“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 8997: Đồ vật và người dung hợp?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giọng Khương Thái Vi vang lên sau lưng nó.Cửu Anh rụt cổ, quay lại nhìn nữ tử có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành này.Càng ngày càng trẻ ra! Đều nhờ công lao của gia!“Không có gì…”, Cửu Anh nói thầm: “Ta thấy dòng khí ở xung quanh cơ thể gia rất kỳ lạ”.Đôi mắt xinh đẹp của Khương Thái Vi quan sát dòng khí, nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, không biết rốt cuộc là Tần Ninh đang làm cái gì.“Đó là một loại văn và lý của thiên địa, loại văn, lý này giống như là… hừm…”, một cái đầu khác của Cửu Anh cọ vào cái đầu đang nói chuyện kia, nó nói: “Giống như là cây cối này, hoa cỏ này, người này, thú vật này, đây là văn, lý cơ bản của sự sinh trưởng”.“Đạo thiên địa?”Nghe thấy vậy, Cửu Anh cười bảo: “Cùng loại với đạo thiên địa, nhưng mà không phải”.Một lúc lâu sau, hồn phách Tần Ninh quay trở lại cơ thể, hắn mở mắt ra.Trong mắt hắn dâng lên một chút vui sướng.“Cái lư!”“Là một cái lư, ta nhìn thấy rồi!”“Hơn nữa, nó còn là một pho tượng ngưng tụ văn thiên địa!”Tần Ninh bước lên bờ, nâng hai má Khương Thái Vi lên, hôn mạnh một cái, cười ha hả rồi nói: “Tốt quá!”Hành động này khiến cho Cửu Anh đứng bên cạnh phải bĩu môi.Khương Thái Vi cũng ngơ ngác, nàng không nhịn được bèn nói: “Ta chưa thấy chàng lộ rõ vẻ vui mừng ra mặt như này bao giờ!”Tần Ninh cười ha hả rồi nói: “Một cái lư được chạm khắc văn và lý của thiên địa, là vật muôn đời khó cầu”.“Ngay cả chàng cũng không luyện chế được sao?”“Cái này không thể luyện chế được, phải dựa vào vận may”.Tần Ninh cười nói: “Từ xưa đến nay, thế giới, không, khắp thế gian này, mọi vật lớn nhỏ đều có thứ văn, lý này."

Giọng Khương Thái Vi vang lên sau lưng nó.

Cửu Anh rụt cổ, quay lại nhìn nữ tử có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành này.

Càng ngày càng trẻ ra! Đều nhờ công lao của gia!

“Không có gì…”, Cửu Anh nói thầm: “Ta thấy dòng khí ở xung quanh cơ thể gia rất kỳ lạ”.

Đôi mắt xinh đẹp của Khương Thái Vi quan sát dòng khí, nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, không biết rốt cuộc là Tần Ninh đang làm cái gì.

“Đó là một loại văn và lý của thiên địa, loại văn, lý này giống như là… hừm…”, một cái đầu khác của Cửu Anh cọ vào cái đầu đang nói chuyện kia, nó nói: “Giống như là cây cối này, hoa cỏ này, người này, thú vật này, đây là văn, lý cơ bản của sự sinh trưởng”.

“Đạo thiên địa?”

Nghe thấy vậy, Cửu Anh cười bảo: “Cùng loại với đạo thiên địa, nhưng mà không phải”.

Một lúc lâu sau, hồn phách Tần Ninh quay trở lại cơ thể, hắn mở mắt ra.

Trong mắt hắn dâng lên một chút vui sướng.

“Cái lư!”

“Là một cái lư, ta nhìn thấy rồi!”

“Hơn nữa, nó còn là một pho tượng ngưng tụ văn thiên địa!”

Tần Ninh bước lên bờ, nâng hai má Khương Thái Vi lên, hôn mạnh một cái, cười ha hả rồi nói: “Tốt quá!”

Hành động này khiến cho Cửu Anh đứng bên cạnh phải bĩu môi.

Khương Thái Vi cũng ngơ ngác, nàng không nhịn được bèn nói: “Ta chưa thấy chàng lộ rõ vẻ vui mừng ra mặt như này bao giờ!”

Tần Ninh cười ha hả rồi nói: “Một cái lư được chạm khắc văn và lý của thiên địa, là vật muôn đời khó cầu”.

“Ngay cả chàng cũng không luyện chế được sao?”

“Cái này không thể luyện chế được, phải dựa vào vận may”.

Tần Ninh cười nói: “Từ xưa đến nay, thế giới, không, khắp thế gian này, mọi vật lớn nhỏ đều có thứ văn, lý này."

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giọng Khương Thái Vi vang lên sau lưng nó.Cửu Anh rụt cổ, quay lại nhìn nữ tử có dung mạo nghiêng nước nghiêng thành này.Càng ngày càng trẻ ra! Đều nhờ công lao của gia!“Không có gì…”, Cửu Anh nói thầm: “Ta thấy dòng khí ở xung quanh cơ thể gia rất kỳ lạ”.Đôi mắt xinh đẹp của Khương Thái Vi quan sát dòng khí, nàng cũng cảm thấy kinh ngạc, không biết rốt cuộc là Tần Ninh đang làm cái gì.“Đó là một loại văn và lý của thiên địa, loại văn, lý này giống như là… hừm…”, một cái đầu khác của Cửu Anh cọ vào cái đầu đang nói chuyện kia, nó nói: “Giống như là cây cối này, hoa cỏ này, người này, thú vật này, đây là văn, lý cơ bản của sự sinh trưởng”.“Đạo thiên địa?”Nghe thấy vậy, Cửu Anh cười bảo: “Cùng loại với đạo thiên địa, nhưng mà không phải”.Một lúc lâu sau, hồn phách Tần Ninh quay trở lại cơ thể, hắn mở mắt ra.Trong mắt hắn dâng lên một chút vui sướng.“Cái lư!”“Là một cái lư, ta nhìn thấy rồi!”“Hơn nữa, nó còn là một pho tượng ngưng tụ văn thiên địa!”Tần Ninh bước lên bờ, nâng hai má Khương Thái Vi lên, hôn mạnh một cái, cười ha hả rồi nói: “Tốt quá!”Hành động này khiến cho Cửu Anh đứng bên cạnh phải bĩu môi.Khương Thái Vi cũng ngơ ngác, nàng không nhịn được bèn nói: “Ta chưa thấy chàng lộ rõ vẻ vui mừng ra mặt như này bao giờ!”Tần Ninh cười ha hả rồi nói: “Một cái lư được chạm khắc văn và lý của thiên địa, là vật muôn đời khó cầu”.“Ngay cả chàng cũng không luyện chế được sao?”“Cái này không thể luyện chế được, phải dựa vào vận may”.Tần Ninh cười nói: “Từ xưa đến nay, thế giới, không, khắp thế gian này, mọi vật lớn nhỏ đều có thứ văn, lý này."

Chương 8997: Đồ vật và người dung hợp?