“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8853: "Ngươi là Cố Vân Kiếm phải không?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Sao lại đi cứu người phụ nữ đó?"Kiếm Lai hỏi.Tần Ninh giờ mới phản ứng lại.Lần này, hắn thiêu đốt tám vạn năm tuổi thọ, hai bên đã xuất hiện tóc hoa râm, hắn không ngăn nó lại được.Đây là ảnh hưởng khi tổn hại đến gốc rễ của tuổi thọ."Tự làm hại tuổi thọ của mình cũng muốn cứu nàng sao?Đáng giá sao?"Kiếm Lai ép hỏi.Giọng điệu của hắn vừa bất mãn, vừa căm phẫn, lại vừa tức giận."Tất nhiên đáng rồi!"Tần Ninh cười nói: "Nàng đợi ta suốt mấy vạn năm, lần này ta đã có thể dẫn nàng rời đi rồi"."Đúng là tinh trùng lên não...", Kiếm Lai lẩm bẩm nói."Ngươi nói gì?"Câu này Tần Ninh không nghe rõ."Không có gì".Kiếm Lai nói: "Cấm địa đó ta cũng đi coi rồi, khí huyết tràn vào làm hư cấm chế, nhưng lấy khí huyết ra là được, ta xử lý cho!""Phiền ngươi!"Tần Ninh nói tiếp: "Còn chút nữa"."Nói"."Trần Nhất Mặc đâu?"Kiếm Lai chậm rãi nói: "Từ đây đi về phía nam ba trăm ngàn dặm, đến nhà họ Thánh ở thành Thánh Thiên!""Đa tạ".Tần Ninh nói tiếp: "Còn chuyện nữa...", "Nói...", Tần Ninh cười nói: "Độc của Thái Vi cần máu, xương, tủy của tiên thú cấp Kim Tiên để điều trị, thực lực của ta hiện tại không đủ, không giết được chúng, ngươi giúp ta với!"Nghe vậy, ngón tay trong áo choàng của Kiếm Lai run rẩy.Giúp ngươi hả?Giúp ngươi cái quái gì! Nhưng mặt ngoài, Kiếm Lai vẫn cười nói: "Không thành vấn đề, nhưng không cần phiền phức như vậy đâu, ngươi có thể đi dạo một vòng Đan Tâm Cốc, trong đó có một Thiên Kỳ Trì, nước Thiên Kỳ Trì do máu của tiên thú Thiên Kỳ Lân ngưng tụ thành, có thể trừ độc!""Đan Tâm Cốc...", Tần Ninh nói: "Chỉ sợ không đủ"."Ít nhất có thể giúp dáng vẻ hiện tại của nàng không phải bà già, tệ gì cũng giải hơn phân nửa độc tố trong người nàng, cũng khôi phục thành dáng vẻ ba bốn mươi tuổi!""Được!"Tần Ninh gật đầu, nói tiếp: "Ta còn chuyện nữa".Kiếm Lai nghe vậy, hít một hơi, tiện tay cầm chén trà lên, tận lực kìm nén tâm tình của mình lại, cười nói: "Ngươi nói đi"."Ngươi là Cố Vân Kiếm phải không?"Phụt! Kiếm Lai chưa kịp uống xong ngụm nước đã phun ra.
"Sao lại đi cứu người phụ nữ đó?"
Kiếm Lai hỏi.
Tần Ninh giờ mới phản ứng lại.
Lần này, hắn thiêu đốt tám vạn năm tuổi thọ, hai bên đã xuất hiện tóc hoa râm, hắn không ngăn nó lại được.
Đây là ảnh hưởng khi tổn hại đến gốc rễ của tuổi thọ.
"Tự làm hại tuổi thọ của mình cũng muốn cứu nàng sao?
Đáng giá sao?"
Kiếm Lai ép hỏi.
Giọng điệu của hắn vừa bất mãn, vừa căm phẫn, lại vừa tức giận.
"Tất nhiên đáng rồi!"
Tần Ninh cười nói: "Nàng đợi ta suốt mấy vạn năm, lần này ta đã có thể dẫn nàng rời đi rồi".
"Đúng là tinh trùng lên não...", Kiếm Lai lẩm bẩm nói.
"Ngươi nói gì?"
Câu này Tần Ninh không nghe rõ.
"Không có gì".
Kiếm Lai nói: "Cấm địa đó ta cũng đi coi rồi, khí huyết tràn vào làm hư cấm chế, nhưng lấy khí huyết ra là được, ta xử lý cho!"
"Phiền ngươi!"
Tần Ninh nói tiếp: "Còn chút nữa".
"Nói".
"Trần Nhất Mặc đâu?"
Kiếm Lai chậm rãi nói: "Từ đây đi về phía nam ba trăm ngàn dặm, đến nhà họ Thánh ở thành Thánh Thiên!"
"Đa tạ".
Tần Ninh nói tiếp: "Còn chuyện nữa...", "Nói...", Tần Ninh cười nói: "Độc của Thái Vi cần máu, xương, tủy của tiên thú cấp Kim Tiên để điều trị, thực lực của ta hiện tại không đủ, không giết được chúng, ngươi giúp ta với!"
Nghe vậy, ngón tay trong áo choàng của Kiếm Lai run rẩy.
Giúp ngươi hả?
Giúp ngươi cái quái gì! Nhưng mặt ngoài, Kiếm Lai vẫn cười nói: "Không thành vấn đề, nhưng không cần phiền phức như vậy đâu, ngươi có thể đi dạo một vòng Đan Tâm Cốc, trong đó có một Thiên Kỳ Trì, nước Thiên Kỳ Trì do máu của tiên thú Thiên Kỳ Lân ngưng tụ thành, có thể trừ độc!"
"Đan Tâm Cốc...", Tần Ninh nói: "Chỉ sợ không đủ".
"Ít nhất có thể giúp dáng vẻ hiện tại của nàng không phải bà già, tệ gì cũng giải hơn phân nửa độc tố trong người nàng, cũng khôi phục thành dáng vẻ ba bốn mươi tuổi!"
"Được!"
Tần Ninh gật đầu, nói tiếp: "Ta còn chuyện nữa".
Kiếm Lai nghe vậy, hít một hơi, tiện tay cầm chén trà lên, tận lực kìm nén tâm tình của mình lại, cười nói: "Ngươi nói đi".
"Ngươi là Cố Vân Kiếm phải không?"
Phụt! Kiếm Lai chưa kịp uống xong ngụm nước đã phun ra.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Sao lại đi cứu người phụ nữ đó?"Kiếm Lai hỏi.Tần Ninh giờ mới phản ứng lại.Lần này, hắn thiêu đốt tám vạn năm tuổi thọ, hai bên đã xuất hiện tóc hoa râm, hắn không ngăn nó lại được.Đây là ảnh hưởng khi tổn hại đến gốc rễ của tuổi thọ."Tự làm hại tuổi thọ của mình cũng muốn cứu nàng sao?Đáng giá sao?"Kiếm Lai ép hỏi.Giọng điệu của hắn vừa bất mãn, vừa căm phẫn, lại vừa tức giận."Tất nhiên đáng rồi!"Tần Ninh cười nói: "Nàng đợi ta suốt mấy vạn năm, lần này ta đã có thể dẫn nàng rời đi rồi"."Đúng là tinh trùng lên não...", Kiếm Lai lẩm bẩm nói."Ngươi nói gì?"Câu này Tần Ninh không nghe rõ."Không có gì".Kiếm Lai nói: "Cấm địa đó ta cũng đi coi rồi, khí huyết tràn vào làm hư cấm chế, nhưng lấy khí huyết ra là được, ta xử lý cho!""Phiền ngươi!"Tần Ninh nói tiếp: "Còn chút nữa"."Nói"."Trần Nhất Mặc đâu?"Kiếm Lai chậm rãi nói: "Từ đây đi về phía nam ba trăm ngàn dặm, đến nhà họ Thánh ở thành Thánh Thiên!""Đa tạ".Tần Ninh nói tiếp: "Còn chuyện nữa...", "Nói...", Tần Ninh cười nói: "Độc của Thái Vi cần máu, xương, tủy của tiên thú cấp Kim Tiên để điều trị, thực lực của ta hiện tại không đủ, không giết được chúng, ngươi giúp ta với!"Nghe vậy, ngón tay trong áo choàng của Kiếm Lai run rẩy.Giúp ngươi hả?Giúp ngươi cái quái gì! Nhưng mặt ngoài, Kiếm Lai vẫn cười nói: "Không thành vấn đề, nhưng không cần phiền phức như vậy đâu, ngươi có thể đi dạo một vòng Đan Tâm Cốc, trong đó có một Thiên Kỳ Trì, nước Thiên Kỳ Trì do máu của tiên thú Thiên Kỳ Lân ngưng tụ thành, có thể trừ độc!""Đan Tâm Cốc...", Tần Ninh nói: "Chỉ sợ không đủ"."Ít nhất có thể giúp dáng vẻ hiện tại của nàng không phải bà già, tệ gì cũng giải hơn phân nửa độc tố trong người nàng, cũng khôi phục thành dáng vẻ ba bốn mươi tuổi!""Được!"Tần Ninh gật đầu, nói tiếp: "Ta còn chuyện nữa".Kiếm Lai nghe vậy, hít một hơi, tiện tay cầm chén trà lên, tận lực kìm nén tâm tình của mình lại, cười nói: "Ngươi nói đi"."Ngươi là Cố Vân Kiếm phải không?"Phụt! Kiếm Lai chưa kịp uống xong ngụm nước đã phun ra.