“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9173: "Giết ta ấy hả?"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Thiên Thần là Kim Tiên trẻ nhất, có tiềm năng nhất trên khắp Đại Nhật tiên châu.Tần Ninh cũng nhìn Khương Thiên Thần, lạnh lùng bảo: "Hóa ra là vậy... Khương tộc và Vũ tộc, Viêm tộc đã câu kết với nhau từ lâu rồi"."Bởi vậy mà năm xưa các ngươi muốn giết Thái Vi, Thái Bạch không phải chỉ vì chuyện đám hỏi đúng không?"Gương mặt khôi ngô của Khương Thiên Thần hơi nhíu mày."Khương Thái Vi!""Khương Thái Bạch!"Khương Thiên Thần nói với vẻ ngông nghênh: "Hai kẻ đó đã nằm trong nấm mồ rồi chứ gì?""Chắc không?"Tần Ninh giễu cợt: "Ta cho ngươi gặp một người quen nhé?"Đột nhiên, hắn vẫy tay.Vào lúc này, thi khôi Khương Vân Tùng đang giao chiến với Vũ Phàm Tài trở lại bên cạnh Tần Ninh.Vũ Phàm Tài cũng rút lui, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng lập lòe, sát khí đằng đằng lạnh lùng nhìn Tần Ninh."Khương Vân Tùng, ta cho phép hai cha con các ngươi hội ngộ đấy!"Tần Ninh vung tay lên, mũ giáp trùm kín đầu thi khôi rơi xuống.Một gương mặt ánh màu đồng cổ hiện ra trước mắt Khương Thiên Thần."Phụ... Phụ thân...", Khương Thiên Thần thẫn thờ thì thào.Giờ phút này, Khương Vân Tùng nổi nóng: "Tần Ninh, sao ngươi có thể tàn nhẫn như vậy chứ?"Tần Ninh chắp tay mà đứng, nói một cách cứng rắn: "Ta giữ lại ý niệm của ngươi là vì giây phút này đây!""Ban đầu ta chỉ cho rằng hai cha con ngươi bất mãn với Thái Vi vì không chấp nhận hôn sự với Lâm Vô Nhàn"."Bây giờ cuối cùng cũng hiểu ngọn ngành, từ mấy năm trước hai cha con ngươi đã dao động trước cành ô liu mà Viêm tộc và Vũ tộc tung ra rồi chứ gì?""Tần Ninh, ta giết ngươi!"Vẻ mặt Khương Thiên Thần không còn điềm nhiên nữa, nỗi tức giận cùng cực bao trùm cả gương mặt hắn ta.Tần Ninh giễu cợt nói: "Giết ta ấy hả?""Thiên Thần, con đừng hành động thiếu suy nghĩ, con không phải đối thủ của hắn đâu!"Khương Vân Tùng gào lên: "Vị đại nhân Vũ tộc này, xin ngài hãy đưa bọn họ đi!""Phụ thân!"Khương Thiên Thần ngây ra như phỗng.Tần Ninh chỉ mới đến cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm, còn hắn ta đã là Kim Tiên rồi mà vẫn không phải đối thủ của hắn ư?Khương Vân Tùng lại cất tiếng cầu xin: "Đại nhân Vũ Phàm Tài, xin ngài hãy nhanh chóng đưa họ đi!"
Khương Thiên Thần là Kim Tiên trẻ nhất, có tiềm năng nhất trên khắp Đại Nhật tiên châu.
Tần Ninh cũng nhìn Khương Thiên Thần, lạnh lùng bảo: "Hóa ra là vậy... Khương tộc và Vũ tộc, Viêm tộc đã câu kết với nhau từ lâu rồi".
"Bởi vậy mà năm xưa các ngươi muốn giết Thái Vi, Thái Bạch không phải chỉ vì chuyện đám hỏi đúng không?"
Gương mặt khôi ngô của Khương Thiên Thần hơi nhíu mày.
"Khương Thái Vi!"
"Khương Thái Bạch!"
Khương Thiên Thần nói với vẻ ngông nghênh: "Hai kẻ đó đã nằm trong nấm mồ rồi chứ gì?"
"Chắc không?"
Tần Ninh giễu cợt: "Ta cho ngươi gặp một người quen nhé?"
Đột nhiên, hắn vẫy tay.
Vào lúc này, thi khôi Khương Vân Tùng đang giao chiến với Vũ Phàm Tài trở lại bên cạnh Tần Ninh.
Vũ Phàm Tài cũng rút lui, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng lập lòe, sát khí đằng đằng lạnh lùng nhìn Tần Ninh.
"Khương Vân Tùng, ta cho phép hai cha con các ngươi hội ngộ đấy!"
Tần Ninh vung tay lên, mũ giáp trùm kín đầu thi khôi rơi xuống.
Một gương mặt ánh màu đồng cổ hiện ra trước mắt Khương Thiên Thần.
"Phụ... Phụ thân...", Khương Thiên Thần thẫn thờ thì thào.
Giờ phút này, Khương Vân Tùng nổi nóng: "Tần Ninh, sao ngươi có thể tàn nhẫn như vậy chứ?"
Tần Ninh chắp tay mà đứng, nói một cách cứng rắn: "Ta giữ lại ý niệm của ngươi là vì giây phút này đây!"
"Ban đầu ta chỉ cho rằng hai cha con ngươi bất mãn với Thái Vi vì không chấp nhận hôn sự với Lâm Vô Nhàn".
"Bây giờ cuối cùng cũng hiểu ngọn ngành, từ mấy năm trước hai cha con ngươi đã dao động trước cành ô liu mà Viêm tộc và Vũ tộc tung ra rồi chứ gì?"
"Tần Ninh, ta giết ngươi!"
Vẻ mặt Khương Thiên Thần không còn điềm nhiên nữa, nỗi tức giận cùng cực bao trùm cả gương mặt hắn ta.
Tần Ninh giễu cợt nói: "Giết ta ấy hả?"
"Thiên Thần, con đừng hành động thiếu suy nghĩ, con không phải đối thủ của hắn đâu!"
Khương Vân Tùng gào lên: "Vị đại nhân Vũ tộc này, xin ngài hãy đưa bọn họ đi!"
"Phụ thân!"
Khương Thiên Thần ngây ra như phỗng.
Tần Ninh chỉ mới đến cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm, còn hắn ta đã là Kim Tiên rồi mà vẫn không phải đối thủ của hắn ư?
Khương Vân Tùng lại cất tiếng cầu xin: "Đại nhân Vũ Phàm Tài, xin ngài hãy nhanh chóng đưa họ đi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khương Thiên Thần là Kim Tiên trẻ nhất, có tiềm năng nhất trên khắp Đại Nhật tiên châu.Tần Ninh cũng nhìn Khương Thiên Thần, lạnh lùng bảo: "Hóa ra là vậy... Khương tộc và Vũ tộc, Viêm tộc đã câu kết với nhau từ lâu rồi"."Bởi vậy mà năm xưa các ngươi muốn giết Thái Vi, Thái Bạch không phải chỉ vì chuyện đám hỏi đúng không?"Gương mặt khôi ngô của Khương Thiên Thần hơi nhíu mày."Khương Thái Vi!""Khương Thái Bạch!"Khương Thiên Thần nói với vẻ ngông nghênh: "Hai kẻ đó đã nằm trong nấm mồ rồi chứ gì?""Chắc không?"Tần Ninh giễu cợt: "Ta cho ngươi gặp một người quen nhé?"Đột nhiên, hắn vẫy tay.Vào lúc này, thi khôi Khương Vân Tùng đang giao chiến với Vũ Phàm Tài trở lại bên cạnh Tần Ninh.Vũ Phàm Tài cũng rút lui, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng lập lòe, sát khí đằng đằng lạnh lùng nhìn Tần Ninh."Khương Vân Tùng, ta cho phép hai cha con các ngươi hội ngộ đấy!"Tần Ninh vung tay lên, mũ giáp trùm kín đầu thi khôi rơi xuống.Một gương mặt ánh màu đồng cổ hiện ra trước mắt Khương Thiên Thần."Phụ... Phụ thân...", Khương Thiên Thần thẫn thờ thì thào.Giờ phút này, Khương Vân Tùng nổi nóng: "Tần Ninh, sao ngươi có thể tàn nhẫn như vậy chứ?"Tần Ninh chắp tay mà đứng, nói một cách cứng rắn: "Ta giữ lại ý niệm của ngươi là vì giây phút này đây!""Ban đầu ta chỉ cho rằng hai cha con ngươi bất mãn với Thái Vi vì không chấp nhận hôn sự với Lâm Vô Nhàn"."Bây giờ cuối cùng cũng hiểu ngọn ngành, từ mấy năm trước hai cha con ngươi đã dao động trước cành ô liu mà Viêm tộc và Vũ tộc tung ra rồi chứ gì?""Tần Ninh, ta giết ngươi!"Vẻ mặt Khương Thiên Thần không còn điềm nhiên nữa, nỗi tức giận cùng cực bao trùm cả gương mặt hắn ta.Tần Ninh giễu cợt nói: "Giết ta ấy hả?""Thiên Thần, con đừng hành động thiếu suy nghĩ, con không phải đối thủ của hắn đâu!"Khương Vân Tùng gào lên: "Vị đại nhân Vũ tộc này, xin ngài hãy đưa bọn họ đi!""Phụ thân!"Khương Thiên Thần ngây ra như phỗng.Tần Ninh chỉ mới đến cảnh giới Thiên Tiên tam phẩm, còn hắn ta đã là Kim Tiên rồi mà vẫn không phải đối thủ của hắn ư?Khương Vân Tùng lại cất tiếng cầu xin: "Đại nhân Vũ Phàm Tài, xin ngài hãy nhanh chóng đưa họ đi!"