“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9097: "Cẩn thận, không phải là người!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảm nhận được toàn bộ đại điện đang run rẩy, Triều Minh Hiên quát mắng: "Khốn kiếp, ngươi muốn chết sao!"Sắc mặt mấy vị đệ tử đều trắng nhợt.Nhỡ may gây ra chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, vậy bọn họ cũng sẽ xong đời! Ầm ầm ầm... Trong đại điện, những tiếng nổ ầm ầm đáng sợ càng thêm vang dội.Giờ phút này Tần Ninh đưa mắt nhìn, cau mày.Hắn có thể cảm giác được loại chấn động này là tới từ mặt tường sâu trong đại điện.Tần Ninh bước từng bước một vào sâu trong đại điện, nhìn mặt tường, cau mày lại.Những tiếng ầm ầm vẫn vang lên.Đột nhiên.Mặt tường rắc rắc một tiếng, văng ra tung tóe.Vết nứt lan truyền, năm người Triều Minh Hiên sợ hết hồn.Tần Ninh lại chậm rãi lấy ra Long Nha tiên kiếm, nhìn mặt tường.Ầm... Đột nhiên, mặt tường bắn ra tung tóe, đá vụn bay tán loạn.Một luồng ánh sáng màu đỏ thẫm chiếu sáng cả đại điện.Mà trong luồng ánh sáng màu đỏ thẫm đó, hai bóng người đi ra từng chút một.Nơi này lại còn có người khác! "Cẩn thận, không phải là người!"Tần Ninh nhanh chóng hét lên, bóng người thụt lùi mấy bước.Phía sau bức tường nổ tung kia, hai bóng người đi ra ngoài.Một người trong đó từ trên xuống dưới cơ thể đều có khí tức màu đỏ thẫm vây quanh, hình dáng gần giống Nhân tộc như đúc.Nhưng toàn thân lại tràn ngập ánh sáng màu đỏ, khiến da thịt hắn ta trông cũng đỏ như màu máu vậy.Mà một người khác, chỉ nhìn khuôn mặt và thân hình thì cũng giống như Nhân tộc, nhưng sau sống lưng lại mọc ra một đôi cánh.Cái cánh kia tỏa ánh sáng ra bốn phía, mang theo khí tức vô cùng cường đại thần thánh.Thấy một màn này, mấy người đều sửng sốt.Hai người này mang đến cho người ta cảm giác không hề giống người.Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Viêm tộc, Vũ tộc".Vừa rồi lúc hắn quan sát những thi thể kia đã phát hiện có một nhóm người bị mất máu thịt, nhưng xương cốt vẫn hiện ra vẻ sáng bóng màu đỏ nhạt.Mà một số người khác thì ở vị trí xương hai vai sau lưng hơi nhô ra.Bây giờ xem ra đã dễ hiểu hơn rồi.Tộc nhân Vũ tộc mọc hai cánh sau lưng.Tộc nhân Viêm tộc hẳn là có liên quan chặt chẽ gì đến lửa."Cuối cùng... đã ra ngoài rồi...", một giọng nói thất vọng vang lên trong miệng thanh niên bị ánh sáng đỏ thẫm bao phủ.

Cảm nhận được toàn bộ đại điện đang run rẩy, Triều Minh Hiên quát mắng: "Khốn kiếp, ngươi muốn chết sao!"

Sắc mặt mấy vị đệ tử đều trắng nhợt.

Nhỡ may gây ra chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, vậy bọn họ cũng sẽ xong đời! Ầm ầm ầm... Trong đại điện, những tiếng nổ ầm ầm đáng sợ càng thêm vang dội.

Giờ phút này Tần Ninh đưa mắt nhìn, cau mày.

Hắn có thể cảm giác được loại chấn động này là tới từ mặt tường sâu trong đại điện.

Tần Ninh bước từng bước một vào sâu trong đại điện, nhìn mặt tường, cau mày lại.

Những tiếng ầm ầm vẫn vang lên.

Đột nhiên.

Mặt tường rắc rắc một tiếng, văng ra tung tóe.

Vết nứt lan truyền, năm người Triều Minh Hiên sợ hết hồn.

Tần Ninh lại chậm rãi lấy ra Long Nha tiên kiếm, nhìn mặt tường.

Ầm... Đột nhiên, mặt tường bắn ra tung tóe, đá vụn bay tán loạn.

Một luồng ánh sáng màu đỏ thẫm chiếu sáng cả đại điện.

Mà trong luồng ánh sáng màu đỏ thẫm đó, hai bóng người đi ra từng chút một.

Nơi này lại còn có người khác! "Cẩn thận, không phải là người!"

Tần Ninh nhanh chóng hét lên, bóng người thụt lùi mấy bước.

Phía sau bức tường nổ tung kia, hai bóng người đi ra ngoài.

Một người trong đó từ trên xuống dưới cơ thể đều có khí tức màu đỏ thẫm vây quanh, hình dáng gần giống Nhân tộc như đúc.

Nhưng toàn thân lại tràn ngập ánh sáng màu đỏ, khiến da thịt hắn ta trông cũng đỏ như màu máu vậy.

Mà một người khác, chỉ nhìn khuôn mặt và thân hình thì cũng giống như Nhân tộc, nhưng sau sống lưng lại mọc ra một đôi cánh.

Cái cánh kia tỏa ánh sáng ra bốn phía, mang theo khí tức vô cùng cường đại thần thánh.

Thấy một màn này, mấy người đều sửng sốt.

Hai người này mang đến cho người ta cảm giác không hề giống người.

Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Viêm tộc, Vũ tộc".

Vừa rồi lúc hắn quan sát những thi thể kia đã phát hiện có một nhóm người bị mất máu thịt, nhưng xương cốt vẫn hiện ra vẻ sáng bóng màu đỏ nhạt.

Mà một số người khác thì ở vị trí xương hai vai sau lưng hơi nhô ra.

Bây giờ xem ra đã dễ hiểu hơn rồi.

Tộc nhân Vũ tộc mọc hai cánh sau lưng.

Tộc nhân Viêm tộc hẳn là có liên quan chặt chẽ gì đến lửa.

"Cuối cùng... đã ra ngoài rồi...", một giọng nói thất vọng vang lên trong miệng thanh niên bị ánh sáng đỏ thẫm bao phủ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cảm nhận được toàn bộ đại điện đang run rẩy, Triều Minh Hiên quát mắng: "Khốn kiếp, ngươi muốn chết sao!"Sắc mặt mấy vị đệ tử đều trắng nhợt.Nhỡ may gây ra chuyện gì không thể tưởng tượng nổi, vậy bọn họ cũng sẽ xong đời! Ầm ầm ầm... Trong đại điện, những tiếng nổ ầm ầm đáng sợ càng thêm vang dội.Giờ phút này Tần Ninh đưa mắt nhìn, cau mày.Hắn có thể cảm giác được loại chấn động này là tới từ mặt tường sâu trong đại điện.Tần Ninh bước từng bước một vào sâu trong đại điện, nhìn mặt tường, cau mày lại.Những tiếng ầm ầm vẫn vang lên.Đột nhiên.Mặt tường rắc rắc một tiếng, văng ra tung tóe.Vết nứt lan truyền, năm người Triều Minh Hiên sợ hết hồn.Tần Ninh lại chậm rãi lấy ra Long Nha tiên kiếm, nhìn mặt tường.Ầm... Đột nhiên, mặt tường bắn ra tung tóe, đá vụn bay tán loạn.Một luồng ánh sáng màu đỏ thẫm chiếu sáng cả đại điện.Mà trong luồng ánh sáng màu đỏ thẫm đó, hai bóng người đi ra từng chút một.Nơi này lại còn có người khác! "Cẩn thận, không phải là người!"Tần Ninh nhanh chóng hét lên, bóng người thụt lùi mấy bước.Phía sau bức tường nổ tung kia, hai bóng người đi ra ngoài.Một người trong đó từ trên xuống dưới cơ thể đều có khí tức màu đỏ thẫm vây quanh, hình dáng gần giống Nhân tộc như đúc.Nhưng toàn thân lại tràn ngập ánh sáng màu đỏ, khiến da thịt hắn ta trông cũng đỏ như màu máu vậy.Mà một người khác, chỉ nhìn khuôn mặt và thân hình thì cũng giống như Nhân tộc, nhưng sau sống lưng lại mọc ra một đôi cánh.Cái cánh kia tỏa ánh sáng ra bốn phía, mang theo khí tức vô cùng cường đại thần thánh.Thấy một màn này, mấy người đều sửng sốt.Hai người này mang đến cho người ta cảm giác không hề giống người.Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Viêm tộc, Vũ tộc".Vừa rồi lúc hắn quan sát những thi thể kia đã phát hiện có một nhóm người bị mất máu thịt, nhưng xương cốt vẫn hiện ra vẻ sáng bóng màu đỏ nhạt.Mà một số người khác thì ở vị trí xương hai vai sau lưng hơi nhô ra.Bây giờ xem ra đã dễ hiểu hơn rồi.Tộc nhân Vũ tộc mọc hai cánh sau lưng.Tộc nhân Viêm tộc hẳn là có liên quan chặt chẽ gì đến lửa."Cuối cùng... đã ra ngoài rồi...", một giọng nói thất vọng vang lên trong miệng thanh niên bị ánh sáng đỏ thẫm bao phủ.

Chương 9097: "Cẩn thận, không phải là người!"