù đã khôi phục nhưng tuổi họ cũng sẽ giảm sút.

Nói như vậy, một tiên nhân sơ kì cũng chỉ có ba mươi vạn năm tuổi thọ.

Mà kẻ đứng đầu thật sự của tiên giới, Tiên Đế, Tiên Tôn, tuổi thọ có thể lên tới trăm vạn năm.

Mười tám vạn năm tương đương với một nửa tuổi thọ của Tần Ninh.

Mức độ tiêu hao tuổi thọ này không chỉ làm tổn thương nền móng bản thân mà còn khiến cho hồn phách bị tổn hại.

Đại Tác Mệnh Thuật là thần thuật vô thượng.

Lấy tuổi thọ để đổi lấy lực lượng cường đại, đổi lấy hơi thở sinh mệnh.

Loại thuật pháp nghịch thiên này phải trả một cái giá rất lớn.

Tần Ninh đi ra khỏi ngôi nhà tranh, hắn ngồi ở một cái chòi tranh bên chân núi, không nói một lời… Hơn nửa năm trôi qua, Tần Ninh chẳng hề động đậy.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh từ từ đứng dậy, hắn bỗng nhiên chao đảo rồi ngã xuống đất.“Vô Ngân tiên sinh!”Khương Thái Bạch vội tiến lên đỡ Tần Ninh.“Người… người sao rồi?”Tần Ninh khoát tay: “Còn chịu đựng được”.“Vậy còn tỷ tỷ…”“Chờ!”Tần Ninh nói thẳng: “Trong cơ thể nàng ấy còn có một sợi hồn phách vẫn chưa tiêu tan, nếu đợi thêm một trăm năm nữa thì nó sẽ trở về với cát bụi”.“Ta sử dụng bí thuật để đưa sinh cơ vào trong cơ thể nàng ấy, nhưng mà vì đã ngủ sâu hơn mấy vạn năm nên không thể tỉnh lại một cách dễ dàng như vậy được”.“Tiếp tục chờ đợi ở nơi này”.Khương Thái Bạch nghe thấy vậy, vội gật đầu.“Nếu nàng ấy tỉnh…”Tần Ninh chậm rãi nói: “Đừng nhắc tới việc này”.“Ta… Ta biết rồi…”, Khương Thái Bạch nhìn dáng vẻ của Tần Ninh, ông ta biết Tần Ninh đã phải trả một cái giá rất đắt.Giá đắt, quả thật quá đắt.Mười tám vạn năm tuổi thọ đã bị thiêu sạch.Lúc còn ở Thượng Tam Thiên, là Hư Tiên chân chính, tuổi thọ của hắn cũng chỉ có ba mươi vạn năm.Đương nhiên đây là tuổi thọ nguyên thủy của hắn.Cuộc đời mỗi võ giả đều khác nhau, không ai giống ai.Ví dụ như mắc kẹt ở một cảnh giới ngàn năm, vạn năm sẽ khiên cho tuổi thọ của võ giả bị tiêu hao nhanh hơn… Cũng có khi bị thương nặng, dù đã khôi phục nhưng tuổi họ cũng sẽ giảm sút.Nói như vậy, một tiên nhân sơ kì cũng chỉ có ba mươi vạn năm tuổi thọ.Mà kẻ đứng đầu thật sự của tiên giới, Tiên Đế, Tiên Tôn, tuổi thọ có thể lên tới trăm vạn năm.Mười tám vạn năm tương đương với một nửa tuổi thọ của Tần Ninh.Mức độ tiêu hao tuổi thọ này không chỉ làm tổn thương nền móng bản thân mà còn khiến cho hồn phách bị tổn hại.Đại Tác Mệnh Thuật là thần thuật vô thượng.Lấy tuổi thọ để đổi lấy lực lượng cường đại, đổi lấy hơi thở sinh mệnh.Loại thuật pháp nghịch thiên này phải trả một cái giá rất lớn.Tần Ninh đi ra khỏi ngôi nhà tranh, hắn ngồi ở một cái chòi tranh bên chân núi, không nói một lời… Hơn nửa năm trôi qua, Tần Ninh chẳng hề động đậy.

Chương 8804: Đại Tác Mệnh Thuật là thần thuật vô thượng.