“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9094: Hoàn toàn không thể phản kháng?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảnh giới Thiên Tiên! Nơi này… Là khu vực di tích của hai tông môn lớn, nơi ở của Thiên Tiên ư?Tần Ninh tiếp tục đi sâu vào khu rừng, vẻ mặt và dáng đi của hắn trông cực kỳ suy sụp.Khi đã đi sâu vào mười mấy dặm trong núi rừng, hắn nhìn thấy một cung đình bèn đi thẳng vào trong đó.Tòa cung đình này tọa lạc dưới chân núi, nhìn bao quát sẽ thấy những cung điện vây quanh ngọn núi cao ở giữa.Tần Ninh vừa bước chân vào trong cung đình thì bắt gặp mấy bóng người đứng trước tòa cung điện, dường như họ đang tìm cách phá vỡ phong ấn tại cổng cung điện."Ơ?"Một người trong đó, thấy Tần Ninh, thông báo với vẻ kì lạ: "Có người tới kìa".Mấy người khác cũng nhìn sang."Ngươi, lại đây!"Người thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh, nói thẳng.Tần Ninh làm như không nghe thấy, chỉ thẫn thờ tiếp tục đi về hướng khác."Thằng ranh kia, đang gọi ngươi đấy, có nghe thấy không?"Tên thanh niên cầm đầu sa sầm nét mặt.Tên này dám làm lơ hắn ta ư?Thế nhưng Tần Ninh vẫn không thèm bận tâm gì tới hắn ta, tiếp tục đi tới phía trước."Ngươi chán sống rồi phải không!"Thanh niên giận dữ, bay lên trời rồi nhảy một bước xuống trước người Tần Ninh toan tát hắn.Nhưng trong thoáng chốc, Tần Ninh đang thẫn thờ bỗng nắm chặt tay lại, bắt lấy tay của người thanh niên.Tiếng xương nứt rắc rắc vang lên, năm ngón tay của tên thanh niên thoáng chốc vỡ vụn, hắn ta kêu lên thảm thiết."Tâm trạng của ta đang không tốt, đừng có chọc ta, nghe rõ chưa?"Tần Ninh nói với giọng hờ hững.Sắc mặt của người thanh niên lập tức thay đổi.Tên này có cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm ư?Hắn ta đang ở cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm, không ngờ lại bị kẻ Thiên Tiên nhất phẩm này đánh bại chỉ trong một chiêu, hoàn toàn không thể phản kháng?Lúc này, bốn người còn lại đồng loạt tiến lên, vây quanh Tần Ninh và nhìn hắn chòng chọc như hổ rình mồi.Năm ngón tay đã bị gãy xương, tên thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh với vẻ đầy hoảng sợ, nói: "Xin… xin... xin lỗi!"Nghe thấy câu này, vẻ mặt của Tần Ninh dịu đi phần nào."Tại hạ là Triều Minh Hiên của Thương Thiên Tiên Cung, sơ ý quấy rầy huynh đài, chỉ là… Bọn ta là người phát hiện nơi này, bọn ta không phá vỡ được tòa cung điện bên kia nên muốn xin huynh đài xuất thủ giúp đỡ"."Nếu mời thì cư xử cho lịch sự vào".Tần Ninh mở miệng.
Cảnh giới Thiên Tiên! Nơi này… Là khu vực di tích của hai tông môn lớn, nơi ở của Thiên Tiên ư?
Tần Ninh tiếp tục đi sâu vào khu rừng, vẻ mặt và dáng đi của hắn trông cực kỳ suy sụp.
Khi đã đi sâu vào mười mấy dặm trong núi rừng, hắn nhìn thấy một cung đình bèn đi thẳng vào trong đó.
Tòa cung đình này tọa lạc dưới chân núi, nhìn bao quát sẽ thấy những cung điện vây quanh ngọn núi cao ở giữa.
Tần Ninh vừa bước chân vào trong cung đình thì bắt gặp mấy bóng người đứng trước tòa cung điện, dường như họ đang tìm cách phá vỡ phong ấn tại cổng cung điện.
"Ơ?"
Một người trong đó, thấy Tần Ninh, thông báo với vẻ kì lạ: "Có người tới kìa".
Mấy người khác cũng nhìn sang.
"Ngươi, lại đây!"
Người thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh, nói thẳng.
Tần Ninh làm như không nghe thấy, chỉ thẫn thờ tiếp tục đi về hướng khác.
"Thằng ranh kia, đang gọi ngươi đấy, có nghe thấy không?"
Tên thanh niên cầm đầu sa sầm nét mặt.
Tên này dám làm lơ hắn ta ư?
Thế nhưng Tần Ninh vẫn không thèm bận tâm gì tới hắn ta, tiếp tục đi tới phía trước.
"Ngươi chán sống rồi phải không!"
Thanh niên giận dữ, bay lên trời rồi nhảy một bước xuống trước người Tần Ninh toan tát hắn.
Nhưng trong thoáng chốc, Tần Ninh đang thẫn thờ bỗng nắm chặt tay lại, bắt lấy tay của người thanh niên.
Tiếng xương nứt rắc rắc vang lên, năm ngón tay của tên thanh niên thoáng chốc vỡ vụn, hắn ta kêu lên thảm thiết.
"Tâm trạng của ta đang không tốt, đừng có chọc ta, nghe rõ chưa?"
Tần Ninh nói với giọng hờ hững.
Sắc mặt của người thanh niên lập tức thay đổi.
Tên này có cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm ư?
Hắn ta đang ở cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm, không ngờ lại bị kẻ Thiên Tiên nhất phẩm này đánh bại chỉ trong một chiêu, hoàn toàn không thể phản kháng?
Lúc này, bốn người còn lại đồng loạt tiến lên, vây quanh Tần Ninh và nhìn hắn chòng chọc như hổ rình mồi.
Năm ngón tay đã bị gãy xương, tên thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh với vẻ đầy hoảng sợ, nói: "Xin… xin... xin lỗi!"
Nghe thấy câu này, vẻ mặt của Tần Ninh dịu đi phần nào.
"Tại hạ là Triều Minh Hiên của Thương Thiên Tiên Cung, sơ ý quấy rầy huynh đài, chỉ là… Bọn ta là người phát hiện nơi này, bọn ta không phá vỡ được tòa cung điện bên kia nên muốn xin huynh đài xuất thủ giúp đỡ".
"Nếu mời thì cư xử cho lịch sự vào".
Tần Ninh mở miệng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảnh giới Thiên Tiên! Nơi này… Là khu vực di tích của hai tông môn lớn, nơi ở của Thiên Tiên ư?Tần Ninh tiếp tục đi sâu vào khu rừng, vẻ mặt và dáng đi của hắn trông cực kỳ suy sụp.Khi đã đi sâu vào mười mấy dặm trong núi rừng, hắn nhìn thấy một cung đình bèn đi thẳng vào trong đó.Tòa cung đình này tọa lạc dưới chân núi, nhìn bao quát sẽ thấy những cung điện vây quanh ngọn núi cao ở giữa.Tần Ninh vừa bước chân vào trong cung đình thì bắt gặp mấy bóng người đứng trước tòa cung điện, dường như họ đang tìm cách phá vỡ phong ấn tại cổng cung điện."Ơ?"Một người trong đó, thấy Tần Ninh, thông báo với vẻ kì lạ: "Có người tới kìa".Mấy người khác cũng nhìn sang."Ngươi, lại đây!"Người thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh, nói thẳng.Tần Ninh làm như không nghe thấy, chỉ thẫn thờ tiếp tục đi về hướng khác."Thằng ranh kia, đang gọi ngươi đấy, có nghe thấy không?"Tên thanh niên cầm đầu sa sầm nét mặt.Tên này dám làm lơ hắn ta ư?Thế nhưng Tần Ninh vẫn không thèm bận tâm gì tới hắn ta, tiếp tục đi tới phía trước."Ngươi chán sống rồi phải không!"Thanh niên giận dữ, bay lên trời rồi nhảy một bước xuống trước người Tần Ninh toan tát hắn.Nhưng trong thoáng chốc, Tần Ninh đang thẫn thờ bỗng nắm chặt tay lại, bắt lấy tay của người thanh niên.Tiếng xương nứt rắc rắc vang lên, năm ngón tay của tên thanh niên thoáng chốc vỡ vụn, hắn ta kêu lên thảm thiết."Tâm trạng của ta đang không tốt, đừng có chọc ta, nghe rõ chưa?"Tần Ninh nói với giọng hờ hững.Sắc mặt của người thanh niên lập tức thay đổi.Tên này có cảnh giới Thiên Tiên nhất phẩm ư?Hắn ta đang ở cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm, không ngờ lại bị kẻ Thiên Tiên nhất phẩm này đánh bại chỉ trong một chiêu, hoàn toàn không thể phản kháng?Lúc này, bốn người còn lại đồng loạt tiến lên, vây quanh Tần Ninh và nhìn hắn chòng chọc như hổ rình mồi.Năm ngón tay đã bị gãy xương, tên thanh niên cầm đầu nhìn về phía Tần Ninh với vẻ đầy hoảng sợ, nói: "Xin… xin... xin lỗi!"Nghe thấy câu này, vẻ mặt của Tần Ninh dịu đi phần nào."Tại hạ là Triều Minh Hiên của Thương Thiên Tiên Cung, sơ ý quấy rầy huynh đài, chỉ là… Bọn ta là người phát hiện nơi này, bọn ta không phá vỡ được tòa cung điện bên kia nên muốn xin huynh đài xuất thủ giúp đỡ"."Nếu mời thì cư xử cho lịch sự vào".Tần Ninh mở miệng.