“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9251: Tên này đúng là có chút... quá mê tín dị đoan đi?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cũng quá heo hút đi! Tần Ninh có chút mệt mỏi.Có vẻ Ô Đông đã nhìn ra Tần Ninh ghét bỏ đảo Tam Nguyên nhỏ bé, liền nói ngay: "Thần tử đại nhân, đảo Tam Nguyên của ta đúng là rất nhỏ, nhưng mà trời xanh đã phái ngươi đến đây thì chắc chắn là điều đã được định trước từ nơi sâu xa rồi”.Tần Ninh cạn lời nói: "Có lẽ thế đi”.Dù sao cũng là Kim Tiên.Làm sao vẫn còn mê tín như thế?Lại còn do trời quyết định... Còn là thần tử... Chỉ là cho dù nói thế nào, đều là ba tộc cứu mạng hắn.Tần Ninh lập tức nghĩ đến cái gì, vội vàng nói: "Ta có một người bạn tên là Quân Phụng Thiên, các ngươi có gặp bao giờ chưa?"Mấy người nhìn nhau, lần lượt lắc đầu.Chỉ có một mình Tần Ninh rơi xuống.Không gặp những người khác.Đúng vậy! Quân Phụng Thiên... Tự cầu phúc đi! Nhưng mà dù sao Quân Phụng Thiên cũng là một vị Kim Tiên đỉnh phong, sẽ không có chuyện gì đâu.Đến đâu thì hay đến đó.Tần Ninh mở miệng nói: "Gân cốt huyết mạch của ta đã bị hao tổn nghiêm trọng, có lẽ cần một chút thời gian để khôi phục, làm phiền các ngươi chăm sóc”.Ba vị đại tế tư vội vàng quỳ rạp xuống đất bịch bịch.Sắc mặt Ô Đông nghiêm nghị nói: "Thần tử là hi vọng của đảo Tam Nguyên chúng ta, làm sao có thể nói làm phiền chứ, đây là điều mà chúng ta nên làm”.Tần Ninh không phản bác được.Tên này đúng là có chút... quá mê tín dị đoan đi?Trong khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh liền ở lại trên đảo Tam Nguyên.Ngày nào Ô Linh Nhan cũng đều phụ trách sinh hoạt thường ngày của hắn, mà Bàng Cầu và Lang Như Lôi thì luôn canh gác bên cạnh bọn họ như môn thần.Khoảng một tháng sau, Tần Ninh cảm thấy xương cốt kinh mạch trong cơ thể mình đã hơi khôi phục.Trên thực tế, sau khi chém giết những Kim Tiên, Ngọc Tiên, Huyền Tiên và một vị Cửu Thiên Huyền Tiên kia, bên trong phong thần châu đã có mấy viên Tịnh Ma Tiên Đan.Chỉ là Tần Ninh cũng không dám nuốt Tịnh Ma Tiên Đan của những đại lão này, sợ làm mình no chết.Mà vài viên Tịnh Ma Tiên Đan do Ma tộc Thiên Tiên hóa thành, Tần Ninh lại nuốt từ từ.Viên đan này có thể chữa thương, tăng cao tu vi, vô cùng tuyệt diệu! Tần Ninh cảm thấy đã khá hơn nhiều, cũng đi dạo khắp hải đảo cùng với ba người Ô Linh Nhan, Bàng Cầu, Lang Như Lôi.Khí hậu trên hải đảo rất tốt, chỉ là đôi khi có gió mạnh thổi đến, cho dù là Tiên Nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng.Dù sao nói một câu không dễ nghe thì ngọn gió này cũng là tiên phong, nếu là người phàm tục, có lẽ sẽ trực tiếp liền bị thổi thành bụi phấn."Đảo Tam Nguyên...”, Tần Ninh ngồi bên bờ biển nhìn biển cả xanh thẳm, không khỏi nói: "Chỉ là một trong mấy ngàn hải đảo của vùng biển Thái Ất mà thôi...”, hắn đang cố gắng hồi tưởng lại tất cả những gì đã từng trải qua đời thứ chín.Mà dần dần, ánh mắt của hắn sáng lên."Bàng Cầu!""Thần tử, sao vậy?"Bàng Cầu mập mạp, tính cách cũng rất tốt, hay nói nhiều lời.
Cũng quá heo hút đi! Tần Ninh có chút mệt mỏi.
Có vẻ Ô Đông đã nhìn ra Tần Ninh ghét bỏ đảo Tam Nguyên nhỏ bé, liền nói ngay: "Thần tử đại nhân, đảo Tam Nguyên của ta đúng là rất nhỏ, nhưng mà trời xanh đã phái ngươi đến đây thì chắc chắn là điều đã được định trước từ nơi sâu xa rồi”.
Tần Ninh cạn lời nói: "Có lẽ thế đi”.
Dù sao cũng là Kim Tiên.
Làm sao vẫn còn mê tín như thế?
Lại còn do trời quyết định... Còn là thần tử... Chỉ là cho dù nói thế nào, đều là ba tộc cứu mạng hắn.
Tần Ninh lập tức nghĩ đến cái gì, vội vàng nói: "Ta có một người bạn tên là Quân Phụng Thiên, các ngươi có gặp bao giờ chưa?"
Mấy người nhìn nhau, lần lượt lắc đầu.
Chỉ có một mình Tần Ninh rơi xuống.
Không gặp những người khác.
Đúng vậy! Quân Phụng Thiên... Tự cầu phúc đi! Nhưng mà dù sao Quân Phụng Thiên cũng là một vị Kim Tiên đỉnh phong, sẽ không có chuyện gì đâu.
Đến đâu thì hay đến đó.
Tần Ninh mở miệng nói: "Gân cốt huyết mạch của ta đã bị hao tổn nghiêm trọng, có lẽ cần một chút thời gian để khôi phục, làm phiền các ngươi chăm sóc”.
Ba vị đại tế tư vội vàng quỳ rạp xuống đất bịch bịch.
Sắc mặt Ô Đông nghiêm nghị nói: "Thần tử là hi vọng của đảo Tam Nguyên chúng ta, làm sao có thể nói làm phiền chứ, đây là điều mà chúng ta nên làm”.
Tần Ninh không phản bác được.
Tên này đúng là có chút... quá mê tín dị đoan đi?
Trong khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh liền ở lại trên đảo Tam Nguyên.
Ngày nào Ô Linh Nhan cũng đều phụ trách sinh hoạt thường ngày của hắn, mà Bàng Cầu và Lang Như Lôi thì luôn canh gác bên cạnh bọn họ như môn thần.
Khoảng một tháng sau, Tần Ninh cảm thấy xương cốt kinh mạch trong cơ thể mình đã hơi khôi phục.
Trên thực tế, sau khi chém giết những Kim Tiên, Ngọc Tiên, Huyền Tiên và một vị Cửu Thiên Huyền Tiên kia, bên trong phong thần châu đã có mấy viên Tịnh Ma Tiên Đan.
Chỉ là Tần Ninh cũng không dám nuốt Tịnh Ma Tiên Đan của những đại lão này, sợ làm mình no chết.
Mà vài viên Tịnh Ma Tiên Đan do Ma tộc Thiên Tiên hóa thành, Tần Ninh lại nuốt từ từ.
Viên đan này có thể chữa thương, tăng cao tu vi, vô cùng tuyệt diệu! Tần Ninh cảm thấy đã khá hơn nhiều, cũng đi dạo khắp hải đảo cùng với ba người Ô Linh Nhan, Bàng Cầu, Lang Như Lôi.
Khí hậu trên hải đảo rất tốt, chỉ là đôi khi có gió mạnh thổi đến, cho dù là Tiên Nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Dù sao nói một câu không dễ nghe thì ngọn gió này cũng là tiên phong, nếu là người phàm tục, có lẽ sẽ trực tiếp liền bị thổi thành bụi phấn.
"Đảo Tam Nguyên...”, Tần Ninh ngồi bên bờ biển nhìn biển cả xanh thẳm, không khỏi nói: "Chỉ là một trong mấy ngàn hải đảo của vùng biển Thái Ất mà thôi...”, hắn đang cố gắng hồi tưởng lại tất cả những gì đã từng trải qua đời thứ chín.
Mà dần dần, ánh mắt của hắn sáng lên.
"Bàng Cầu!"
"Thần tử, sao vậy?"
Bàng Cầu mập mạp, tính cách cũng rất tốt, hay nói nhiều lời.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cũng quá heo hút đi! Tần Ninh có chút mệt mỏi.Có vẻ Ô Đông đã nhìn ra Tần Ninh ghét bỏ đảo Tam Nguyên nhỏ bé, liền nói ngay: "Thần tử đại nhân, đảo Tam Nguyên của ta đúng là rất nhỏ, nhưng mà trời xanh đã phái ngươi đến đây thì chắc chắn là điều đã được định trước từ nơi sâu xa rồi”.Tần Ninh cạn lời nói: "Có lẽ thế đi”.Dù sao cũng là Kim Tiên.Làm sao vẫn còn mê tín như thế?Lại còn do trời quyết định... Còn là thần tử... Chỉ là cho dù nói thế nào, đều là ba tộc cứu mạng hắn.Tần Ninh lập tức nghĩ đến cái gì, vội vàng nói: "Ta có một người bạn tên là Quân Phụng Thiên, các ngươi có gặp bao giờ chưa?"Mấy người nhìn nhau, lần lượt lắc đầu.Chỉ có một mình Tần Ninh rơi xuống.Không gặp những người khác.Đúng vậy! Quân Phụng Thiên... Tự cầu phúc đi! Nhưng mà dù sao Quân Phụng Thiên cũng là một vị Kim Tiên đỉnh phong, sẽ không có chuyện gì đâu.Đến đâu thì hay đến đó.Tần Ninh mở miệng nói: "Gân cốt huyết mạch của ta đã bị hao tổn nghiêm trọng, có lẽ cần một chút thời gian để khôi phục, làm phiền các ngươi chăm sóc”.Ba vị đại tế tư vội vàng quỳ rạp xuống đất bịch bịch.Sắc mặt Ô Đông nghiêm nghị nói: "Thần tử là hi vọng của đảo Tam Nguyên chúng ta, làm sao có thể nói làm phiền chứ, đây là điều mà chúng ta nên làm”.Tần Ninh không phản bác được.Tên này đúng là có chút... quá mê tín dị đoan đi?Trong khoảng thời gian sau đó, Tần Ninh liền ở lại trên đảo Tam Nguyên.Ngày nào Ô Linh Nhan cũng đều phụ trách sinh hoạt thường ngày của hắn, mà Bàng Cầu và Lang Như Lôi thì luôn canh gác bên cạnh bọn họ như môn thần.Khoảng một tháng sau, Tần Ninh cảm thấy xương cốt kinh mạch trong cơ thể mình đã hơi khôi phục.Trên thực tế, sau khi chém giết những Kim Tiên, Ngọc Tiên, Huyền Tiên và một vị Cửu Thiên Huyền Tiên kia, bên trong phong thần châu đã có mấy viên Tịnh Ma Tiên Đan.Chỉ là Tần Ninh cũng không dám nuốt Tịnh Ma Tiên Đan của những đại lão này, sợ làm mình no chết.Mà vài viên Tịnh Ma Tiên Đan do Ma tộc Thiên Tiên hóa thành, Tần Ninh lại nuốt từ từ.Viên đan này có thể chữa thương, tăng cao tu vi, vô cùng tuyệt diệu! Tần Ninh cảm thấy đã khá hơn nhiều, cũng đi dạo khắp hải đảo cùng với ba người Ô Linh Nhan, Bàng Cầu, Lang Như Lôi.Khí hậu trên hải đảo rất tốt, chỉ là đôi khi có gió mạnh thổi đến, cho dù là Tiên Nhân cũng sẽ bị ảnh hưởng.Dù sao nói một câu không dễ nghe thì ngọn gió này cũng là tiên phong, nếu là người phàm tục, có lẽ sẽ trực tiếp liền bị thổi thành bụi phấn."Đảo Tam Nguyên...”, Tần Ninh ngồi bên bờ biển nhìn biển cả xanh thẳm, không khỏi nói: "Chỉ là một trong mấy ngàn hải đảo của vùng biển Thái Ất mà thôi...”, hắn đang cố gắng hồi tưởng lại tất cả những gì đã từng trải qua đời thứ chín.Mà dần dần, ánh mắt của hắn sáng lên."Bàng Cầu!""Thần tử, sao vậy?"Bàng Cầu mập mạp, tính cách cũng rất tốt, hay nói nhiều lời.