“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9126: Cô gái trong tranh.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Diệp Viên Viên tính tình lạnh nhạt, không thích nói nhiều.Vân Sương Nhi thì trong sáng đơn thuần, không có tâm tư gì.Thời Thanh Trúc thì ôn nhu động lòng người.Còn có Cốc Tân Nguyệt ân cần chu đáo.Khương Thái Vi hồn nhiên.Cùng với... Khúc Phỉ Yên vô cùng quyến rũ.Trong đầu Tần Ninh không khỏi hiện ra những chuyện ngày xưa, từng bóng người của Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi.Không biết bây giờ các nàng ấy có mạnh khỏe hay không! Suy nghĩ một lúc, Tần Ninh thu hết tất cả hồ lô tử ngọc vào.Rượu này cũng rất có tác dụng với hắn.Nếu như không uống hết, đợi đến khi gặp Thời Thanh Trúc cũng có thể đưa cho nàng.Trong lòng nghĩ như vậy, Tần Ninh đánh giá căn phòng, không phát hiện ra cái gì khác, lập tức đi đến trong cổ lầu phía trước.Cổ lâu có nhiều tầng, không phát hiện gì bên trong tầng thứ nhất, Tần Ninh liền leo lên tầng thứ hai.Cổ lâu này đã tồn tại quá lâu, lúc đi lên cầu thang chỉ cảm thấy vô cùng rung lắc.Rất nhanh đã qua tầng thứ hai, tầng thứ ba... Tần Ninh cũng không phát hiện ra gì, cho đến cuối cùng hắn đã đi tới tầng thứ chín.Mà cuối cùng hắn đã có phát hiện ở trong tầng thứ chín này.Trên vách tường tầng thứ chín treo một bức tranh.Bên trong bức tranh vẽ một cô gái.Cô gái trong tranh.Vòng eo nhỏ nhắn, mặc một bộ đồ lụa mỏng màu trắng.Đôi mắt trong veo như sóng nước mùa xuân.Mái tóc búi cao, trên đầu cài trâm long phượng bích ngọc.Lúm đồng tiền xinh đẹp hơn cả nhụy hoa, ngón tay thon dài như thân hành, miệng như ngậm chu đan, một cái nhăn mày một tiếng cười đều động lòng người.Hơn nữa bức tranh này còn không hề tầm thường, cô gái trong tranh giống y như người sống vậy, cứ như lúc nào cũng có thể mỉm cười, vẫy chào người ta.Tần Ninh nhìn bức tranh, dường như mê mẩn.Bên trong căn phòng dần dần xuất hiện từng cánh tay trắng nõn không tỳ vết, mềm mại vươn tới gần Tần Ninh.Từng bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng mơn trớn thân thể, mặt mũi Tần Ninh.Tần Ninh vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, dường như đã nhập ma.Mà đột nhiên.Từng cánh tay nhẹ như lông kia lại quấn chặt lấy Tần Ninh giống như ác ma."Hừ!"

Diệp Viên Viên tính tình lạnh nhạt, không thích nói nhiều.

Vân Sương Nhi thì trong sáng đơn thuần, không có tâm tư gì.

Thời Thanh Trúc thì ôn nhu động lòng người.

Còn có Cốc Tân Nguyệt ân cần chu đáo.

Khương Thái Vi hồn nhiên.

Cùng với... Khúc Phỉ Yên vô cùng quyến rũ.

Trong đầu Tần Ninh không khỏi hiện ra những chuyện ngày xưa, từng bóng người của Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi.

Không biết bây giờ các nàng ấy có mạnh khỏe hay không! Suy nghĩ một lúc, Tần Ninh thu hết tất cả hồ lô tử ngọc vào.

Rượu này cũng rất có tác dụng với hắn.

Nếu như không uống hết, đợi đến khi gặp Thời Thanh Trúc cũng có thể đưa cho nàng.

Trong lòng nghĩ như vậy, Tần Ninh đánh giá căn phòng, không phát hiện ra cái gì khác, lập tức đi đến trong cổ lầu phía trước.

Cổ lâu có nhiều tầng, không phát hiện gì bên trong tầng thứ nhất, Tần Ninh liền leo lên tầng thứ hai.

Cổ lâu này đã tồn tại quá lâu, lúc đi lên cầu thang chỉ cảm thấy vô cùng rung lắc.

Rất nhanh đã qua tầng thứ hai, tầng thứ ba... Tần Ninh cũng không phát hiện ra gì, cho đến cuối cùng hắn đã đi tới tầng thứ chín.

Mà cuối cùng hắn đã có phát hiện ở trong tầng thứ chín này.

Trên vách tường tầng thứ chín treo một bức tranh.

Bên trong bức tranh vẽ một cô gái.

Cô gái trong tranh.

Vòng eo nhỏ nhắn, mặc một bộ đồ lụa mỏng màu trắng.

Đôi mắt trong veo như sóng nước mùa xuân.

Mái tóc búi cao, trên đầu cài trâm long phượng bích ngọc.

Lúm đồng tiền xinh đẹp hơn cả nhụy hoa, ngón tay thon dài như thân hành, miệng như ngậm chu đan, một cái nhăn mày một tiếng cười đều động lòng người.

Hơn nữa bức tranh này còn không hề tầm thường, cô gái trong tranh giống y như người sống vậy, cứ như lúc nào cũng có thể mỉm cười, vẫy chào người ta.

Tần Ninh nhìn bức tranh, dường như mê mẩn.

Bên trong căn phòng dần dần xuất hiện từng cánh tay trắng nõn không tỳ vết, mềm mại vươn tới gần Tần Ninh.

Từng bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng mơn trớn thân thể, mặt mũi Tần Ninh.

Tần Ninh vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, dường như đã nhập ma.

Mà đột nhiên.

Từng cánh tay nhẹ như lông kia lại quấn chặt lấy Tần Ninh giống như ác ma.

"Hừ!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Diệp Viên Viên tính tình lạnh nhạt, không thích nói nhiều.Vân Sương Nhi thì trong sáng đơn thuần, không có tâm tư gì.Thời Thanh Trúc thì ôn nhu động lòng người.Còn có Cốc Tân Nguyệt ân cần chu đáo.Khương Thái Vi hồn nhiên.Cùng với... Khúc Phỉ Yên vô cùng quyến rũ.Trong đầu Tần Ninh không khỏi hiện ra những chuyện ngày xưa, từng bóng người của Cốc Tân Nguyệt, Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi.Không biết bây giờ các nàng ấy có mạnh khỏe hay không! Suy nghĩ một lúc, Tần Ninh thu hết tất cả hồ lô tử ngọc vào.Rượu này cũng rất có tác dụng với hắn.Nếu như không uống hết, đợi đến khi gặp Thời Thanh Trúc cũng có thể đưa cho nàng.Trong lòng nghĩ như vậy, Tần Ninh đánh giá căn phòng, không phát hiện ra cái gì khác, lập tức đi đến trong cổ lầu phía trước.Cổ lâu có nhiều tầng, không phát hiện gì bên trong tầng thứ nhất, Tần Ninh liền leo lên tầng thứ hai.Cổ lâu này đã tồn tại quá lâu, lúc đi lên cầu thang chỉ cảm thấy vô cùng rung lắc.Rất nhanh đã qua tầng thứ hai, tầng thứ ba... Tần Ninh cũng không phát hiện ra gì, cho đến cuối cùng hắn đã đi tới tầng thứ chín.Mà cuối cùng hắn đã có phát hiện ở trong tầng thứ chín này.Trên vách tường tầng thứ chín treo một bức tranh.Bên trong bức tranh vẽ một cô gái.Cô gái trong tranh.Vòng eo nhỏ nhắn, mặc một bộ đồ lụa mỏng màu trắng.Đôi mắt trong veo như sóng nước mùa xuân.Mái tóc búi cao, trên đầu cài trâm long phượng bích ngọc.Lúm đồng tiền xinh đẹp hơn cả nhụy hoa, ngón tay thon dài như thân hành, miệng như ngậm chu đan, một cái nhăn mày một tiếng cười đều động lòng người.Hơn nữa bức tranh này còn không hề tầm thường, cô gái trong tranh giống y như người sống vậy, cứ như lúc nào cũng có thể mỉm cười, vẫy chào người ta.Tần Ninh nhìn bức tranh, dường như mê mẩn.Bên trong căn phòng dần dần xuất hiện từng cánh tay trắng nõn không tỳ vết, mềm mại vươn tới gần Tần Ninh.Từng bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng mơn trớn thân thể, mặt mũi Tần Ninh.Tần Ninh vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, dường như đã nhập ma.Mà đột nhiên.Từng cánh tay nhẹ như lông kia lại quấn chặt lấy Tần Ninh giống như ác ma."Hừ!"

Chương 9126: Cô gái trong tranh.