“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8825: Đây là một khôi lỗi Kim Tiên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng Khương Vân Tùng là khôi lỗi, bản thân còn đang mặc giáp đồng, hơn nữa da thịt toàn thân đều là màu đồng cổ, bị Khương Thái Bạch đá nhiều cú như vậy, trừ việc để lại không ít dấu chân trên người ông ta ra thì cũng không khiến ông ta phải chịu chút đau đớn nào.Khương Thái Bạch bất đắc dĩ nói: "Tiên sinh, ta... rốt cuộc là thành công hay là thất bại?"Khôi lỗi này quá kì dị! Tần Ninh đi tới trước mặt Khương Vân Tùng bị Khương Thái Bạch đấm đá, cẩn thận kiểm tra, ngay sau đó nhìn về phía Khương Thái Bạch."Sao thế?"Khương Thái Bạch rụt cổ một cái.Loại cảm giác này rất giống năm đó ông ta học tập thuật khôi lỗi, làm sai, Tần Ninh cũng nhìn ông ta như vậy.Suy nghĩ một chút thôi cũng đã thấy sợ hãi rồi."Khôi Lỗi Phù sai rồi!""Hả?"Khương Thái Bạch không thể tin được nói: "Mặc dù đây là lần đầu tiên ta luyện chế, nhưng cũng đã làm theo lời ngươi dạy mà!""...", Tần Ninh trực tiếp đưa tay nhấc Khương Vân Tùng lên.Rất nặng! Còn nặng hơn cả một ngọn núi! Tần Ninh trực tiếp ném Khương Vân Tùng xuống đất.Giờ phút này, Khương Vân Tùng không ngừng mắng chửi: "Khương Thái Bạch, tên nhóc khốn kiếp này là ai?Ngươi buông ra ta!"Khương Thái Bạch đá cho ông ta một cái, mắng: "Ta đã làm gì ngươi?Ta bắt ngươi bao giờ?Ta còn chưa động đậy gì đâu!""Ngươi...", Khương Vân Tùng vô cùng bực bội.Đúng là ông ta vẫn giữ được ý thức, nhưng lực lượng cả người lại ẩn chứa trong cơ thể, căn bản không có biện pháp sử dụng.Tần Ninh ngưng tụ Khôi Lỗi Phù, lực nguyền rủa quá yếu, cho nên... chỉ có thể dùng số lượng để bù vào.
Nhưng Khương Vân Tùng là khôi lỗi, bản thân còn đang mặc giáp đồng, hơn nữa da thịt toàn thân đều là màu đồng cổ, bị Khương Thái Bạch đá nhiều cú như vậy, trừ việc để lại không ít dấu chân trên người ông ta ra thì cũng không khiến ông ta phải chịu chút đau đớn nào.
Khương Thái Bạch bất đắc dĩ nói: "Tiên sinh, ta... rốt cuộc là thành công hay là thất bại?"
Khôi lỗi này quá kì dị! Tần Ninh đi tới trước mặt Khương Vân Tùng bị Khương Thái Bạch đấm đá, cẩn thận kiểm tra, ngay sau đó nhìn về phía Khương Thái Bạch.
"Sao thế?"
Khương Thái Bạch rụt cổ một cái.
Loại cảm giác này rất giống năm đó ông ta học tập thuật khôi lỗi, làm sai, Tần Ninh cũng nhìn ông ta như vậy.
Suy nghĩ một chút thôi cũng đã thấy sợ hãi rồi.
"Khôi Lỗi Phù sai rồi!"
"Hả?"
Khương Thái Bạch không thể tin được nói: "Mặc dù đây là lần đầu tiên ta luyện chế, nhưng cũng đã làm theo lời ngươi dạy mà!"
"...", Tần Ninh trực tiếp đưa tay nhấc Khương Vân Tùng lên.
Rất nặng! Còn nặng hơn cả một ngọn núi! Tần Ninh trực tiếp ném Khương Vân Tùng xuống đất.
Giờ phút này, Khương Vân Tùng không ngừng mắng chửi: "Khương Thái Bạch, tên nhóc khốn kiếp này là ai?
Ngươi buông ra ta!"
Khương Thái Bạch đá cho ông ta một cái, mắng: "Ta đã làm gì ngươi?
Ta bắt ngươi bao giờ?
Ta còn chưa động đậy gì đâu!"
"Ngươi...", Khương Vân Tùng vô cùng bực bội.
Đúng là ông ta vẫn giữ được ý thức, nhưng lực lượng cả người lại ẩn chứa trong cơ thể, căn bản không có biện pháp sử dụng.
Tần Ninh ngưng tụ Khôi Lỗi Phù, lực nguyền rủa quá yếu, cho nên... chỉ có thể dùng số lượng để bù vào.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng Khương Vân Tùng là khôi lỗi, bản thân còn đang mặc giáp đồng, hơn nữa da thịt toàn thân đều là màu đồng cổ, bị Khương Thái Bạch đá nhiều cú như vậy, trừ việc để lại không ít dấu chân trên người ông ta ra thì cũng không khiến ông ta phải chịu chút đau đớn nào.Khương Thái Bạch bất đắc dĩ nói: "Tiên sinh, ta... rốt cuộc là thành công hay là thất bại?"Khôi lỗi này quá kì dị! Tần Ninh đi tới trước mặt Khương Vân Tùng bị Khương Thái Bạch đấm đá, cẩn thận kiểm tra, ngay sau đó nhìn về phía Khương Thái Bạch."Sao thế?"Khương Thái Bạch rụt cổ một cái.Loại cảm giác này rất giống năm đó ông ta học tập thuật khôi lỗi, làm sai, Tần Ninh cũng nhìn ông ta như vậy.Suy nghĩ một chút thôi cũng đã thấy sợ hãi rồi."Khôi Lỗi Phù sai rồi!""Hả?"Khương Thái Bạch không thể tin được nói: "Mặc dù đây là lần đầu tiên ta luyện chế, nhưng cũng đã làm theo lời ngươi dạy mà!""...", Tần Ninh trực tiếp đưa tay nhấc Khương Vân Tùng lên.Rất nặng! Còn nặng hơn cả một ngọn núi! Tần Ninh trực tiếp ném Khương Vân Tùng xuống đất.Giờ phút này, Khương Vân Tùng không ngừng mắng chửi: "Khương Thái Bạch, tên nhóc khốn kiếp này là ai?Ngươi buông ra ta!"Khương Thái Bạch đá cho ông ta một cái, mắng: "Ta đã làm gì ngươi?Ta bắt ngươi bao giờ?Ta còn chưa động đậy gì đâu!""Ngươi...", Khương Vân Tùng vô cùng bực bội.Đúng là ông ta vẫn giữ được ý thức, nhưng lực lượng cả người lại ẩn chứa trong cơ thể, căn bản không có biện pháp sử dụng.Tần Ninh ngưng tụ Khôi Lỗi Phù, lực nguyền rủa quá yếu, cho nên... chỉ có thể dùng số lượng để bù vào.