“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9100: Đây cũng không phải là tiên thú.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Những người khác bị phong ấn với chúng ta đều đã chết hết, chỉ còn chúng ta sống"."Hơn nữa, nếu không phải bị phong ấn, hôm nay, chỉ sợ ta đã là cấp bậc Huyền Tiên rồi!"Tần Ninh chỉ nhìn Viêm Phưởng, tiếp đó cười nói: "Xem ra, địa vị của các ngươi ở Viêm tộc và Vũ tộc cũng không thấp?""Đương nhiên rồi!"Viêm Phưởng vừa dứt lời liền nhìn Tần Ninh, không nhịn được nói: "Ta rất không thích thái độ này của ngươi, sau này đi theo ta phải bỏ cái tính này đi!""Trùng hợp thật đất".Tần Ninh cũng là cười nói: "Ta cũng rất không thích thái độ này của ngươi, sau này đi theo ta, làm người hầu của ta, ngươi nên thu liễm chút".Lời này của hắn khiến khung cảnh xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.Mấy người Triều Minh Hiên nhìn Tần Ninh, trong lòng âm thầm tặc lưỡi hít hà.Từ lúc ban đầu thấy Tần Ninh, Tần Ninh đã có dáng vẻ rất thanh cao, đến lúc hắn ta ra tay với Tần Ninh, trong nháy mắt đã bị Tần Ninh phản chế.Triều Minh Hiên cảm thấy Tần Ninh tuyệt đối không hề tầm thường.Mà bây giờ đụng phải Viêm Phưởng càng bất phàm, Tần Ninh vẫn bất khuất không chịu thua."Xem ra ngươi không muốn thần phục".Viêm Phưởng nhạo báng: "Vậy thì chết đi".Vừa dứt lời, Viêm Phưởng nắm chặt một tay thành quyền, trực tiếp đập ra một quyền.Tiên khí đỏ thẫm tản ra uy năng kinh khủng.Trong tiếng gào thét, tiên khí đỏ thẫm kia hóa thành một con thú kì dị thân thể cao lớn như rồng.Đây cũng không phải là tiên thú.Rất có thể là dị thú nào đó ở ngoài thế giới.Dị thú uy vũ bất phàm như rồng gầm thét, lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.Long Nha tiên kiếm trong tay, Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí chín chín thành một, gào thét lao ra.Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang ra khắp nơi.Hai bóng người va chạm, trong đại điện, hài cốt lập tức vỡ ra, hóa thành bụi bặm, bay tán loạn.Cả người Tần Ninh lùi ra khỏi đại điện.Viêm Phưởng kia cũng lảo đảo, kêu đau một tiếng.Giờ phút này, trong lòng hai người đều vô cùng kinh ngạc.Đối với Tần Ninh mà nói, từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, rồi đến Trung Tam Thiên, mà bây giờ đến tiên giới này, bất kỳ thiên tài yêu nghiệt nào mà hắn gặp được đều không đủ mang đến uy hϊế͙p͙ cho hắn.Chuyện lấy cảnh giới nhất phẩm đối chiến cửu phẩm cũng thường xuyên xảy ra.

"Những người khác bị phong ấn với chúng ta đều đã chết hết, chỉ còn chúng ta sống".

"Hơn nữa, nếu không phải bị phong ấn, hôm nay, chỉ sợ ta đã là cấp bậc Huyền Tiên rồi!"

Tần Ninh chỉ nhìn Viêm Phưởng, tiếp đó cười nói: "Xem ra, địa vị của các ngươi ở Viêm tộc và Vũ tộc cũng không thấp?"

"Đương nhiên rồi!"

Viêm Phưởng vừa dứt lời liền nhìn Tần Ninh, không nhịn được nói: "Ta rất không thích thái độ này của ngươi, sau này đi theo ta phải bỏ cái tính này đi!"

"Trùng hợp thật đất".

Tần Ninh cũng là cười nói: "Ta cũng rất không thích thái độ này của ngươi, sau này đi theo ta, làm người hầu của ta, ngươi nên thu liễm chút".

Lời này của hắn khiến khung cảnh xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.

Mấy người Triều Minh Hiên nhìn Tần Ninh, trong lòng âm thầm tặc lưỡi hít hà.

Từ lúc ban đầu thấy Tần Ninh, Tần Ninh đã có dáng vẻ rất thanh cao, đến lúc hắn ta ra tay với Tần Ninh, trong nháy mắt đã bị Tần Ninh phản chế.

Triều Minh Hiên cảm thấy Tần Ninh tuyệt đối không hề tầm thường.

Mà bây giờ đụng phải Viêm Phưởng càng bất phàm, Tần Ninh vẫn bất khuất không chịu thua.

"Xem ra ngươi không muốn thần phục".

Viêm Phưởng nhạo báng: "Vậy thì chết đi".

Vừa dứt lời, Viêm Phưởng nắm chặt một tay thành quyền, trực tiếp đập ra một quyền.

Tiên khí đỏ thẫm tản ra uy năng kinh khủng.

Trong tiếng gào thét, tiên khí đỏ thẫm kia hóa thành một con thú kì dị thân thể cao lớn như rồng.

Đây cũng không phải là tiên thú.

Rất có thể là dị thú nào đó ở ngoài thế giới.

Dị thú uy vũ bất phàm như rồng gầm thét, lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.

Long Nha tiên kiếm trong tay, Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí chín chín thành một, gào thét lao ra.

Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang ra khắp nơi.

Hai bóng người va chạm, trong đại điện, hài cốt lập tức vỡ ra, hóa thành bụi bặm, bay tán loạn.

Cả người Tần Ninh lùi ra khỏi đại điện.

Viêm Phưởng kia cũng lảo đảo, kêu đau một tiếng.

Giờ phút này, trong lòng hai người đều vô cùng kinh ngạc.

Đối với Tần Ninh mà nói, từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, rồi đến Trung Tam Thiên, mà bây giờ đến tiên giới này, bất kỳ thiên tài yêu nghiệt nào mà hắn gặp được đều không đủ mang đến uy hϊế͙p͙ cho hắn.

Chuyện lấy cảnh giới nhất phẩm đối chiến cửu phẩm cũng thường xuyên xảy ra.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Những người khác bị phong ấn với chúng ta đều đã chết hết, chỉ còn chúng ta sống"."Hơn nữa, nếu không phải bị phong ấn, hôm nay, chỉ sợ ta đã là cấp bậc Huyền Tiên rồi!"Tần Ninh chỉ nhìn Viêm Phưởng, tiếp đó cười nói: "Xem ra, địa vị của các ngươi ở Viêm tộc và Vũ tộc cũng không thấp?""Đương nhiên rồi!"Viêm Phưởng vừa dứt lời liền nhìn Tần Ninh, không nhịn được nói: "Ta rất không thích thái độ này của ngươi, sau này đi theo ta phải bỏ cái tính này đi!""Trùng hợp thật đất".Tần Ninh cũng là cười nói: "Ta cũng rất không thích thái độ này của ngươi, sau này đi theo ta, làm người hầu của ta, ngươi nên thu liễm chút".Lời này của hắn khiến khung cảnh xung quanh hoàn toàn tĩnh mịch.Mấy người Triều Minh Hiên nhìn Tần Ninh, trong lòng âm thầm tặc lưỡi hít hà.Từ lúc ban đầu thấy Tần Ninh, Tần Ninh đã có dáng vẻ rất thanh cao, đến lúc hắn ta ra tay với Tần Ninh, trong nháy mắt đã bị Tần Ninh phản chế.Triều Minh Hiên cảm thấy Tần Ninh tuyệt đối không hề tầm thường.Mà bây giờ đụng phải Viêm Phưởng càng bất phàm, Tần Ninh vẫn bất khuất không chịu thua."Xem ra ngươi không muốn thần phục".Viêm Phưởng nhạo báng: "Vậy thì chết đi".Vừa dứt lời, Viêm Phưởng nắm chặt một tay thành quyền, trực tiếp đập ra một quyền.Tiên khí đỏ thẫm tản ra uy năng kinh khủng.Trong tiếng gào thét, tiên khí đỏ thẫm kia hóa thành một con thú kì dị thân thể cao lớn như rồng.Đây cũng không phải là tiên thú.Rất có thể là dị thú nào đó ở ngoài thế giới.Dị thú uy vũ bất phàm như rồng gầm thét, lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.Long Nha tiên kiếm trong tay, Tần Ninh chém ra một kiếm, kiếm khí chín chín thành một, gào thét lao ra.Ầm... Tiếng nổ tung trầm thấp vang ra khắp nơi.Hai bóng người va chạm, trong đại điện, hài cốt lập tức vỡ ra, hóa thành bụi bặm, bay tán loạn.Cả người Tần Ninh lùi ra khỏi đại điện.Viêm Phưởng kia cũng lảo đảo, kêu đau một tiếng.Giờ phút này, trong lòng hai người đều vô cùng kinh ngạc.Đối với Tần Ninh mà nói, từ đại lục Vạn Thiên đến Hạ Tam Thiên, rồi đến Trung Tam Thiên, mà bây giờ đến tiên giới này, bất kỳ thiên tài yêu nghiệt nào mà hắn gặp được đều không đủ mang đến uy hϊế͙p͙ cho hắn.Chuyện lấy cảnh giới nhất phẩm đối chiến cửu phẩm cũng thường xuyên xảy ra.

Chương 9100: Đây cũng không phải là tiên thú.