“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9236: “Nhưng mà người này là ai?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cơ thể của bọn họ nổ tung.Hai vị Ngọc Tiên Viêm Tử Vân, Vũ Tồn Hóa và một vài vị Kim Tiên còn sống sót cơ bản là không chống lại nổi chưởng lực của người này, ngay lập tức bị đánh nát.Quân Phụng Thiên trợn tròn hai mắt.Như này… này, chạy gì nổi.Chỉ cần giơ tay nhất chân là đã giết sạch Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên, Kim Tiên rồi, bóng người mờ ảo kia xuất hiện trước mặt Tần Ninh và Quân Phụng Thiên.“Ta ta ta ta ta… nuốt nuốt nuốt nuốt nuốt… cỏ… mẹ… ngươi… ta ta ta…”, Quân Phụng Thiên bày ra vẻ cẩn trọng.Rốt cuộc người này là thứ quỷ quái gì vậy?“Đây đây đây… cầm cầm lấy…”, bóng dáng mờ ảo kia đưa tay ra, một thanh kiếm ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, hắn ta đưa cho Tần Ninh.“Hướng ngược ngược với… hướng… mũi kiếm… chỉ… là là… đường chết… đường sống… ngược lại lại… đi… ngược ngược ngược… lại…”, hắn ta vừa dứt lời, thanh kiếm rơi xuống, thân hình mờ ảo kia biến mất.Đất trời quay về tĩnh lặng.Tần Ninh nhận lấy thanh kiếm.“Vô Ngân ca, chúng ta… tin hắn ta được không?”Quân Phụng Thiên tỏ vẻ bất đắc dĩ.“Xem ra người này tới để giúp chúng ta, nhưng không biết là ai!”Tần Ninh cầm thanh kiếm ngọc kia, hắn nói: “Câu cuối cùng mà hắn ta nói là… hướng trái ngược với hướng mà mũi kiếm chỉ chính là đường sống, đúng không?”“Bảo chúng ta đi về hướng ngược lại!”Quân Phụng Thiên gãi đầu, hắn ta nói: “Hình như người đó nói là hướng trái ngược là đường sống”.“Thử xem sao!”“Vâng!”Tần Ninh giơ thanh kiếm ngọc lên, thân kiếm tản ra ánh sáng màu xanh ngọc.Mũi kiếm chỉ về một hướng, hai người lại đi về hướng trái ngược với mũi kiếm… Từ việc người này ra tay giết đám người Viêm Vân Thượng thì có thể thấy được hắn ta tới là để trợ giúp bọn họ.Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận một lúc lâu, Tần Ninh vẫn không có ấn tượng gì với người này.“Nhưng mà người này là ai?”Tần Ninh nói thầm.Quân Phụng Thiên cũng nói: “Vô Ngân ca, trước đây huynh lợi hại như vậy, đứng hàng Tiên Tôn, nhất định là quen biết rất nhiều Tiên Đế, Tiên Tôn ha, chắc là chưa đắc tội tất cả đâu ha, nhất định là có vị Tiên Đế, Tiên Tôn cường đại nào đó tính toán được huynh gặp phải nguy hiểm nên chạy tới cứu huynh”.Tần Ninh gật đầu, hắn nói ngay: “Cút đi, ta đắc tội với Tiên Đế, Tiên Tôn khi nào hả, cũng không phải là đã đắc tội hết…”
Cơ thể của bọn họ nổ tung.
Hai vị Ngọc Tiên Viêm Tử Vân, Vũ Tồn Hóa và một vài vị Kim Tiên còn sống sót cơ bản là không chống lại nổi chưởng lực của người này, ngay lập tức bị đánh nát.
Quân Phụng Thiên trợn tròn hai mắt.
Như này… này, chạy gì nổi.
Chỉ cần giơ tay nhất chân là đã giết sạch Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên, Kim Tiên rồi, bóng người mờ ảo kia xuất hiện trước mặt Tần Ninh và Quân Phụng Thiên.
“Ta ta ta ta ta… nuốt nuốt nuốt nuốt nuốt… cỏ… mẹ… ngươi… ta ta ta…”, Quân Phụng Thiên bày ra vẻ cẩn trọng.
Rốt cuộc người này là thứ quỷ quái gì vậy?
“Đây đây đây… cầm cầm lấy…”, bóng dáng mờ ảo kia đưa tay ra, một thanh kiếm ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, hắn ta đưa cho Tần Ninh.
“Hướng ngược ngược với… hướng… mũi kiếm… chỉ… là là… đường chết… đường sống… ngược lại lại… đi… ngược ngược ngược… lại…”, hắn ta vừa dứt lời, thanh kiếm rơi xuống, thân hình mờ ảo kia biến mất.
Đất trời quay về tĩnh lặng.
Tần Ninh nhận lấy thanh kiếm.
“Vô Ngân ca, chúng ta… tin hắn ta được không?”
Quân Phụng Thiên tỏ vẻ bất đắc dĩ.
“Xem ra người này tới để giúp chúng ta, nhưng không biết là ai!”
Tần Ninh cầm thanh kiếm ngọc kia, hắn nói: “Câu cuối cùng mà hắn ta nói là… hướng trái ngược với hướng mà mũi kiếm chỉ chính là đường sống, đúng không?”
“Bảo chúng ta đi về hướng ngược lại!”
Quân Phụng Thiên gãi đầu, hắn ta nói: “Hình như người đó nói là hướng trái ngược là đường sống”.
“Thử xem sao!”
“Vâng!”
Tần Ninh giơ thanh kiếm ngọc lên, thân kiếm tản ra ánh sáng màu xanh ngọc.
Mũi kiếm chỉ về một hướng, hai người lại đi về hướng trái ngược với mũi kiếm… Từ việc người này ra tay giết đám người Viêm Vân Thượng thì có thể thấy được hắn ta tới là để trợ giúp bọn họ.
Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận một lúc lâu, Tần Ninh vẫn không có ấn tượng gì với người này.
“Nhưng mà người này là ai?”
Tần Ninh nói thầm.
Quân Phụng Thiên cũng nói: “Vô Ngân ca, trước đây huynh lợi hại như vậy, đứng hàng Tiên Tôn, nhất định là quen biết rất nhiều Tiên Đế, Tiên Tôn ha, chắc là chưa đắc tội tất cả đâu ha, nhất định là có vị Tiên Đế, Tiên Tôn cường đại nào đó tính toán được huynh gặp phải nguy hiểm nên chạy tới cứu huynh”.
Tần Ninh gật đầu, hắn nói ngay: “Cút đi, ta đắc tội với Tiên Đế, Tiên Tôn khi nào hả, cũng không phải là đã đắc tội hết…”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cơ thể của bọn họ nổ tung.Hai vị Ngọc Tiên Viêm Tử Vân, Vũ Tồn Hóa và một vài vị Kim Tiên còn sống sót cơ bản là không chống lại nổi chưởng lực của người này, ngay lập tức bị đánh nát.Quân Phụng Thiên trợn tròn hai mắt.Như này… này, chạy gì nổi.Chỉ cần giơ tay nhất chân là đã giết sạch Cửu Thiên Huyền Tiên, Huyền Tiên, Ngọc Tiên, Kim Tiên rồi, bóng người mờ ảo kia xuất hiện trước mặt Tần Ninh và Quân Phụng Thiên.“Ta ta ta ta ta… nuốt nuốt nuốt nuốt nuốt… cỏ… mẹ… ngươi… ta ta ta…”, Quân Phụng Thiên bày ra vẻ cẩn trọng.Rốt cuộc người này là thứ quỷ quái gì vậy?“Đây đây đây… cầm cầm lấy…”, bóng dáng mờ ảo kia đưa tay ra, một thanh kiếm ngọc xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta, hắn ta đưa cho Tần Ninh.“Hướng ngược ngược với… hướng… mũi kiếm… chỉ… là là… đường chết… đường sống… ngược lại lại… đi… ngược ngược ngược… lại…”, hắn ta vừa dứt lời, thanh kiếm rơi xuống, thân hình mờ ảo kia biến mất.Đất trời quay về tĩnh lặng.Tần Ninh nhận lấy thanh kiếm.“Vô Ngân ca, chúng ta… tin hắn ta được không?”Quân Phụng Thiên tỏ vẻ bất đắc dĩ.“Xem ra người này tới để giúp chúng ta, nhưng không biết là ai!”Tần Ninh cầm thanh kiếm ngọc kia, hắn nói: “Câu cuối cùng mà hắn ta nói là… hướng trái ngược với hướng mà mũi kiếm chỉ chính là đường sống, đúng không?”“Bảo chúng ta đi về hướng ngược lại!”Quân Phụng Thiên gãi đầu, hắn ta nói: “Hình như người đó nói là hướng trái ngược là đường sống”.“Thử xem sao!”“Vâng!”Tần Ninh giơ thanh kiếm ngọc lên, thân kiếm tản ra ánh sáng màu xanh ngọc.Mũi kiếm chỉ về một hướng, hai người lại đi về hướng trái ngược với mũi kiếm… Từ việc người này ra tay giết đám người Viêm Vân Thượng thì có thể thấy được hắn ta tới là để trợ giúp bọn họ.Nhưng mà suy nghĩ cẩn thận một lúc lâu, Tần Ninh vẫn không có ấn tượng gì với người này.“Nhưng mà người này là ai?”Tần Ninh nói thầm.Quân Phụng Thiên cũng nói: “Vô Ngân ca, trước đây huynh lợi hại như vậy, đứng hàng Tiên Tôn, nhất định là quen biết rất nhiều Tiên Đế, Tiên Tôn ha, chắc là chưa đắc tội tất cả đâu ha, nhất định là có vị Tiên Đế, Tiên Tôn cường đại nào đó tính toán được huynh gặp phải nguy hiểm nên chạy tới cứu huynh”.Tần Ninh gật đầu, hắn nói ngay: “Cút đi, ta đắc tội với Tiên Đế, Tiên Tôn khi nào hả, cũng không phải là đã đắc tội hết…”