“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9256: Từ trường?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ thấy phía đối diện có ba ngọn núi cao vút tới tận mây.Nhưng kỳ quái là lúc trước Tần Ninh ở bên ngoài lại không nhìn thấy ba ngọn núi cao chọc trời này."Đây chính là ba ngọn núi lớn đó?"Tần Ninh ngạc nhiên."Ừm...”, hắn nghe vậy liền bước chân ra.Nhưng ba người Ô Linh Nhan lại vội vàng ngăn cản Tần Ninh."Sao thế?""Không thể đi về phía trước nữa!"Ô Linh Nhan nghiêm túc nói: "Ở gần ba ngọn núi cao có từ trường cực kỳ cổ quái, cho dù là Kim Tiên cũng sẽ chịu ảnh hưởng”.Từ trường?Tần Ninh vẫn bước ra.Một giây sau.Cứ như là tiến vào trong một phạm vi nào đó, Tần Ninh đột nhiên cảm giác được thân thể mình dường như không thuộc về mình nữa.Thật giống như... Hồn phách và thân xác đã bị ngăn cách.Cả người Tần Ninh hơi chao đảo.Ô Linh Nhan vội vàng tiến lên đỡ Tần Ninh, nói: "Thần tử, đi nhanh thôi, nơi đây rất quái dị!"Nhưng Tần Ninh lại túm lấy Ô Linh Nhan, vẻ mặt ngạc nhiên.Từ trường này! Hắn quá quen thuộc! Chỉ toàn Tịnh Tâm Phù Hồn Thuật! Đây là một hồn thuật mà hắn sáng tạo ra ở đời thứ chín, lúc còn là Hồn Vô Ngân, trên thực tế nó giống như một trận pháp.Bên trong phạm vi của thuật này, võ giả sẽ sinh ra cảm giác hồn phách và thân xác bị bóc ra.Không! Không phải sinh ra loại cảm giác này, mà là... sẽ bị bóc ra thật.Nếu như Tần Ninh tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong, hồn phách và thân xác của hắn sẽ hoàn toàn bị tróc ra, có lẽ hồn phách sẽ không có cách nào trở về cơ thể, cứ như vậy... sẽ chết! Thế nhưng sao nó lại ở chỗ này?Tần Ninh lục soát ký ức.Hắn xác định và khẳng định, mình đã từng tới vùng biển Thái Ất, nhưng hắn càng thêm khẳng định, mình tuyệt đối chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Ta đi xem một chút!"Khi Tần Ninh bước chân ra.Ba người Ô Linh Nhan, Bàng Cầu, Lang Như Lôi lại vội vàng ngăn Tần Ninh lại."Không thể, tuyệt đối không thể!"Bàng Cầu cũng gấp gáp nói: "Thật sự không thể đi vào trong đó được, sẽ chết người đấy”.Tần Ninh không khỏi cười nói: "Yên tâm đi, không đâu”."Thật đấy!"Nhìn thấy ba người cứng rắn ngăn cản mình, Tần Ninh cũng nghiêm túc nói: "Ta nói, tuyệt đối sẽ không”."Tránh ra!"

Chỉ thấy phía đối diện có ba ngọn núi cao vút tới tận mây.

Nhưng kỳ quái là lúc trước Tần Ninh ở bên ngoài lại không nhìn thấy ba ngọn núi cao chọc trời này.

"Đây chính là ba ngọn núi lớn đó?"

Tần Ninh ngạc nhiên.

"Ừm...”, hắn nghe vậy liền bước chân ra.

Nhưng ba người Ô Linh Nhan lại vội vàng ngăn cản Tần Ninh.

"Sao thế?"

"Không thể đi về phía trước nữa!"

Ô Linh Nhan nghiêm túc nói: "Ở gần ba ngọn núi cao có từ trường cực kỳ cổ quái, cho dù là Kim Tiên cũng sẽ chịu ảnh hưởng”.

Từ trường?

Tần Ninh vẫn bước ra.

Một giây sau.

Cứ như là tiến vào trong một phạm vi nào đó, Tần Ninh đột nhiên cảm giác được thân thể mình dường như không thuộc về mình nữa.

Thật giống như... Hồn phách và thân xác đã bị ngăn cách.

Cả người Tần Ninh hơi chao đảo.

Ô Linh Nhan vội vàng tiến lên đỡ Tần Ninh, nói: "Thần tử, đi nhanh thôi, nơi đây rất quái dị!"

Nhưng Tần Ninh lại túm lấy Ô Linh Nhan, vẻ mặt ngạc nhiên.

Từ trường này! Hắn quá quen thuộc! Chỉ toàn Tịnh Tâm Phù Hồn Thuật! Đây là một hồn thuật mà hắn sáng tạo ra ở đời thứ chín, lúc còn là Hồn Vô Ngân, trên thực tế nó giống như một trận pháp.

Bên trong phạm vi của thuật này, võ giả sẽ sinh ra cảm giác hồn phách và thân xác bị bóc ra.

Không! Không phải sinh ra loại cảm giác này, mà là... sẽ bị bóc ra thật.

Nếu như Tần Ninh tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong, hồn phách và thân xác của hắn sẽ hoàn toàn bị tróc ra, có lẽ hồn phách sẽ không có cách nào trở về cơ thể, cứ như vậy... sẽ chết! Thế nhưng sao nó lại ở chỗ này?

Tần Ninh lục soát ký ức.

Hắn xác định và khẳng định, mình đã từng tới vùng biển Thái Ất, nhưng hắn càng thêm khẳng định, mình tuyệt đối chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Ta đi xem một chút!"

Khi Tần Ninh bước chân ra.

Ba người Ô Linh Nhan, Bàng Cầu, Lang Như Lôi lại vội vàng ngăn Tần Ninh lại.

"Không thể, tuyệt đối không thể!"

Bàng Cầu cũng gấp gáp nói: "Thật sự không thể đi vào trong đó được, sẽ chết người đấy”.

Tần Ninh không khỏi cười nói: "Yên tâm đi, không đâu”.

"Thật đấy!"

Nhìn thấy ba người cứng rắn ngăn cản mình, Tần Ninh cũng nghiêm túc nói: "Ta nói, tuyệt đối sẽ không”.

"Tránh ra!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chỉ thấy phía đối diện có ba ngọn núi cao vút tới tận mây.Nhưng kỳ quái là lúc trước Tần Ninh ở bên ngoài lại không nhìn thấy ba ngọn núi cao chọc trời này."Đây chính là ba ngọn núi lớn đó?"Tần Ninh ngạc nhiên."Ừm...”, hắn nghe vậy liền bước chân ra.Nhưng ba người Ô Linh Nhan lại vội vàng ngăn cản Tần Ninh."Sao thế?""Không thể đi về phía trước nữa!"Ô Linh Nhan nghiêm túc nói: "Ở gần ba ngọn núi cao có từ trường cực kỳ cổ quái, cho dù là Kim Tiên cũng sẽ chịu ảnh hưởng”.Từ trường?Tần Ninh vẫn bước ra.Một giây sau.Cứ như là tiến vào trong một phạm vi nào đó, Tần Ninh đột nhiên cảm giác được thân thể mình dường như không thuộc về mình nữa.Thật giống như... Hồn phách và thân xác đã bị ngăn cách.Cả người Tần Ninh hơi chao đảo.Ô Linh Nhan vội vàng tiến lên đỡ Tần Ninh, nói: "Thần tử, đi nhanh thôi, nơi đây rất quái dị!"Nhưng Tần Ninh lại túm lấy Ô Linh Nhan, vẻ mặt ngạc nhiên.Từ trường này! Hắn quá quen thuộc! Chỉ toàn Tịnh Tâm Phù Hồn Thuật! Đây là một hồn thuật mà hắn sáng tạo ra ở đời thứ chín, lúc còn là Hồn Vô Ngân, trên thực tế nó giống như một trận pháp.Bên trong phạm vi của thuật này, võ giả sẽ sinh ra cảm giác hồn phách và thân xác bị bóc ra.Không! Không phải sinh ra loại cảm giác này, mà là... sẽ bị bóc ra thật.Nếu như Tần Ninh tiếp tục thâm nhập vào sâu bên trong, hồn phách và thân xác của hắn sẽ hoàn toàn bị tróc ra, có lẽ hồn phách sẽ không có cách nào trở về cơ thể, cứ như vậy... sẽ chết! Thế nhưng sao nó lại ở chỗ này?Tần Ninh lục soát ký ức.Hắn xác định và khẳng định, mình đã từng tới vùng biển Thái Ất, nhưng hắn càng thêm khẳng định, mình tuyệt đối chưa từng tới đảo Tam Nguyên! "Ta đi xem một chút!"Khi Tần Ninh bước chân ra.Ba người Ô Linh Nhan, Bàng Cầu, Lang Như Lôi lại vội vàng ngăn Tần Ninh lại."Không thể, tuyệt đối không thể!"Bàng Cầu cũng gấp gáp nói: "Thật sự không thể đi vào trong đó được, sẽ chết người đấy”.Tần Ninh không khỏi cười nói: "Yên tâm đi, không đâu”."Thật đấy!"Nhìn thấy ba người cứng rắn ngăn cản mình, Tần Ninh cũng nghiêm túc nói: "Ta nói, tuyệt đối sẽ không”."Tránh ra!"

Chương 9256: Từ trường?