“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9215: “Lại là lũ khốn Ma tộc".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sáu vị đệ tử của Cung Lưu đan tiên là Đan Lập Cường, Phan Mỹ Nhân, Ân Thường Tại, Tôn Tiểu Điệp, Cốc Đồng và Cốc Lan đều ở đó.Trần Nhất Mặc mở miệng nói: “Trên con đường luyện đan, mọi người phải biết tư duy phân kỳ.”Tư duy phân kỳ?Mọi người nhướng mày.Trần Nhất Mặc phất tay, trong tay bỗng xuất hiện một gốc thảo dược màu đen.“Hắc Lân Thảo là nguyên liệu tốt để luyện chế độc đan".“Thế nhưng vạn vật sao có thể định nghĩa rạch ròi là tốt hay là xấu được?Đã nhân chi sơ, tính bổn thiện thì tại sao Hắc Lân Thảo lại không thể dùng để luyện chế tiên đan chứ?”Nghe thế, Tôn Tiểu Điệp bác bỏ: “Qua rất nhiều thí nghiệm, các đan sư mới kết luận Hắc Lân Thảo không giúp tăng dược lực cho tiên đan, mà chỉ phát huy tác dụng lớn nhất khi trong độc đan".“Ngươi xem, ngươi xem".Trần Nhất Mặc rung đùi đắc ý: “Tư duy lối mòn hả?Tư duy lối mòn đúng là đáng sợ!”“.....”, mỗi lần Trần Nhất Mặc nói chuyện đều toát ra khí chất thích ăn đòn, khiến người khác muốn đấm hắn ta.Nhưng khổ nỗi.Kiến thức của hắn ta ở thuật luyện đan quả thật rất sâu rộng.Thế nhưng cứ tỏ ra cao cao tại thượng, mọi người xung quanh đều bất tài, chỉ mỗi mình hắn ta biết luyện đan, thật sự trông rất gợi đòn.Tuy nhiên nghĩ đến tư duy cũng như hiểu biết về thuật luyện đan của hắn hắn nên mọi người mới phải nhịn! “Thân là đan sư, chúng ta cần phải biết sáng tạo, không bị gò bó, cùng với…..”, “Trần Nhất Mặc!”Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.“Gì?Không thấy ta đang…..” Trần Nhất Mặc quay người lại, bên cạnh xuất hiện thêm vài người."Chao ôi, sư nương!"Trần Nhất Mặc đứng dậy, lao đến chỗ mấy người Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch.“Sư nương, sao người về sớm vậy ạ?”Trần Nhất Mặc ngạc nhiên nói: “ Ể, sư phụ con đâu?”Khương Thái Vi không nói gì, chỉ cất bước rời đi.Trần Nhất Mặc gãi gãi đầu rồi vội vàng đuổi theo.“Sư phụ ngươi bị nhốt, trong thời gian ngắn không về được!”Khương Thái Vi vừa đi vừa kể tiền căn hậu quả.Trần Nhất Mặc oán hận nói: “Lại là lũ khốn Ma tộc".Khương Thái Vi tiếp lời: “Lần này ta trở về chuẩn bị lấy Tử Vân Tiên Châu làm cơ sở để tiến sang Đại Nhật Tiên Châu sáng tạo thế lực".

Sáu vị đệ tử của Cung Lưu đan tiên là Đan Lập Cường, Phan Mỹ Nhân, Ân Thường Tại, Tôn Tiểu Điệp, Cốc Đồng và Cốc Lan đều ở đó.

Trần Nhất Mặc mở miệng nói: “Trên con đường luyện đan, mọi người phải biết tư duy phân kỳ.”

Tư duy phân kỳ?

Mọi người nhướng mày.

Trần Nhất Mặc phất tay, trong tay bỗng xuất hiện một gốc thảo dược màu đen.

“Hắc Lân Thảo là nguyên liệu tốt để luyện chế độc đan".

“Thế nhưng vạn vật sao có thể định nghĩa rạch ròi là tốt hay là xấu được?

Đã nhân chi sơ, tính bổn thiện thì tại sao Hắc Lân Thảo lại không thể dùng để luyện chế tiên đan chứ?”

Nghe thế, Tôn Tiểu Điệp bác bỏ: “Qua rất nhiều thí nghiệm, các đan sư mới kết luận Hắc Lân Thảo không giúp tăng dược lực cho tiên đan, mà chỉ phát huy tác dụng lớn nhất khi trong độc đan".

“Ngươi xem, ngươi xem".

Trần Nhất Mặc rung đùi đắc ý: “Tư duy lối mòn hả?

Tư duy lối mòn đúng là đáng sợ!”

“.....”, mỗi lần Trần Nhất Mặc nói chuyện đều toát ra khí chất thích ăn đòn, khiến người khác muốn đấm hắn ta.

Nhưng khổ nỗi.

Kiến thức của hắn ta ở thuật luyện đan quả thật rất sâu rộng.

Thế nhưng cứ tỏ ra cao cao tại thượng, mọi người xung quanh đều bất tài, chỉ mỗi mình hắn ta biết luyện đan, thật sự trông rất gợi đòn.

Tuy nhiên nghĩ đến tư duy cũng như hiểu biết về thuật luyện đan của hắn hắn nên mọi người mới phải nhịn! “Thân là đan sư, chúng ta cần phải biết sáng tạo, không bị gò bó, cùng với…..”, “Trần Nhất Mặc!”

Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.

“Gì?

Không thấy ta đang…..” Trần Nhất Mặc quay người lại, bên cạnh xuất hiện thêm vài người.

"Chao ôi, sư nương!"

Trần Nhất Mặc đứng dậy, lao đến chỗ mấy người Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch.

“Sư nương, sao người về sớm vậy ạ?”

Trần Nhất Mặc ngạc nhiên nói: “ Ể, sư phụ con đâu?”

Khương Thái Vi không nói gì, chỉ cất bước rời đi.

Trần Nhất Mặc gãi gãi đầu rồi vội vàng đuổi theo.

“Sư phụ ngươi bị nhốt, trong thời gian ngắn không về được!”

Khương Thái Vi vừa đi vừa kể tiền căn hậu quả.

Trần Nhất Mặc oán hận nói: “Lại là lũ khốn Ma tộc".

Khương Thái Vi tiếp lời: “Lần này ta trở về chuẩn bị lấy Tử Vân Tiên Châu làm cơ sở để tiến sang Đại Nhật Tiên Châu sáng tạo thế lực".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sáu vị đệ tử của Cung Lưu đan tiên là Đan Lập Cường, Phan Mỹ Nhân, Ân Thường Tại, Tôn Tiểu Điệp, Cốc Đồng và Cốc Lan đều ở đó.Trần Nhất Mặc mở miệng nói: “Trên con đường luyện đan, mọi người phải biết tư duy phân kỳ.”Tư duy phân kỳ?Mọi người nhướng mày.Trần Nhất Mặc phất tay, trong tay bỗng xuất hiện một gốc thảo dược màu đen.“Hắc Lân Thảo là nguyên liệu tốt để luyện chế độc đan".“Thế nhưng vạn vật sao có thể định nghĩa rạch ròi là tốt hay là xấu được?Đã nhân chi sơ, tính bổn thiện thì tại sao Hắc Lân Thảo lại không thể dùng để luyện chế tiên đan chứ?”Nghe thế, Tôn Tiểu Điệp bác bỏ: “Qua rất nhiều thí nghiệm, các đan sư mới kết luận Hắc Lân Thảo không giúp tăng dược lực cho tiên đan, mà chỉ phát huy tác dụng lớn nhất khi trong độc đan".“Ngươi xem, ngươi xem".Trần Nhất Mặc rung đùi đắc ý: “Tư duy lối mòn hả?Tư duy lối mòn đúng là đáng sợ!”“.....”, mỗi lần Trần Nhất Mặc nói chuyện đều toát ra khí chất thích ăn đòn, khiến người khác muốn đấm hắn ta.Nhưng khổ nỗi.Kiến thức của hắn ta ở thuật luyện đan quả thật rất sâu rộng.Thế nhưng cứ tỏ ra cao cao tại thượng, mọi người xung quanh đều bất tài, chỉ mỗi mình hắn ta biết luyện đan, thật sự trông rất gợi đòn.Tuy nhiên nghĩ đến tư duy cũng như hiểu biết về thuật luyện đan của hắn hắn nên mọi người mới phải nhịn! “Thân là đan sư, chúng ta cần phải biết sáng tạo, không bị gò bó, cùng với…..”, “Trần Nhất Mặc!”Một giọng nói bỗng nhiên vang lên.“Gì?Không thấy ta đang…..” Trần Nhất Mặc quay người lại, bên cạnh xuất hiện thêm vài người."Chao ôi, sư nương!"Trần Nhất Mặc đứng dậy, lao đến chỗ mấy người Khương Thái Vi và Khương Thái Bạch.“Sư nương, sao người về sớm vậy ạ?”Trần Nhất Mặc ngạc nhiên nói: “ Ể, sư phụ con đâu?”Khương Thái Vi không nói gì, chỉ cất bước rời đi.Trần Nhất Mặc gãi gãi đầu rồi vội vàng đuổi theo.“Sư phụ ngươi bị nhốt, trong thời gian ngắn không về được!”Khương Thái Vi vừa đi vừa kể tiền căn hậu quả.Trần Nhất Mặc oán hận nói: “Lại là lũ khốn Ma tộc".Khương Thái Vi tiếp lời: “Lần này ta trở về chuẩn bị lấy Tử Vân Tiên Châu làm cơ sở để tiến sang Đại Nhật Tiên Châu sáng tạo thế lực".

Chương 9215: “Lại là lũ khốn Ma tộc".