“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8838: Đúng là đã đào ra một chút đồ tốt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nơi này có rất nhiều phần mộ, đảo Quy Nguyên chúng ta cũng sẽ không ngang ngược chiếm cứ, có thể để người của Cái Thế Tiên Tông cùng đi khai thác!"Nghe nói như thế, cả người Tưởng Chính Thiên run lên.Cùng nhau khai thác?Khai thác cái đầu ngươi! Cái Thế Tiên Tông cũng không muốn chết.Tưởng Côn nhìn vẻ mặt của cháu trai mình, đáp lại: "Hảo ý tâm lĩnh, chỉ là chúng ta cũng không hứng thú quá lớn".Nhìn thấy Tưởng Côn không biết tốt xấu, Nguyên Thân Việt cười nhạo nói: "Lão già ngoan cố không biết điều... Mặc kệ ông ta, các ngươi cứ tiếp tục!""Vâng".Mà ở bên kia, không ít võ giả Cái Thế Tiên Tông nhìn thấy người của đảo Quy Nguyên đào ra không ít đồ tốt từ trong phần mộ, ai nấy đều rất thèm thuồng.Một vị trưởng lão Thiên Tiên rốt cuộc không nhịn được, nhìn về phía đại trưởng lão Tưởng Côn, chắp tay nói: "Đại trưởng lão, chúng ta cũng có thể đào mà, nơi này có đến hàng ngàn phần mộ, chắc chắn sẽ có đồ tốt"."Đúng vậy...", "Nguyên Thân Việt của đảo Quy Nguyên không dám chiếm cứ một mình đâu!""Đúng...", suốt quãng đường này, võ giả của Cái Thế Tiên Tông nhìn thấy phần mộ liền né tránh, nhìn thấy quan tài bên trong đại điện cũng rút lui, đại trưởng lão đã ra lệnh nghiêm cấm động vào bất cứ phần mộ nào.Thế này thì sao gọi là đến thám hiểm được?Nơi này vốn là một mộ địa lớn, không đào mộ thì còn đào cái gì?Rất nhiều người đã sinh lòng bất mãn! Tưởng Côn khẽ nói: "Ta còn là đại trưởng lão sao?"Nghe nói như thế, từng vị trưởng lão của Cái Thế Tiên Tông đều không dám nói gì nữa.Mà đúng lúc này, võ giả của Dịch Thiên Các, Thương Lôi Các cũng đến nơi đây.Dịch Vân Bình dẫn con trai Dịch Văn Vũ và mấy trăm người của Dịch Thiên Các trùng trùng điệp điệp xuất hiện ở đây.Thương Lôi Các bên kia thì là hai đại nhân vật Thương Phục Sinh cùng Lôi Chấn Giang dẫn đội.Ở bên cạnh hai người, Thương Thuyên và Lôi Tiêu cũng đi theo.Rất nhanh đã có một số người bắt đầu ra tay.Ba phe Cái Thế Tiên Tông, Thương Lôi Các, Dịch Thiên Các lại chỉ đứng ở đằng xa, cũng không làm gì.
Nơi này có rất nhiều phần mộ, đảo Quy Nguyên chúng ta cũng sẽ không ngang ngược chiếm cứ, có thể để người của Cái Thế Tiên Tông cùng đi khai thác!"
Nghe nói như thế, cả người Tưởng Chính Thiên run lên.
Cùng nhau khai thác?
Khai thác cái đầu ngươi! Cái Thế Tiên Tông cũng không muốn chết.
Tưởng Côn nhìn vẻ mặt của cháu trai mình, đáp lại: "Hảo ý tâm lĩnh, chỉ là chúng ta cũng không hứng thú quá lớn".
Nhìn thấy Tưởng Côn không biết tốt xấu, Nguyên Thân Việt cười nhạo nói: "Lão già ngoan cố không biết điều... Mặc kệ ông ta, các ngươi cứ tiếp tục!"
"Vâng".
Mà ở bên kia, không ít võ giả Cái Thế Tiên Tông nhìn thấy người của đảo Quy Nguyên đào ra không ít đồ tốt từ trong phần mộ, ai nấy đều rất thèm thuồng.
Một vị trưởng lão Thiên Tiên rốt cuộc không nhịn được, nhìn về phía đại trưởng lão Tưởng Côn, chắp tay nói: "Đại trưởng lão, chúng ta cũng có thể đào mà, nơi này có đến hàng ngàn phần mộ, chắc chắn sẽ có đồ tốt".
"Đúng vậy...", "Nguyên Thân Việt của đảo Quy Nguyên không dám chiếm cứ một mình đâu!"
"Đúng...", suốt quãng đường này, võ giả của Cái Thế Tiên Tông nhìn thấy phần mộ liền né tránh, nhìn thấy quan tài bên trong đại điện cũng rút lui, đại trưởng lão đã ra lệnh nghiêm cấm động vào bất cứ phần mộ nào.
Thế này thì sao gọi là đến thám hiểm được?
Nơi này vốn là một mộ địa lớn, không đào mộ thì còn đào cái gì?
Rất nhiều người đã sinh lòng bất mãn! Tưởng Côn khẽ nói: "Ta còn là đại trưởng lão sao?"
Nghe nói như thế, từng vị trưởng lão của Cái Thế Tiên Tông đều không dám nói gì nữa.
Mà đúng lúc này, võ giả của Dịch Thiên Các, Thương Lôi Các cũng đến nơi đây.
Dịch Vân Bình dẫn con trai Dịch Văn Vũ và mấy trăm người của Dịch Thiên Các trùng trùng điệp điệp xuất hiện ở đây.
Thương Lôi Các bên kia thì là hai đại nhân vật Thương Phục Sinh cùng Lôi Chấn Giang dẫn đội.
Ở bên cạnh hai người, Thương Thuyên và Lôi Tiêu cũng đi theo.
Rất nhanh đã có một số người bắt đầu ra tay.
Ba phe Cái Thế Tiên Tông, Thương Lôi Các, Dịch Thiên Các lại chỉ đứng ở đằng xa, cũng không làm gì.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nơi này có rất nhiều phần mộ, đảo Quy Nguyên chúng ta cũng sẽ không ngang ngược chiếm cứ, có thể để người của Cái Thế Tiên Tông cùng đi khai thác!"Nghe nói như thế, cả người Tưởng Chính Thiên run lên.Cùng nhau khai thác?Khai thác cái đầu ngươi! Cái Thế Tiên Tông cũng không muốn chết.Tưởng Côn nhìn vẻ mặt của cháu trai mình, đáp lại: "Hảo ý tâm lĩnh, chỉ là chúng ta cũng không hứng thú quá lớn".Nhìn thấy Tưởng Côn không biết tốt xấu, Nguyên Thân Việt cười nhạo nói: "Lão già ngoan cố không biết điều... Mặc kệ ông ta, các ngươi cứ tiếp tục!""Vâng".Mà ở bên kia, không ít võ giả Cái Thế Tiên Tông nhìn thấy người của đảo Quy Nguyên đào ra không ít đồ tốt từ trong phần mộ, ai nấy đều rất thèm thuồng.Một vị trưởng lão Thiên Tiên rốt cuộc không nhịn được, nhìn về phía đại trưởng lão Tưởng Côn, chắp tay nói: "Đại trưởng lão, chúng ta cũng có thể đào mà, nơi này có đến hàng ngàn phần mộ, chắc chắn sẽ có đồ tốt"."Đúng vậy...", "Nguyên Thân Việt của đảo Quy Nguyên không dám chiếm cứ một mình đâu!""Đúng...", suốt quãng đường này, võ giả của Cái Thế Tiên Tông nhìn thấy phần mộ liền né tránh, nhìn thấy quan tài bên trong đại điện cũng rút lui, đại trưởng lão đã ra lệnh nghiêm cấm động vào bất cứ phần mộ nào.Thế này thì sao gọi là đến thám hiểm được?Nơi này vốn là một mộ địa lớn, không đào mộ thì còn đào cái gì?Rất nhiều người đã sinh lòng bất mãn! Tưởng Côn khẽ nói: "Ta còn là đại trưởng lão sao?"Nghe nói như thế, từng vị trưởng lão của Cái Thế Tiên Tông đều không dám nói gì nữa.Mà đúng lúc này, võ giả của Dịch Thiên Các, Thương Lôi Các cũng đến nơi đây.Dịch Vân Bình dẫn con trai Dịch Văn Vũ và mấy trăm người của Dịch Thiên Các trùng trùng điệp điệp xuất hiện ở đây.Thương Lôi Các bên kia thì là hai đại nhân vật Thương Phục Sinh cùng Lôi Chấn Giang dẫn đội.Ở bên cạnh hai người, Thương Thuyên và Lôi Tiêu cũng đi theo.Rất nhanh đã có một số người bắt đầu ra tay.Ba phe Cái Thế Tiên Tông, Thương Lôi Các, Dịch Thiên Các lại chỉ đứng ở đằng xa, cũng không làm gì.