“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9194: Tốt xấu gì cũng có Ngọc Tiên trấn giữ.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Ngươi là ai?”Tần Ninh hỏi.“Bản tọa là Thiên Bái Khánh!”Thiên Bái Khánh?Quân Phụng Thiên liền nói ngay: “Ngươi là Thiên Bái Khánh? Thật sự là Thiên Bái Khánh sao?”“Quả nhiên, lời đồn là thật!”Lúc này, Tần Ninh cũng kinh ngạc.Thiên Bái Khánh! Hắn cũng biết người này.Năm xưa, ở Đại La Thiên, đây là một đại năng kinh tài tuyệt diễm khá nổi danh.Năm đó, tại kiếp thứ chín, thân là Hồn Vô Ngân, Tần Ninh dùng thời gian vạn năm để tu luyện hồn thuật, đồng thời cũng vô cùng chú ý tới thiên kiêu của mười hai đại tiên vực vừa quật khởi.Bởi vì... hắn phải nhận đồ đệ! Hồn thuật là một đạo cực kỳ khó tu luyện.Yêu cầu rất cao.Cho nên Tần Ninh cũng hiểu biết rất nhiều về các thiên kiêu của mười hai đại tiên vực.Hắn cũng từng nghe danh Thiên Bái Khánh.Quân Phụng Thiên thân là người của Đạ La Tiên Vực hiển nhiên là sẽ biết nhiều hơn hắn.“Nghe đồn Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ đều là do ngươi một tay gây dựng nên!”“Thiên Bái Khánh, Thiên là Thiên Long thánh tông, Bái là Bái Nguyệt Tiên Phủ, nghe đồn người đứng đầu hai thánh địa này đều là đệ tử của ngươi”.Quân Phụng Thiên tỏ vẻ ngạc nhiên: “Đúng thật như vậy sao?”Thiên Bái Khánh cười nói: “Quả đúng là như vậy”.Nhưng cười được một nửa, Thiên Bái Khánh lại dừng cười.Ông ta quên rằng bản thân chỉ còn là một bộ xương khô.Quân Phụng Thiên kính nể: “Thật trâu bò!”Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ đều là tông môn thánh địa có máu mặt ở Đại La Thiên.Tốt xấu gì cũng có Ngọc Tiên trấn giữ.Vậy mà lại là do vị tiền bối Thiên Bái Khánh này sáng lập nên! Tần Ninh lập tức hỏi: “Đây là nơi nào?”Thiên Bái Khánh từ từ đứng dậy, cười nói: “Bức tường ngọc sau lưng ta chính là nơi mà những người đó đi vào”.Vừa dứt lời, Tần Ninh, Khương Thái Vi và Quân Phụng Thiên đều sửng sốt.Những người đó, hiển nhiên là chỉ Viêm tộc và Vũ tộc.“Từ ngoại vực tới đây sao?”“Ta không biết rõ là từ đâu tới đây”.

“Ngươi là ai?”

Tần Ninh hỏi.

“Bản tọa là Thiên Bái Khánh!”

Thiên Bái Khánh?

Quân Phụng Thiên liền nói ngay: “Ngươi là Thiên Bái Khánh? Thật sự là Thiên Bái Khánh sao?”

“Quả nhiên, lời đồn là thật!”

Lúc này, Tần Ninh cũng kinh ngạc.

Thiên Bái Khánh! Hắn cũng biết người này.

Năm xưa, ở Đại La Thiên, đây là một đại năng kinh tài tuyệt diễm khá nổi danh.

Năm đó, tại kiếp thứ chín, thân là Hồn Vô Ngân, Tần Ninh dùng thời gian vạn năm để tu luyện hồn thuật, đồng thời cũng vô cùng chú ý tới thiên kiêu của mười hai đại tiên vực vừa quật khởi.

Bởi vì... hắn phải nhận đồ đệ! Hồn thuật là một đạo cực kỳ khó tu luyện.

Yêu cầu rất cao.

Cho nên Tần Ninh cũng hiểu biết rất nhiều về các thiên kiêu của mười hai đại tiên vực.

Hắn cũng từng nghe danh Thiên Bái Khánh.

Quân Phụng Thiên thân là người của Đạ La Tiên Vực hiển nhiên là sẽ biết nhiều hơn hắn.

“Nghe đồn Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ đều là do ngươi một tay gây dựng nên!”

“Thiên Bái Khánh, Thiên là Thiên Long thánh tông, Bái là Bái Nguyệt Tiên Phủ, nghe đồn người đứng đầu hai thánh địa này đều là đệ tử của ngươi”.

Quân Phụng Thiên tỏ vẻ ngạc nhiên: “Đúng thật như vậy sao?”

Thiên Bái Khánh cười nói: “Quả đúng là như vậy”.

Nhưng cười được một nửa, Thiên Bái Khánh lại dừng cười.

Ông ta quên rằng bản thân chỉ còn là một bộ xương khô.

Quân Phụng Thiên kính nể: “Thật trâu bò!”

Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ đều là tông môn thánh địa có máu mặt ở Đại La Thiên.

Tốt xấu gì cũng có Ngọc Tiên trấn giữ.

Vậy mà lại là do vị tiền bối Thiên Bái Khánh này sáng lập nên! Tần Ninh lập tức hỏi: “Đây là nơi nào?”

Thiên Bái Khánh từ từ đứng dậy, cười nói: “Bức tường ngọc sau lưng ta chính là nơi mà những người đó đi vào”.

Vừa dứt lời, Tần Ninh, Khương Thái Vi và Quân Phụng Thiên đều sửng sốt.

Những người đó, hiển nhiên là chỉ Viêm tộc và Vũ tộc.

“Từ ngoại vực tới đây sao?”

“Ta không biết rõ là từ đâu tới đây”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Ngươi là ai?”Tần Ninh hỏi.“Bản tọa là Thiên Bái Khánh!”Thiên Bái Khánh?Quân Phụng Thiên liền nói ngay: “Ngươi là Thiên Bái Khánh? Thật sự là Thiên Bái Khánh sao?”“Quả nhiên, lời đồn là thật!”Lúc này, Tần Ninh cũng kinh ngạc.Thiên Bái Khánh! Hắn cũng biết người này.Năm xưa, ở Đại La Thiên, đây là một đại năng kinh tài tuyệt diễm khá nổi danh.Năm đó, tại kiếp thứ chín, thân là Hồn Vô Ngân, Tần Ninh dùng thời gian vạn năm để tu luyện hồn thuật, đồng thời cũng vô cùng chú ý tới thiên kiêu của mười hai đại tiên vực vừa quật khởi.Bởi vì... hắn phải nhận đồ đệ! Hồn thuật là một đạo cực kỳ khó tu luyện.Yêu cầu rất cao.Cho nên Tần Ninh cũng hiểu biết rất nhiều về các thiên kiêu của mười hai đại tiên vực.Hắn cũng từng nghe danh Thiên Bái Khánh.Quân Phụng Thiên thân là người của Đạ La Tiên Vực hiển nhiên là sẽ biết nhiều hơn hắn.“Nghe đồn Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ đều là do ngươi một tay gây dựng nên!”“Thiên Bái Khánh, Thiên là Thiên Long thánh tông, Bái là Bái Nguyệt Tiên Phủ, nghe đồn người đứng đầu hai thánh địa này đều là đệ tử của ngươi”.Quân Phụng Thiên tỏ vẻ ngạc nhiên: “Đúng thật như vậy sao?”Thiên Bái Khánh cười nói: “Quả đúng là như vậy”.Nhưng cười được một nửa, Thiên Bái Khánh lại dừng cười.Ông ta quên rằng bản thân chỉ còn là một bộ xương khô.Quân Phụng Thiên kính nể: “Thật trâu bò!”Thiên Long thánh tông và Bái Nguyệt Tiên Phủ đều là tông môn thánh địa có máu mặt ở Đại La Thiên.Tốt xấu gì cũng có Ngọc Tiên trấn giữ.Vậy mà lại là do vị tiền bối Thiên Bái Khánh này sáng lập nên! Tần Ninh lập tức hỏi: “Đây là nơi nào?”Thiên Bái Khánh từ từ đứng dậy, cười nói: “Bức tường ngọc sau lưng ta chính là nơi mà những người đó đi vào”.Vừa dứt lời, Tần Ninh, Khương Thái Vi và Quân Phụng Thiên đều sửng sốt.Những người đó, hiển nhiên là chỉ Viêm tộc và Vũ tộc.“Từ ngoại vực tới đây sao?”“Ta không biết rõ là từ đâu tới đây”.

Chương 9194: Tốt xấu gì cũng có Ngọc Tiên trấn giữ.