“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8866: "Đập Mặc Các của ta, đáng chết”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người đàn ông hầm hừ chỉ chỉ ký hiệu trên vai mình, cười nói: "Tiểu nha đầu, có biết chúng ta là người nơi nào không?"Thánh Khuynh Nguyệt không hiểu, đôi mày thanh tú nhíu lại nhìn về phía người đàn ông.Chẳng qua là chợt thấy ký hiệu trên vai hắn ta, Thánh Khuynh Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, không thể tin được nói: "Các ngươi là... người của Tử Phủ!"Tử Phủ! Một trong những thế lực mạnh nhất trong những đại bá chủ ở Tử Vân tiên châu.Mà những thế lực ở trong thành Thánh Thiên so sánh với Tử Phủ, đơn giản là không đáng nhắc tới.Giống như ở trong thành Thánh Thiên, người mạnh nhất chính là cha nàng ta Thánh Hồng Phi, cảnh giới Địa Tiên tam phẩm.Nhưng Địa Tiên tam phẩm ở bên trong Tử Phủ cùng lắm chỉ có thể làm người chạy chân bên ngoài phủ.Hai bên chênh lệch như trời với đất."Biết thì tốt!"Người đàn ông dẫn đầu giễu cợt nói: "Đập cho ta!"Một nhóm mười mấy người phóng thích khí tức trong cơ thể ra, tất cả đều là cảnh giới Linh Tiên cấp cao.Từng bóng người xông vào bên trong Mặc Các, bắt đầu đập phá."Dừng tay!"Thánh Khuynh Nguyệt bước ra một bước, nói: "Cho dù các ngươi là người của Tử Phủ cũng không thể ở chỗ này không để ý đến thị phi, đập phá lung tung được!""Tiểu nha đầu, lá gan rất lớn!"Một người trong đó căn bản không quan tâm, trực tiếp vỗ ra một chưởng.Ầm... Áp lực kinh khủng đẩy lùi Thánh Khuynh Nguyệt.Nàng ta chỉ là cảnh giới Nhân Tiên thôi, đối mặt với Linh Tiên, căn bản không có chút sức chống cự nào."Phụt...”, Thánh Khuynh Nguyệt ngã xuống đất khiến mặt đất vỡ vụn ầm ầm, trong miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng nhợt."Nguyệt tỷ tỷ...”, Tiểu Nhan ở bên cạnh thấy Thánh Khuynh Nguyệt bị thương, vội vàng tiến lên đỡ nàng ta, cô bé đưa đôi mắt đẹp nhìn về phía mười mấy người, hung ác nói: “Chờ thiếu gia trở lại sẽ giết sạch các ngươi”."Con nhỏ thối, tự tìm cái chết!"Một vị cao thủ Linh Tiên trong đó bước ra một bước, đi tới trước người Tiểu Nhan tung ra một chưởng.Ầm! Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ trầm thấp vang lên khắp nơi.Bàn tay đang đưa ra của cao thủ Linh Tiên kia lại dừng lại trước người Tiểu Nhan một thước."Đập Mặc Các của ta, đáng chết”.Một tiếng hừ vang lên.Rắc rắc một tiếng.

Người đàn ông hầm hừ chỉ chỉ ký hiệu trên vai mình, cười nói: "Tiểu nha đầu, có biết chúng ta là người nơi nào không?"

Thánh Khuynh Nguyệt không hiểu, đôi mày thanh tú nhíu lại nhìn về phía người đàn ông.

Chẳng qua là chợt thấy ký hiệu trên vai hắn ta, Thánh Khuynh Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, không thể tin được nói: "Các ngươi là... người của Tử Phủ!"

Tử Phủ! Một trong những thế lực mạnh nhất trong những đại bá chủ ở Tử Vân tiên châu.

Mà những thế lực ở trong thành Thánh Thiên so sánh với Tử Phủ, đơn giản là không đáng nhắc tới.

Giống như ở trong thành Thánh Thiên, người mạnh nhất chính là cha nàng ta Thánh Hồng Phi, cảnh giới Địa Tiên tam phẩm.

Nhưng Địa Tiên tam phẩm ở bên trong Tử Phủ cùng lắm chỉ có thể làm người chạy chân bên ngoài phủ.

Hai bên chênh lệch như trời với đất.

"Biết thì tốt!"

Người đàn ông dẫn đầu giễu cợt nói: "Đập cho ta!"

Một nhóm mười mấy người phóng thích khí tức trong cơ thể ra, tất cả đều là cảnh giới Linh Tiên cấp cao.

Từng bóng người xông vào bên trong Mặc Các, bắt đầu đập phá.

"Dừng tay!"

Thánh Khuynh Nguyệt bước ra một bước, nói: "Cho dù các ngươi là người của Tử Phủ cũng không thể ở chỗ này không để ý đến thị phi, đập phá lung tung được!"

"Tiểu nha đầu, lá gan rất lớn!"

Một người trong đó căn bản không quan tâm, trực tiếp vỗ ra một chưởng.

Ầm... Áp lực kinh khủng đẩy lùi Thánh Khuynh Nguyệt.

Nàng ta chỉ là cảnh giới Nhân Tiên thôi, đối mặt với Linh Tiên, căn bản không có chút sức chống cự nào.

"Phụt...”, Thánh Khuynh Nguyệt ngã xuống đất khiến mặt đất vỡ vụn ầm ầm, trong miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng nhợt.

"Nguyệt tỷ tỷ...”, Tiểu Nhan ở bên cạnh thấy Thánh Khuynh Nguyệt bị thương, vội vàng tiến lên đỡ nàng ta, cô bé đưa đôi mắt đẹp nhìn về phía mười mấy người, hung ác nói: “Chờ thiếu gia trở lại sẽ giết sạch các ngươi”.

"Con nhỏ thối, tự tìm cái chết!"

Một vị cao thủ Linh Tiên trong đó bước ra một bước, đi tới trước người Tiểu Nhan tung ra một chưởng.

Ầm! Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ trầm thấp vang lên khắp nơi.

Bàn tay đang đưa ra của cao thủ Linh Tiên kia lại dừng lại trước người Tiểu Nhan một thước.

"Đập Mặc Các của ta, đáng chết”.

Một tiếng hừ vang lên.

Rắc rắc một tiếng.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Người đàn ông hầm hừ chỉ chỉ ký hiệu trên vai mình, cười nói: "Tiểu nha đầu, có biết chúng ta là người nơi nào không?"Thánh Khuynh Nguyệt không hiểu, đôi mày thanh tú nhíu lại nhìn về phía người đàn ông.Chẳng qua là chợt thấy ký hiệu trên vai hắn ta, Thánh Khuynh Nguyệt dường như nghĩ đến cái gì đó, không thể tin được nói: "Các ngươi là... người của Tử Phủ!"Tử Phủ! Một trong những thế lực mạnh nhất trong những đại bá chủ ở Tử Vân tiên châu.Mà những thế lực ở trong thành Thánh Thiên so sánh với Tử Phủ, đơn giản là không đáng nhắc tới.Giống như ở trong thành Thánh Thiên, người mạnh nhất chính là cha nàng ta Thánh Hồng Phi, cảnh giới Địa Tiên tam phẩm.Nhưng Địa Tiên tam phẩm ở bên trong Tử Phủ cùng lắm chỉ có thể làm người chạy chân bên ngoài phủ.Hai bên chênh lệch như trời với đất."Biết thì tốt!"Người đàn ông dẫn đầu giễu cợt nói: "Đập cho ta!"Một nhóm mười mấy người phóng thích khí tức trong cơ thể ra, tất cả đều là cảnh giới Linh Tiên cấp cao.Từng bóng người xông vào bên trong Mặc Các, bắt đầu đập phá."Dừng tay!"Thánh Khuynh Nguyệt bước ra một bước, nói: "Cho dù các ngươi là người của Tử Phủ cũng không thể ở chỗ này không để ý đến thị phi, đập phá lung tung được!""Tiểu nha đầu, lá gan rất lớn!"Một người trong đó căn bản không quan tâm, trực tiếp vỗ ra một chưởng.Ầm... Áp lực kinh khủng đẩy lùi Thánh Khuynh Nguyệt.Nàng ta chỉ là cảnh giới Nhân Tiên thôi, đối mặt với Linh Tiên, căn bản không có chút sức chống cự nào."Phụt...”, Thánh Khuynh Nguyệt ngã xuống đất khiến mặt đất vỡ vụn ầm ầm, trong miệng phun ra máu tươi, sắc mặt trắng nhợt."Nguyệt tỷ tỷ...”, Tiểu Nhan ở bên cạnh thấy Thánh Khuynh Nguyệt bị thương, vội vàng tiến lên đỡ nàng ta, cô bé đưa đôi mắt đẹp nhìn về phía mười mấy người, hung ác nói: “Chờ thiếu gia trở lại sẽ giết sạch các ngươi”."Con nhỏ thối, tự tìm cái chết!"Một vị cao thủ Linh Tiên trong đó bước ra một bước, đi tới trước người Tiểu Nhan tung ra một chưởng.Ầm! Nhưng vào lúc này, một tiếng nổ trầm thấp vang lên khắp nơi.Bàn tay đang đưa ra của cao thủ Linh Tiên kia lại dừng lại trước người Tiểu Nhan một thước."Đập Mặc Các của ta, đáng chết”.Một tiếng hừ vang lên.Rắc rắc một tiếng.

Chương 8866: "Đập Mặc Các của ta, đáng chết”.