“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8860: Sư phụ ta đã trở lại”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trần Nhất Mặc đưa ngón tay ra vén hai hàng tóc mái muối tiêu của Tần Ninh, đôi mắt đỏ ửng, rưng rưng nước mắt nói: "Sư phụ lại hao phí thọ nguyên, nhất định là gặp nguy hiểm sống chết, đệ tử không bảo vệ tốt sư phụ, đệ tử vô dụng!"Khương Thái Vi ở một bên nghe nói như vậy, ánh mắt ảm đạm.Cho dù Khương Thái Bạch và Tần Ninh không nói với nàng, nhưng một người có tâm tư bén nhạy như nàng cũng cảm thấy Tần Ninh vì để cho nàng hồi phục mà đã hy sinh thọ nguyên của mình, thi triển bí thuật gì đó."Không sao...”, "Có sao!"Trần Nhất Mặc lại nói thẳng: "Là đệ tử vô dụng, đệ tử là phế vật”."Vậy ngươi đi chết đi!"Tần Ninh chậm rãi nói."Hả?"Trần Nhất Mặc sửng sốt một chút, lập tức nói: "Sư phụ, con cảm thấy con vẫn có chút tác dụng, ít nhất có thể giúp sư phụ luyện chế một ít tiên đan, khôi phục một ít di chứng do thọ nguyên tổn thất”."...”, mấy người xung quanh không nhịn được bật cười.Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn ba người bên cạnh Tần Ninh."Ba vị này là...”, Tần Ninh chỉ vào Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch nói: "Hai người này là tỷ đệ Thái Vi, Thái Bạch. Còn người kia chỉ là khôi lỗi mà thôi, không cần để ý đến ông ta”.Khương Vân Tùng nghe nói như vậy thì vô cùng cạn lời.Dù sao ông ta không phải là người, Tần Ninh cũng không coi ông ta như người.Trần Nhất Mặc nhìn về phía hai người, khom người thi lễ.Ngay sau đó lại giới thiệu hai tỷ đệ Thánh Khuynh Nguyệt và Thánh Hạo.Trần Nhất Mặc liền nói ngay: "Thánh Hạo, đi nói cho cha ngươi, bảo ông ta chuẩn bị tiệc rượu, sư phụ ta đã trở lại”."Vâng”.Thánh Hạo cuống cuồng rời đi.Thánh Khuynh Nguyệt đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt.Đệ đệ của mình chắc chắn chính là chân chó trung thành của Trần Nhất Mặc.Những năm gần đây, hắn ta luôn đối xử với Trần Nhất Mặc như đại ca ruột thịt, thậm chí còn suy nghĩ kết hợp nàng ta và Trần Nhất Mặc, để hắn ta trở thành tỷ phu.Đáng giận hơn là... Trần Nhất Mặc lại còn nói... Không coi trọng nàng ta! Càng đáng giận hơn là, Thánh Hạo còn nói lời này cho nàng ta! Không biết vì sao, Thánh Khuynh Nguyệt cảm thấy Thánh Hạo ở cùng với Trần Nhất Mặc, nhất định chính là cấu kết với nhau làm việc xấu.Chẳng qua là bây giờ Thánh Khuynh Nguyệt vô cùng tò mò về Tần Ninh.Trần Nhất Mặc không chỉ một lần thổi phồng sư phụ Tần Ninh của hắn, cái gì mà thiên tuyển chi tử, vị diện chi tử, cái thế tiên tôn, hùng chủ vô địch! Nhưng mà Tần Ninh... hình như chỉ là cảnh giới Nhân Tiên ngũ phẩm thôi! Trần Nhất Mặc là Địa Tiên tứ phẩm, sư phụ lại kém hơn đồ đệ nhiều như vậy, đúng là khiến người ta không hiểu nổi.Rất nhanh, Trần Nhất Mặc đã dẫn Tần Ninh đi tham quan khắp nơi trong Mặc Các rộng lớn.Sau khi đi tham quan, Tần Ninh cũng rất hài lòng.Trần Nhất Mặc đúng là không còn lông bông nữa, ban đầu Mặc Các chỉ là một cửa hàng, nhưng bây giờ đã chiếm hết cả một đường phố.Bên trong Mặc Các rộng lớn cũng có hơn mười vị tiên đan sư, không ít người đều vì ngưỡng mộ danh tiếng của Trần Nhất Mặc mà tới.
Trần Nhất Mặc đưa ngón tay ra vén hai hàng tóc mái muối tiêu của Tần Ninh, đôi mắt đỏ ửng, rưng rưng nước mắt nói: "Sư phụ lại hao phí thọ nguyên, nhất định là gặp nguy hiểm sống chết, đệ tử không bảo vệ tốt sư phụ, đệ tử vô dụng!"
Khương Thái Vi ở một bên nghe nói như vậy, ánh mắt ảm đạm.
Cho dù Khương Thái Bạch và Tần Ninh không nói với nàng, nhưng một người có tâm tư bén nhạy như nàng cũng cảm thấy Tần Ninh vì để cho nàng hồi phục mà đã hy sinh thọ nguyên của mình, thi triển bí thuật gì đó.
"Không sao...”, "Có sao!"
Trần Nhất Mặc lại nói thẳng: "Là đệ tử vô dụng, đệ tử là phế vật”.
"Vậy ngươi đi chết đi!"
Tần Ninh chậm rãi nói.
"Hả?"
Trần Nhất Mặc sửng sốt một chút, lập tức nói: "Sư phụ, con cảm thấy con vẫn có chút tác dụng, ít nhất có thể giúp sư phụ luyện chế một ít tiên đan, khôi phục một ít di chứng do thọ nguyên tổn thất”.
"...”, mấy người xung quanh không nhịn được bật cười.
Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn ba người bên cạnh Tần Ninh.
"Ba vị này là...”, Tần Ninh chỉ vào Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch nói: "Hai người này là tỷ đệ Thái Vi, Thái Bạch. Còn người kia chỉ là khôi lỗi mà thôi, không cần để ý đến ông ta”.
Khương Vân Tùng nghe nói như vậy thì vô cùng cạn lời.
Dù sao ông ta không phải là người, Tần Ninh cũng không coi ông ta như người.
Trần Nhất Mặc nhìn về phía hai người, khom người thi lễ.
Ngay sau đó lại giới thiệu hai tỷ đệ Thánh Khuynh Nguyệt và Thánh Hạo.
Trần Nhất Mặc liền nói ngay: "Thánh Hạo, đi nói cho cha ngươi, bảo ông ta chuẩn bị tiệc rượu, sư phụ ta đã trở lại”.
"Vâng”.
Thánh Hạo cuống cuồng rời đi.
Thánh Khuynh Nguyệt đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt.
Đệ đệ của mình chắc chắn chính là chân chó trung thành của Trần Nhất Mặc.
Những năm gần đây, hắn ta luôn đối xử với Trần Nhất Mặc như đại ca ruột thịt, thậm chí còn suy nghĩ kết hợp nàng ta và Trần Nhất Mặc, để hắn ta trở thành tỷ phu.
Đáng giận hơn là... Trần Nhất Mặc lại còn nói... Không coi trọng nàng ta! Càng đáng giận hơn là, Thánh Hạo còn nói lời này cho nàng ta! Không biết vì sao, Thánh Khuynh Nguyệt cảm thấy Thánh Hạo ở cùng với Trần Nhất Mặc, nhất định chính là cấu kết với nhau làm việc xấu.
Chẳng qua là bây giờ Thánh Khuynh Nguyệt vô cùng tò mò về Tần Ninh.
Trần Nhất Mặc không chỉ một lần thổi phồng sư phụ Tần Ninh của hắn, cái gì mà thiên tuyển chi tử, vị diện chi tử, cái thế tiên tôn, hùng chủ vô địch! Nhưng mà Tần Ninh... hình như chỉ là cảnh giới Nhân Tiên ngũ phẩm thôi! Trần Nhất Mặc là Địa Tiên tứ phẩm, sư phụ lại kém hơn đồ đệ nhiều như vậy, đúng là khiến người ta không hiểu nổi.
Rất nhanh, Trần Nhất Mặc đã dẫn Tần Ninh đi tham quan khắp nơi trong Mặc Các rộng lớn.
Sau khi đi tham quan, Tần Ninh cũng rất hài lòng.
Trần Nhất Mặc đúng là không còn lông bông nữa, ban đầu Mặc Các chỉ là một cửa hàng, nhưng bây giờ đã chiếm hết cả một đường phố.
Bên trong Mặc Các rộng lớn cũng có hơn mười vị tiên đan sư, không ít người đều vì ngưỡng mộ danh tiếng của Trần Nhất Mặc mà tới.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trần Nhất Mặc đưa ngón tay ra vén hai hàng tóc mái muối tiêu của Tần Ninh, đôi mắt đỏ ửng, rưng rưng nước mắt nói: "Sư phụ lại hao phí thọ nguyên, nhất định là gặp nguy hiểm sống chết, đệ tử không bảo vệ tốt sư phụ, đệ tử vô dụng!"Khương Thái Vi ở một bên nghe nói như vậy, ánh mắt ảm đạm.Cho dù Khương Thái Bạch và Tần Ninh không nói với nàng, nhưng một người có tâm tư bén nhạy như nàng cũng cảm thấy Tần Ninh vì để cho nàng hồi phục mà đã hy sinh thọ nguyên của mình, thi triển bí thuật gì đó."Không sao...”, "Có sao!"Trần Nhất Mặc lại nói thẳng: "Là đệ tử vô dụng, đệ tử là phế vật”."Vậy ngươi đi chết đi!"Tần Ninh chậm rãi nói."Hả?"Trần Nhất Mặc sửng sốt một chút, lập tức nói: "Sư phụ, con cảm thấy con vẫn có chút tác dụng, ít nhất có thể giúp sư phụ luyện chế một ít tiên đan, khôi phục một ít di chứng do thọ nguyên tổn thất”."...”, mấy người xung quanh không nhịn được bật cười.Lúc này, Trần Nhất Mặc nhìn ba người bên cạnh Tần Ninh."Ba vị này là...”, Tần Ninh chỉ vào Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch nói: "Hai người này là tỷ đệ Thái Vi, Thái Bạch. Còn người kia chỉ là khôi lỗi mà thôi, không cần để ý đến ông ta”.Khương Vân Tùng nghe nói như vậy thì vô cùng cạn lời.Dù sao ông ta không phải là người, Tần Ninh cũng không coi ông ta như người.Trần Nhất Mặc nhìn về phía hai người, khom người thi lễ.Ngay sau đó lại giới thiệu hai tỷ đệ Thánh Khuynh Nguyệt và Thánh Hạo.Trần Nhất Mặc liền nói ngay: "Thánh Hạo, đi nói cho cha ngươi, bảo ông ta chuẩn bị tiệc rượu, sư phụ ta đã trở lại”."Vâng”.Thánh Hạo cuống cuồng rời đi.Thánh Khuynh Nguyệt đứng ở một bên, vẻ mặt lạnh nhạt.Đệ đệ của mình chắc chắn chính là chân chó trung thành của Trần Nhất Mặc.Những năm gần đây, hắn ta luôn đối xử với Trần Nhất Mặc như đại ca ruột thịt, thậm chí còn suy nghĩ kết hợp nàng ta và Trần Nhất Mặc, để hắn ta trở thành tỷ phu.Đáng giận hơn là... Trần Nhất Mặc lại còn nói... Không coi trọng nàng ta! Càng đáng giận hơn là, Thánh Hạo còn nói lời này cho nàng ta! Không biết vì sao, Thánh Khuynh Nguyệt cảm thấy Thánh Hạo ở cùng với Trần Nhất Mặc, nhất định chính là cấu kết với nhau làm việc xấu.Chẳng qua là bây giờ Thánh Khuynh Nguyệt vô cùng tò mò về Tần Ninh.Trần Nhất Mặc không chỉ một lần thổi phồng sư phụ Tần Ninh của hắn, cái gì mà thiên tuyển chi tử, vị diện chi tử, cái thế tiên tôn, hùng chủ vô địch! Nhưng mà Tần Ninh... hình như chỉ là cảnh giới Nhân Tiên ngũ phẩm thôi! Trần Nhất Mặc là Địa Tiên tứ phẩm, sư phụ lại kém hơn đồ đệ nhiều như vậy, đúng là khiến người ta không hiểu nổi.Rất nhanh, Trần Nhất Mặc đã dẫn Tần Ninh đi tham quan khắp nơi trong Mặc Các rộng lớn.Sau khi đi tham quan, Tần Ninh cũng rất hài lòng.Trần Nhất Mặc đúng là không còn lông bông nữa, ban đầu Mặc Các chỉ là một cửa hàng, nhưng bây giờ đã chiếm hết cả một đường phố.Bên trong Mặc Các rộng lớn cũng có hơn mười vị tiên đan sư, không ít người đều vì ngưỡng mộ danh tiếng của Trần Nhất Mặc mà tới.