“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9140: "Còn dám mạnh miệng!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cách mười mấy dặm, Hoàng Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Quân Phụng Thiên, ngươi cứ phải tranh giành với ta sao?""Hoàng Vô Kỵ, là ngươi tranh giành với ta mới đúng?"Quân Phụng Thiên cười tủm tỉm nói: "Rõ ràng là ta phát hiện trước”."Ngươi...”, Hoàng Vô Kỵ thở ra một hơi, tỉnh táo lại, chậm rãi nói: "Quân Phụng Thiên, ngươi chỉ là một tán tu ở Đại La Thiên, đối đầu với Hoàng Cực Thiên Tông ta, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?""Hừ!"Quân Phụng Thiên lại hừ một tiếng nói: "Hoàng Cực Thiên Tông của ngươi thì tính là gì trong Đại La Thiên chứ?Ngay cả Kim Tiên trong gia tộc tiên môn siêu cấp có Tiên Đế Tiên Tôn chân chính trấn giữ ta cũng dám chọc, ngươi thì là cái gì?""Ngươi tự tìm cái chết!"Lời này hiển nhiên đã chọc trúng nỗi đau của Hoàng Vô Kỵ.Hoàng Cực Thiên Tông! Cổ tộc! Đây là hai tiên môn gia tộc đến từ Đại La Thiên, nội tình và thực lực hiển nhiên là mạnh hơn những bá chủ trong các đại tiên châu rất nhiều.Nhưng ở bên trong Đại La Thiên, hai phe này đúng là không tính là cái gì.Những nơi thật sự kinh khủng là có nhân vật siêu cấp Tiên Đế và Tiên Tôn trấn giữ.Mà những tiên môn gia tộc đó ở bên trong Đại La Thiên, có thể nói là một tay che trời, cho dù là Hoàng Cực Thiên Tông và Cổ tộc cũng phải quỳ bái! Ánh sáng vàng bộc phát ra trong cơ thể Quân Phụng Thiên.Thứ mà Kim Tiên mạnh nhất chính là ngưng tụ thể Kim Tiên, thể Kim Tiên tiện tay tung ra một quyền, một chưởng cũng có thể tùy tiện đập chết một vị Thiên Tiên, đúng là không hề đơn giản.Giờ phút này, hai đại Kim Tiên va chạm từ xa, sát khí kinh khủng bộc phát ra, dãy núi bốn phía không ngừng sụp đổ.Trận chiến của cấp bậc này như khiến trời đất phải nổ tung, tuyệt đối không hề khoa trương.Chẳng qua là không lâu sau.Đột nhiên lại có một luồng ánh sáng nữa phá không lao đến.Bóng người kia rơi xuống đỉnh một ngọn núi, chắp hai tay sau lưng nhìn hai người giao chiến."Quân Phụng Thiên!"Chẳng qua là người này vừa mới đứng yên, thấy Quân Phụng Thiên đã trầm mặt xuống."Ôi chao! Cổ Trích Tinh!"Quân Phụng Thiên vừa đánh nhau với Hoàng Vô Kỵ, còn không quên nhìn về phía Cổ Trích Tinh tiên khí chập chờn kia, cười nói: "Trùng hợp thật đấy”.Cổ Trích Tinh lạnh mặt nói: "Cướp mất một pháp khí Kim Tiên của ta, ngươi còn có mặt mũi nói là trùng hợp?"Quân Phụng Thiên lập tức nghiêm nghị nói: "Ngươi chớ nói nhảm, ta đoạt pháp khí Kim Tiên của ngươi bao giờ?""Còn dám mạnh miệng!"
Cách mười mấy dặm, Hoàng Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Quân Phụng Thiên, ngươi cứ phải tranh giành với ta sao?"
"Hoàng Vô Kỵ, là ngươi tranh giành với ta mới đúng?"
Quân Phụng Thiên cười tủm tỉm nói: "Rõ ràng là ta phát hiện trước”.
"Ngươi...”, Hoàng Vô Kỵ thở ra một hơi, tỉnh táo lại, chậm rãi nói: "Quân Phụng Thiên, ngươi chỉ là một tán tu ở Đại La Thiên, đối đầu với Hoàng Cực Thiên Tông ta, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?"
"Hừ!"
Quân Phụng Thiên lại hừ một tiếng nói: "Hoàng Cực Thiên Tông của ngươi thì tính là gì trong Đại La Thiên chứ?
Ngay cả Kim Tiên trong gia tộc tiên môn siêu cấp có Tiên Đế Tiên Tôn chân chính trấn giữ ta cũng dám chọc, ngươi thì là cái gì?"
"Ngươi tự tìm cái chết!"
Lời này hiển nhiên đã chọc trúng nỗi đau của Hoàng Vô Kỵ.
Hoàng Cực Thiên Tông! Cổ tộc! Đây là hai tiên môn gia tộc đến từ Đại La Thiên, nội tình và thực lực hiển nhiên là mạnh hơn những bá chủ trong các đại tiên châu rất nhiều.
Nhưng ở bên trong Đại La Thiên, hai phe này đúng là không tính là cái gì.
Những nơi thật sự kinh khủng là có nhân vật siêu cấp Tiên Đế và Tiên Tôn trấn giữ.
Mà những tiên môn gia tộc đó ở bên trong Đại La Thiên, có thể nói là một tay che trời, cho dù là Hoàng Cực Thiên Tông và Cổ tộc cũng phải quỳ bái! Ánh sáng vàng bộc phát ra trong cơ thể Quân Phụng Thiên.
Thứ mà Kim Tiên mạnh nhất chính là ngưng tụ thể Kim Tiên, thể Kim Tiên tiện tay tung ra một quyền, một chưởng cũng có thể tùy tiện đập chết một vị Thiên Tiên, đúng là không hề đơn giản.
Giờ phút này, hai đại Kim Tiên va chạm từ xa, sát khí kinh khủng bộc phát ra, dãy núi bốn phía không ngừng sụp đổ.
Trận chiến của cấp bậc này như khiến trời đất phải nổ tung, tuyệt đối không hề khoa trương.
Chẳng qua là không lâu sau.
Đột nhiên lại có một luồng ánh sáng nữa phá không lao đến.
Bóng người kia rơi xuống đỉnh một ngọn núi, chắp hai tay sau lưng nhìn hai người giao chiến.
"Quân Phụng Thiên!"
Chẳng qua là người này vừa mới đứng yên, thấy Quân Phụng Thiên đã trầm mặt xuống.
"Ôi chao! Cổ Trích Tinh!"
Quân Phụng Thiên vừa đánh nhau với Hoàng Vô Kỵ, còn không quên nhìn về phía Cổ Trích Tinh tiên khí chập chờn kia, cười nói: "Trùng hợp thật đấy”.
Cổ Trích Tinh lạnh mặt nói: "Cướp mất một pháp khí Kim Tiên của ta, ngươi còn có mặt mũi nói là trùng hợp?"
Quân Phụng Thiên lập tức nghiêm nghị nói: "Ngươi chớ nói nhảm, ta đoạt pháp khí Kim Tiên của ngươi bao giờ?"
"Còn dám mạnh miệng!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cách mười mấy dặm, Hoàng Vô Kỵ lạnh lùng nói: "Quân Phụng Thiên, ngươi cứ phải tranh giành với ta sao?""Hoàng Vô Kỵ, là ngươi tranh giành với ta mới đúng?"Quân Phụng Thiên cười tủm tỉm nói: "Rõ ràng là ta phát hiện trước”."Ngươi...”, Hoàng Vô Kỵ thở ra một hơi, tỉnh táo lại, chậm rãi nói: "Quân Phụng Thiên, ngươi chỉ là một tán tu ở Đại La Thiên, đối đầu với Hoàng Cực Thiên Tông ta, ngươi đã nghĩ kỹ chưa?""Hừ!"Quân Phụng Thiên lại hừ một tiếng nói: "Hoàng Cực Thiên Tông của ngươi thì tính là gì trong Đại La Thiên chứ?Ngay cả Kim Tiên trong gia tộc tiên môn siêu cấp có Tiên Đế Tiên Tôn chân chính trấn giữ ta cũng dám chọc, ngươi thì là cái gì?""Ngươi tự tìm cái chết!"Lời này hiển nhiên đã chọc trúng nỗi đau của Hoàng Vô Kỵ.Hoàng Cực Thiên Tông! Cổ tộc! Đây là hai tiên môn gia tộc đến từ Đại La Thiên, nội tình và thực lực hiển nhiên là mạnh hơn những bá chủ trong các đại tiên châu rất nhiều.Nhưng ở bên trong Đại La Thiên, hai phe này đúng là không tính là cái gì.Những nơi thật sự kinh khủng là có nhân vật siêu cấp Tiên Đế và Tiên Tôn trấn giữ.Mà những tiên môn gia tộc đó ở bên trong Đại La Thiên, có thể nói là một tay che trời, cho dù là Hoàng Cực Thiên Tông và Cổ tộc cũng phải quỳ bái! Ánh sáng vàng bộc phát ra trong cơ thể Quân Phụng Thiên.Thứ mà Kim Tiên mạnh nhất chính là ngưng tụ thể Kim Tiên, thể Kim Tiên tiện tay tung ra một quyền, một chưởng cũng có thể tùy tiện đập chết một vị Thiên Tiên, đúng là không hề đơn giản.Giờ phút này, hai đại Kim Tiên va chạm từ xa, sát khí kinh khủng bộc phát ra, dãy núi bốn phía không ngừng sụp đổ.Trận chiến của cấp bậc này như khiến trời đất phải nổ tung, tuyệt đối không hề khoa trương.Chẳng qua là không lâu sau.Đột nhiên lại có một luồng ánh sáng nữa phá không lao đến.Bóng người kia rơi xuống đỉnh một ngọn núi, chắp hai tay sau lưng nhìn hai người giao chiến."Quân Phụng Thiên!"Chẳng qua là người này vừa mới đứng yên, thấy Quân Phụng Thiên đã trầm mặt xuống."Ôi chao! Cổ Trích Tinh!"Quân Phụng Thiên vừa đánh nhau với Hoàng Vô Kỵ, còn không quên nhìn về phía Cổ Trích Tinh tiên khí chập chờn kia, cười nói: "Trùng hợp thật đấy”.Cổ Trích Tinh lạnh mặt nói: "Cướp mất một pháp khí Kim Tiên của ta, ngươi còn có mặt mũi nói là trùng hợp?"Quân Phụng Thiên lập tức nghiêm nghị nói: "Ngươi chớ nói nhảm, ta đoạt pháp khí Kim Tiên của ngươi bao giờ?""Còn dám mạnh miệng!"