“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9071: Không hiểu tiếng người?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Qua một hồi lâu.Từng vị thiên tài chật vật đi ra từ bên trong bụi bặm cuồn cuộn.Bộ váy dài của Hoàng Tử Như đã rách bươm, để lộ ra da thịt, nhưng cô ta lại không có thời gian quan tâm đến vẻ ngoài xinh đẹp của mình, mà vội vàng nuốt mấy viên tiên đan, ổn định thương thế của bản thân.Lúc này Cổ Văn Vũ cũng đi ra từ trong phê tích, cởi một bộ tiên khải trên người mình xuống.Đây chính là áo giáp tiên khí tứ phẩm đỉnh cao, nhưng đã hoàn toàn bị phá hỏng.Đám người Nguyên Húc Nhật, Bắc Đấu thánh tử cũng vô cùng thê thảm.Mọi người nhìn lại, lại phát hiện thiếu một người.Thương Phi Phàm tự bạo chết rồi.Đào Văn Tuyên đâu?Thiên tài Đào Văn Tuyên đến từ Cổ Lão Đào thị ở Bắc Nguyên tiên châu, không thấy!"Đào Văn Tuyên!"Rất nhanh, những thiên tài khác của Cổ Lão Đào thị đã đào được Đào Văn Tuyên.Nhưng, đã thành một cỗ thi thể.Chết! Tất cả mọi người đều biến sắc.Đào Văn Tuyên không tránh được Thương Phi Phàm tự bạo, trực tiếp bị nổ chết rồi.Hai đại thiên tài này chết quá oan uổng.Một người bị ép tự bạo, một người bị nổ chết.Rất nhanh, mấy vị thiên tài đã kịp phản ứng, nhao nhao nhìn về phía Tần Ninh trong phù lục trận."Thương Phi Phàm đã chết, mau mau thực hiện lời hứa, mở Cửu Liên Hoang Thiên Trì ra".Bắc Đấu thánh tử oán hận nói.Vì để tránh né Thương Phi Phàm tự bạo, hắn ta đã tốn mất mấy tờ tiên phù hộ thân mà trưởng lão Bắc Đấu tiên môn cho."Các ngươi... Nghe không hiểu tiếng người sao?"Giờ phút này, Tần Ninh chậm rãi đứng dậy.Hắn đứng trong phù lục trận, nhìn ra đám người phía ngoài, lạnh nhạt nói: "Ta đã nói cơ hội chỉ có một lần, hoặc là các ngươi trực tiếp ra tay giết Thương Phi Phàm, hoặc là trực tiếp tấn công ta"."Làm sao?Không hiểu tiếng người?""Tấn công ta không thành mới đi giết Thương Phi Phàm, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?"Tần Ninh vừa dứt lời, sắc mặt từng vị thiên tài đều biến đổi.

Qua một hồi lâu.

Từng vị thiên tài chật vật đi ra từ bên trong bụi bặm cuồn cuộn.

Bộ váy dài của Hoàng Tử Như đã rách bươm, để lộ ra da thịt, nhưng cô ta lại không có thời gian quan tâm đến vẻ ngoài xinh đẹp của mình, mà vội vàng nuốt mấy viên tiên đan, ổn định thương thế của bản thân.

Lúc này Cổ Văn Vũ cũng đi ra từ trong phê tích, cởi một bộ tiên khải trên người mình xuống.

Đây chính là áo giáp tiên khí tứ phẩm đỉnh cao, nhưng đã hoàn toàn bị phá hỏng.

Đám người Nguyên Húc Nhật, Bắc Đấu thánh tử cũng vô cùng thê thảm.

Mọi người nhìn lại, lại phát hiện thiếu một người.

Thương Phi Phàm tự bạo chết rồi.

Đào Văn Tuyên đâu?

Thiên tài Đào Văn Tuyên đến từ Cổ Lão Đào thị ở Bắc Nguyên tiên châu, không thấy!

"Đào Văn Tuyên!"

Rất nhanh, những thiên tài khác của Cổ Lão Đào thị đã đào được Đào Văn Tuyên.

Nhưng, đã thành một cỗ thi thể.

Chết! Tất cả mọi người đều biến sắc.

Đào Văn Tuyên không tránh được Thương Phi Phàm tự bạo, trực tiếp bị nổ chết rồi.

Hai đại thiên tài này chết quá oan uổng.

Một người bị ép tự bạo, một người bị nổ chết.

Rất nhanh, mấy vị thiên tài đã kịp phản ứng, nhao nhao nhìn về phía Tần Ninh trong phù lục trận.

"Thương Phi Phàm đã chết, mau mau thực hiện lời hứa, mở Cửu Liên Hoang Thiên Trì ra".

Bắc Đấu thánh tử oán hận nói.

Vì để tránh né Thương Phi Phàm tự bạo, hắn ta đã tốn mất mấy tờ tiên phù hộ thân mà trưởng lão Bắc Đấu tiên môn cho.

"Các ngươi... Nghe không hiểu tiếng người sao?"

Giờ phút này, Tần Ninh chậm rãi đứng dậy.

Hắn đứng trong phù lục trận, nhìn ra đám người phía ngoài, lạnh nhạt nói: "Ta đã nói cơ hội chỉ có một lần, hoặc là các ngươi trực tiếp ra tay giết Thương Phi Phàm, hoặc là trực tiếp tấn công ta".

"Làm sao?

Không hiểu tiếng người?"

"Tấn công ta không thành mới đi giết Thương Phi Phàm, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?"

Tần Ninh vừa dứt lời, sắc mặt từng vị thiên tài đều biến đổi.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Qua một hồi lâu.Từng vị thiên tài chật vật đi ra từ bên trong bụi bặm cuồn cuộn.Bộ váy dài của Hoàng Tử Như đã rách bươm, để lộ ra da thịt, nhưng cô ta lại không có thời gian quan tâm đến vẻ ngoài xinh đẹp của mình, mà vội vàng nuốt mấy viên tiên đan, ổn định thương thế của bản thân.Lúc này Cổ Văn Vũ cũng đi ra từ trong phê tích, cởi một bộ tiên khải trên người mình xuống.Đây chính là áo giáp tiên khí tứ phẩm đỉnh cao, nhưng đã hoàn toàn bị phá hỏng.Đám người Nguyên Húc Nhật, Bắc Đấu thánh tử cũng vô cùng thê thảm.Mọi người nhìn lại, lại phát hiện thiếu một người.Thương Phi Phàm tự bạo chết rồi.Đào Văn Tuyên đâu?Thiên tài Đào Văn Tuyên đến từ Cổ Lão Đào thị ở Bắc Nguyên tiên châu, không thấy!"Đào Văn Tuyên!"Rất nhanh, những thiên tài khác của Cổ Lão Đào thị đã đào được Đào Văn Tuyên.Nhưng, đã thành một cỗ thi thể.Chết! Tất cả mọi người đều biến sắc.Đào Văn Tuyên không tránh được Thương Phi Phàm tự bạo, trực tiếp bị nổ chết rồi.Hai đại thiên tài này chết quá oan uổng.Một người bị ép tự bạo, một người bị nổ chết.Rất nhanh, mấy vị thiên tài đã kịp phản ứng, nhao nhao nhìn về phía Tần Ninh trong phù lục trận."Thương Phi Phàm đã chết, mau mau thực hiện lời hứa, mở Cửu Liên Hoang Thiên Trì ra".Bắc Đấu thánh tử oán hận nói.Vì để tránh né Thương Phi Phàm tự bạo, hắn ta đã tốn mất mấy tờ tiên phù hộ thân mà trưởng lão Bắc Đấu tiên môn cho."Các ngươi... Nghe không hiểu tiếng người sao?"Giờ phút này, Tần Ninh chậm rãi đứng dậy.Hắn đứng trong phù lục trận, nhìn ra đám người phía ngoài, lạnh nhạt nói: "Ta đã nói cơ hội chỉ có một lần, hoặc là các ngươi trực tiếp ra tay giết Thương Phi Phàm, hoặc là trực tiếp tấn công ta"."Làm sao?Không hiểu tiếng người?""Tấn công ta không thành mới đi giết Thương Phi Phàm, trên đời này làm gì có chuyện tốt như vậy?"Tần Ninh vừa dứt lời, sắc mặt từng vị thiên tài đều biến đổi.

Chương 9071: Không hiểu tiếng người?"