“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8836: "Liên quan gì đến ngươi?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thế nhưng có Vô Cấu Tiên Tông ủng hộ, chưa chắc đã gặp khó khăn.Chỉ là món nợ này, nhất định phải tính sổ!Khương Vân Tùng nghe được những lời này liền quát mắng: "Các ngươi chỉ đứng tại góc độ của mình để cân nhắc, cảm thấy ta làm không đúng, nhưng chưa bao giờ đứng ở góc độ của Khương tộc để cân nhắc cả!""Ngươi còn chưa phục?"Đúng lúc này, Tần Ninh đứng chắp tay ở một bên nhìn về phía bình nguyên trước mặt, chậm rãi nói: "Ngươi cảm thấy ngươi là tộc trưởng, cho nên cái gì cũng phải nghe ngươi?""Ngươi cảm thấy Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch đã chia rẽ Khương tộc?""Vậy ngươi có từng suy nghĩ đến một vấn đề hay không!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Vì sao Khương Thái Vi vung cánh tay hô lên, muốn dẫn dắt các tộc nhân rời đi, liền được những tộc nhân kia đáp lại, hơn nữa còn là hàng ngàn hàng vạn người trùng trùng điệp điệp muốn cùng với nàng ta rời khỏi quê hương của mình?""Lòng người cùng hướng tới!"Tần Ninh lại nhìn về phía Khương Vân Tùng, chậm rãi nói: "Quyết định của ngươi không được mọi người đồng ý nên mới có thể như vậy, thế nhưng ngươi chưa bao giờ nghĩ tới điểm này".Khương Vân Tùng sững sờ nhìn Tần Ninh.Lòng người cùng hướng tới... Lòng người cùng hướng tới... Khương Vân Tùng lại nhìn Tần Ninh, nói: "Ngươi là ai?""Liên quan gì đến ngươi?"Khương Thái Bạch nghe nói như thế, đang định giơ tay lên đánh.Tần Ninh lại cười tủm tỉm nói: "Ta là Hồn Vô Ngân!"Nghe thấy lời này, Khương Vân Tùng ngây ra tại chỗ.Năm đó... lúc ông ta vừa mới tiếp nhận chức vị tộc trưởng của Khương tộc.Lúc đó Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch còn chưa trở về Khương tộc.Mà có một ngày, một người đàn ông tự xưng là Hồn Vô Ngân tiến vào mộng cảnh của ông ta, trò chuyện với ông ta ở trong mơ.Người đàn ông kia mang đến cho ông ta áp lực cực lớn.Ở trong mơ cũng muốn giết ông ta! Mà Khương Vân Tùng không hề nghi ngờ, người đàn ông kia có thể làm được.Mà Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch nghe nói như thế thì vô cùng kinh ngạc.Năm đó tiên sinh rời đi còn... trải đường cho bọn họ?Tần Ninh tiếp tục nói: "Hiển nhiên ngươi đã không làm được, hơn nữa sau đó ngươi còn quên mất lời ta nói với ngươi, bây giờ cũng coi như gặp báo ứng!"
Thế nhưng có Vô Cấu Tiên Tông ủng hộ, chưa chắc đã gặp khó khăn.
Chỉ là món nợ này, nhất định phải tính sổ!
Khương Vân Tùng nghe được những lời này liền quát mắng: "Các ngươi chỉ đứng tại góc độ của mình để cân nhắc, cảm thấy ta làm không đúng, nhưng chưa bao giờ đứng ở góc độ của Khương tộc để cân nhắc cả!"
"Ngươi còn chưa phục?"
Đúng lúc này, Tần Ninh đứng chắp tay ở một bên nhìn về phía bình nguyên trước mặt, chậm rãi nói: "Ngươi cảm thấy ngươi là tộc trưởng, cho nên cái gì cũng phải nghe ngươi?"
"Ngươi cảm thấy Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch đã chia rẽ Khương tộc?"
"Vậy ngươi có từng suy nghĩ đến một vấn đề hay không!"
Tần Ninh chậm rãi nói: "Vì sao Khương Thái Vi vung cánh tay hô lên, muốn dẫn dắt các tộc nhân rời đi, liền được những tộc nhân kia đáp lại, hơn nữa còn là hàng ngàn hàng vạn người trùng trùng điệp điệp muốn cùng với nàng ta rời khỏi quê hương của mình?"
"Lòng người cùng hướng tới!"
Tần Ninh lại nhìn về phía Khương Vân Tùng, chậm rãi nói: "Quyết định của ngươi không được mọi người đồng ý nên mới có thể như vậy, thế nhưng ngươi chưa bao giờ nghĩ tới điểm này".
Khương Vân Tùng sững sờ nhìn Tần Ninh.
Lòng người cùng hướng tới... Lòng người cùng hướng tới... Khương Vân Tùng lại nhìn Tần Ninh, nói: "Ngươi là ai?"
"Liên quan gì đến ngươi?"
Khương Thái Bạch nghe nói như thế, đang định giơ tay lên đánh.
Tần Ninh lại cười tủm tỉm nói: "Ta là Hồn Vô Ngân!"
Nghe thấy lời này, Khương Vân Tùng ngây ra tại chỗ.
Năm đó... lúc ông ta vừa mới tiếp nhận chức vị tộc trưởng của Khương tộc.
Lúc đó Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch còn chưa trở về Khương tộc.
Mà có một ngày, một người đàn ông tự xưng là Hồn Vô Ngân tiến vào mộng cảnh của ông ta, trò chuyện với ông ta ở trong mơ.
Người đàn ông kia mang đến cho ông ta áp lực cực lớn.
Ở trong mơ cũng muốn giết ông ta! Mà Khương Vân Tùng không hề nghi ngờ, người đàn ông kia có thể làm được.
Mà Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch nghe nói như thế thì vô cùng kinh ngạc.
Năm đó tiên sinh rời đi còn... trải đường cho bọn họ?
Tần Ninh tiếp tục nói: "Hiển nhiên ngươi đã không làm được, hơn nữa sau đó ngươi còn quên mất lời ta nói với ngươi, bây giờ cũng coi như gặp báo ứng!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thế nhưng có Vô Cấu Tiên Tông ủng hộ, chưa chắc đã gặp khó khăn.Chỉ là món nợ này, nhất định phải tính sổ!Khương Vân Tùng nghe được những lời này liền quát mắng: "Các ngươi chỉ đứng tại góc độ của mình để cân nhắc, cảm thấy ta làm không đúng, nhưng chưa bao giờ đứng ở góc độ của Khương tộc để cân nhắc cả!""Ngươi còn chưa phục?"Đúng lúc này, Tần Ninh đứng chắp tay ở một bên nhìn về phía bình nguyên trước mặt, chậm rãi nói: "Ngươi cảm thấy ngươi là tộc trưởng, cho nên cái gì cũng phải nghe ngươi?""Ngươi cảm thấy Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch đã chia rẽ Khương tộc?""Vậy ngươi có từng suy nghĩ đến một vấn đề hay không!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Vì sao Khương Thái Vi vung cánh tay hô lên, muốn dẫn dắt các tộc nhân rời đi, liền được những tộc nhân kia đáp lại, hơn nữa còn là hàng ngàn hàng vạn người trùng trùng điệp điệp muốn cùng với nàng ta rời khỏi quê hương của mình?""Lòng người cùng hướng tới!"Tần Ninh lại nhìn về phía Khương Vân Tùng, chậm rãi nói: "Quyết định của ngươi không được mọi người đồng ý nên mới có thể như vậy, thế nhưng ngươi chưa bao giờ nghĩ tới điểm này".Khương Vân Tùng sững sờ nhìn Tần Ninh.Lòng người cùng hướng tới... Lòng người cùng hướng tới... Khương Vân Tùng lại nhìn Tần Ninh, nói: "Ngươi là ai?""Liên quan gì đến ngươi?"Khương Thái Bạch nghe nói như thế, đang định giơ tay lên đánh.Tần Ninh lại cười tủm tỉm nói: "Ta là Hồn Vô Ngân!"Nghe thấy lời này, Khương Vân Tùng ngây ra tại chỗ.Năm đó... lúc ông ta vừa mới tiếp nhận chức vị tộc trưởng của Khương tộc.Lúc đó Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch còn chưa trở về Khương tộc.Mà có một ngày, một người đàn ông tự xưng là Hồn Vô Ngân tiến vào mộng cảnh của ông ta, trò chuyện với ông ta ở trong mơ.Người đàn ông kia mang đến cho ông ta áp lực cực lớn.Ở trong mơ cũng muốn giết ông ta! Mà Khương Vân Tùng không hề nghi ngờ, người đàn ông kia có thể làm được.Mà Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch nghe nói như thế thì vô cùng kinh ngạc.Năm đó tiên sinh rời đi còn... trải đường cho bọn họ?Tần Ninh tiếp tục nói: "Hiển nhiên ngươi đã không làm được, hơn nữa sau đó ngươi còn quên mất lời ta nói với ngươi, bây giờ cũng coi như gặp báo ứng!"