“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 8882: "To gan!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thế mà sơn môn rộng lớn này lại được khắc ra từ nguyên một ngọn núi hùng vĩ.Bên trên sơn môn khắc hai chữ cái cao trăm trượng.Tử Phủ! Vậy mới giống như là tiên gia thánh địa chứ! Hơn nữa xuyên qua sơn môn, nhìn về phía bên trong Tử Phủ sẽ thấy còn có khí tím dày đặc vờn quanh, khắp nơi đều thể hiện ra rõ sự thần bí và hùng vĩ.Đây vẫn chỉ là khí thế của bá chủ trong Tử Vân Tiên châu.Ở trong tiên vực Đại La rộng lớn này, những thế lực đỉnh cao có được nhân vật mạnh mẽ siêu thoát như Tiên Đế, Tiên Tôn sẽ còn đáng sợ đến cỡ nào?Trần Nhất Mặc âm thầm hạ quyết tâm.Sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn ta sẽ tạo ra một tông môn thế lực đứng trên đỉnh tiên giới.Đến lúc đó sẽ có tiên nữ thánh nữ vô cùng vô tận đều phải gọi hắn ta một tiếng Trần đại nhân, càng có vô số Tiên Đế Tiên Tôn quỳ xuống cầu xin hắn ta ra tay luyện đan.Quá tuyệt vời! "Ngươi đang suy nghĩ gì đấy?"Một giọng nói làm gián đoạn mơ tưởng hão huyền của Trần Nhất Mặc."Hả?Ờm... Sao vậy?Sư phụ?"Trần Nhất Mặc vội vàng nói."Tiến lên gọi cửa đi!"Tần Ninh không khỏi nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn để ta đi gọi cửa?""A a, vâng vâng vâng".Trần Nhất Mặc ba chân bốn cẳng vừa định tới gần sơn môn, đột nhiên nghĩ đến cảnh giới Địa Tiên của mình quá nửa vời, nếu đến quá gần, nhỡ may bị Thiên Tiên trong Tử Phủ đập chết, chẳng phải sư phụ sẽ muốn khóc lóc tức tưởi không kiềm chế được sao?Hắn ta đi ra mười bước, trực tiếp hô: "Tử Phủ, mở cửa, Tần Ninh tới đúng hẹn rồi đây!"Nhìn thấy Trần Nhất Mặc bước ra chưa đến mười bước, Tần Ninh cũng có chút bất đắc dĩ.Nếu đổi thành Thạch Cảm Đương... Chỉ sợ sẽ trực tiếp đập một chưởng về phía sơn môn.Ầm ầm... Khí tím đầy trời, quanh quẩn không tiêu tan.Sơn môn Tử Phủ rung động ầm ầm.Trước sơn môn, đại trận hộ tông mở ra một góc.Trên trăm bóng người lần lượt bước ra.Ba người cầm đầu có khí tức vô cùng mạnh mẽ, hai nam một nữ nhìn Tần Ninh, sát khí nghiêm nghị.Tứ phủ chủ Triều Trung Thiên.Ngũ phủ chủ Phòng Linh Nhân.Lục phủ chủ Lộ Thông Thiên! Ba vị đại lão Thiên Tiên bước ra, dẫn theo hơn mười vị cường giả Thiên Tiên, trên trăm vị cường giả Địa Tiên nhìn chằm chằm."To gan!"
Thế mà sơn môn rộng lớn này lại được khắc ra từ nguyên một ngọn núi hùng vĩ.
Bên trên sơn môn khắc hai chữ cái cao trăm trượng.
Tử Phủ! Vậy mới giống như là tiên gia thánh địa chứ! Hơn nữa xuyên qua sơn môn, nhìn về phía bên trong Tử Phủ sẽ thấy còn có khí tím dày đặc vờn quanh, khắp nơi đều thể hiện ra rõ sự thần bí và hùng vĩ.
Đây vẫn chỉ là khí thế của bá chủ trong Tử Vân Tiên châu.
Ở trong tiên vực Đại La rộng lớn này, những thế lực đỉnh cao có được nhân vật mạnh mẽ siêu thoát như Tiên Đế, Tiên Tôn sẽ còn đáng sợ đến cỡ nào?
Trần Nhất Mặc âm thầm hạ quyết tâm.
Sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn ta sẽ tạo ra một tông môn thế lực đứng trên đỉnh tiên giới.
Đến lúc đó sẽ có tiên nữ thánh nữ vô cùng vô tận đều phải gọi hắn ta một tiếng Trần đại nhân, càng có vô số Tiên Đế Tiên Tôn quỳ xuống cầu xin hắn ta ra tay luyện đan.
Quá tuyệt vời! "Ngươi đang suy nghĩ gì đấy?"
Một giọng nói làm gián đoạn mơ tưởng hão huyền của Trần Nhất Mặc.
"Hả?
Ờm... Sao vậy?
Sư phụ?"
Trần Nhất Mặc vội vàng nói.
"Tiến lên gọi cửa đi!"
Tần Ninh không khỏi nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn để ta đi gọi cửa?"
"A a, vâng vâng vâng".
Trần Nhất Mặc ba chân bốn cẳng vừa định tới gần sơn môn, đột nhiên nghĩ đến cảnh giới Địa Tiên của mình quá nửa vời, nếu đến quá gần, nhỡ may bị Thiên Tiên trong Tử Phủ đập chết, chẳng phải sư phụ sẽ muốn khóc lóc tức tưởi không kiềm chế được sao?
Hắn ta đi ra mười bước, trực tiếp hô: "Tử Phủ, mở cửa, Tần Ninh tới đúng hẹn rồi đây!"
Nhìn thấy Trần Nhất Mặc bước ra chưa đến mười bước, Tần Ninh cũng có chút bất đắc dĩ.
Nếu đổi thành Thạch Cảm Đương... Chỉ sợ sẽ trực tiếp đập một chưởng về phía sơn môn.
Ầm ầm... Khí tím đầy trời, quanh quẩn không tiêu tan.
Sơn môn Tử Phủ rung động ầm ầm.
Trước sơn môn, đại trận hộ tông mở ra một góc.
Trên trăm bóng người lần lượt bước ra.
Ba người cầm đầu có khí tức vô cùng mạnh mẽ, hai nam một nữ nhìn Tần Ninh, sát khí nghiêm nghị.
Tứ phủ chủ Triều Trung Thiên.
Ngũ phủ chủ Phòng Linh Nhân.
Lục phủ chủ Lộ Thông Thiên! Ba vị đại lão Thiên Tiên bước ra, dẫn theo hơn mười vị cường giả Thiên Tiên, trên trăm vị cường giả Địa Tiên nhìn chằm chằm.
"To gan!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thế mà sơn môn rộng lớn này lại được khắc ra từ nguyên một ngọn núi hùng vĩ.Bên trên sơn môn khắc hai chữ cái cao trăm trượng.Tử Phủ! Vậy mới giống như là tiên gia thánh địa chứ! Hơn nữa xuyên qua sơn môn, nhìn về phía bên trong Tử Phủ sẽ thấy còn có khí tím dày đặc vờn quanh, khắp nơi đều thể hiện ra rõ sự thần bí và hùng vĩ.Đây vẫn chỉ là khí thế của bá chủ trong Tử Vân Tiên châu.Ở trong tiên vực Đại La rộng lớn này, những thế lực đỉnh cao có được nhân vật mạnh mẽ siêu thoát như Tiên Đế, Tiên Tôn sẽ còn đáng sợ đến cỡ nào?Trần Nhất Mặc âm thầm hạ quyết tâm.Sớm muộn gì cũng có một ngày, hắn ta sẽ tạo ra một tông môn thế lực đứng trên đỉnh tiên giới.Đến lúc đó sẽ có tiên nữ thánh nữ vô cùng vô tận đều phải gọi hắn ta một tiếng Trần đại nhân, càng có vô số Tiên Đế Tiên Tôn quỳ xuống cầu xin hắn ta ra tay luyện đan.Quá tuyệt vời! "Ngươi đang suy nghĩ gì đấy?"Một giọng nói làm gián đoạn mơ tưởng hão huyền của Trần Nhất Mặc."Hả?Ờm... Sao vậy?Sư phụ?"Trần Nhất Mặc vội vàng nói."Tiến lên gọi cửa đi!"Tần Ninh không khỏi nói: "Chẳng lẽ ngươi muốn để ta đi gọi cửa?""A a, vâng vâng vâng".Trần Nhất Mặc ba chân bốn cẳng vừa định tới gần sơn môn, đột nhiên nghĩ đến cảnh giới Địa Tiên của mình quá nửa vời, nếu đến quá gần, nhỡ may bị Thiên Tiên trong Tử Phủ đập chết, chẳng phải sư phụ sẽ muốn khóc lóc tức tưởi không kiềm chế được sao?Hắn ta đi ra mười bước, trực tiếp hô: "Tử Phủ, mở cửa, Tần Ninh tới đúng hẹn rồi đây!"Nhìn thấy Trần Nhất Mặc bước ra chưa đến mười bước, Tần Ninh cũng có chút bất đắc dĩ.Nếu đổi thành Thạch Cảm Đương... Chỉ sợ sẽ trực tiếp đập một chưởng về phía sơn môn.Ầm ầm... Khí tím đầy trời, quanh quẩn không tiêu tan.Sơn môn Tử Phủ rung động ầm ầm.Trước sơn môn, đại trận hộ tông mở ra một góc.Trên trăm bóng người lần lượt bước ra.Ba người cầm đầu có khí tức vô cùng mạnh mẽ, hai nam một nữ nhìn Tần Ninh, sát khí nghiêm nghị.Tứ phủ chủ Triều Trung Thiên.Ngũ phủ chủ Phòng Linh Nhân.Lục phủ chủ Lộ Thông Thiên! Ba vị đại lão Thiên Tiên bước ra, dẫn theo hơn mười vị cường giả Thiên Tiên, trên trăm vị cường giả Địa Tiên nhìn chằm chằm."To gan!"