“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9282: Tốc độ nhanh hơn.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhìn thi thể đầy đất, tất cả tộc nhân đều mê man giống như cách một đời vậy.Bộ tộc Vân thị... Đây là... bị bọn họ giết?Mà giờ phút này, ba vị đại tế tư Ô Đông, Bàng Bột, Lang Việt cũng cảm thấy giống như nằm mơ.Tần Ninh lại mở miệng nói: "Dù sao chiến hạm của bộ tộc Vân thị cũng là tiên khí cấp bậc ngũ phẩm đúng không?Tiên thú ngũ phẩm trong biển cũng không phá được đúng không?"Ô Đông vội vàng gật đầu."Vậy còn ngây ra làm gì?"Tần Ninh lại nói: "Lái đến đảo Kình Vân đi!""Hả?""Hả cái gì mà hả!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Lần này bộ tộc Vân thị của đảo Kình Vân gần như điều độc toàn bộ tinh nhuệ trong tộc đến, nhất định là muốn nhân lúc đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham không biết, muốn diệt đảo Tam Nguyên, chiếm làm của riêng”."Bây giờ, tinh nhuệ đảo Kình Vân đều đã chết hết, sẽ có thể thâu tóm đảo Kình Vân dễ như trở bàn tay!""Nếu đến chậm, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết, còn có phần của các ngươi sao?"Nghe thấy hắn nói vậy, Ô Đông liền gật đầu."Vậy thì ta sẽ đi ngay!"Tần Ninh tiếp tục nói: "Nhớ đấy, không phải bảo các ngươi chiếm cứ đảo Kình Vân, mà là cướp xong tất cả trân bảo thì trở lại”."Đại trận này là phòng ngự làm chủ, ta có thể mượn lực lượng đại trận để tiến hành phản kích, nhưng... không với tới khoảng cách xa như vậy được!"Ô Đông lập tức gật đầu lần nữa.Ông ta hiểu ý của Tần Ninh.Đại trận bao phủ toàn bộ đảo Tam Nguyên là có thể giúp đảo Tam Nguyên phòng ngự, nhưng không thể chủ động đánh ra.Cho dù đánh ra cũng chỉ ở trong phạm vi hải vực mười mấy dặm quanh đảo Tam Nguyên thôi.Nếu đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết được đảo Tam Nguyên tiêu diệt bộ tộc Vân thị đảo Kình Vân thì sẽ kịp chuẩn bị.Khoảng thời gian tiếp theo, chỉ sợ đảo Tam Nguyên sẽ phải đóng kín.Nhưng mà... Lần này không giống trước kia.Trước kia đóng đảo là không dám đi ra ngoài, còn phải lo lắng người khác đánh vào.Nhưng bây giờ, căn bản không cần lo lắng người khác sẽ đánh tới.Cứ như thế.Ba vị đại tế tư Ô Đông, Lang Việt, Bàng Bột dẫn theo ba vị tộc trưởng Ô Hạc Vũ, Lang Thiên Địch, Bàng Đông Lai, cùng với trên trăm vị Thiên Tiên, mấy trăm vị Địa Tiên của Tam Nguyên, trực tiếp điều khiển hai mươi chiếc chiến hạm lên đường về hướng đảo Kình Vân.Tốc độ nhanh hơn.Ra tay cũng phải nhanh.

Nhìn thi thể đầy đất, tất cả tộc nhân đều mê man giống như cách một đời vậy.

Bộ tộc Vân thị... Đây là... bị bọn họ giết?

Mà giờ phút này, ba vị đại tế tư Ô Đông, Bàng Bột, Lang Việt cũng cảm thấy giống như nằm mơ.

Tần Ninh lại mở miệng nói: "Dù sao chiến hạm của bộ tộc Vân thị cũng là tiên khí cấp bậc ngũ phẩm đúng không?

Tiên thú ngũ phẩm trong biển cũng không phá được đúng không?"

Ô Đông vội vàng gật đầu.

"Vậy còn ngây ra làm gì?"

Tần Ninh lại nói: "Lái đến đảo Kình Vân đi!"

"Hả?"

"Hả cái gì mà hả!"

Tần Ninh chậm rãi nói: "Lần này bộ tộc Vân thị của đảo Kình Vân gần như điều độc toàn bộ tinh nhuệ trong tộc đến, nhất định là muốn nhân lúc đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham không biết, muốn diệt đảo Tam Nguyên, chiếm làm của riêng”.

"Bây giờ, tinh nhuệ đảo Kình Vân đều đã chết hết, sẽ có thể thâu tóm đảo Kình Vân dễ như trở bàn tay!"

"Nếu đến chậm, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết, còn có phần của các ngươi sao?"

Nghe thấy hắn nói vậy, Ô Đông liền gật đầu.

"Vậy thì ta sẽ đi ngay!"

Tần Ninh tiếp tục nói: "Nhớ đấy, không phải bảo các ngươi chiếm cứ đảo Kình Vân, mà là cướp xong tất cả trân bảo thì trở lại”.

"Đại trận này là phòng ngự làm chủ, ta có thể mượn lực lượng đại trận để tiến hành phản kích, nhưng... không với tới khoảng cách xa như vậy được!"

Ô Đông lập tức gật đầu lần nữa.

Ông ta hiểu ý của Tần Ninh.

Đại trận bao phủ toàn bộ đảo Tam Nguyên là có thể giúp đảo Tam Nguyên phòng ngự, nhưng không thể chủ động đánh ra.

Cho dù đánh ra cũng chỉ ở trong phạm vi hải vực mười mấy dặm quanh đảo Tam Nguyên thôi.

Nếu đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết được đảo Tam Nguyên tiêu diệt bộ tộc Vân thị đảo Kình Vân thì sẽ kịp chuẩn bị.

Khoảng thời gian tiếp theo, chỉ sợ đảo Tam Nguyên sẽ phải đóng kín.

Nhưng mà... Lần này không giống trước kia.

Trước kia đóng đảo là không dám đi ra ngoài, còn phải lo lắng người khác đánh vào.

Nhưng bây giờ, căn bản không cần lo lắng người khác sẽ đánh tới.

Cứ như thế.

Ba vị đại tế tư Ô Đông, Lang Việt, Bàng Bột dẫn theo ba vị tộc trưởng Ô Hạc Vũ, Lang Thiên Địch, Bàng Đông Lai, cùng với trên trăm vị Thiên Tiên, mấy trăm vị Địa Tiên của Tam Nguyên, trực tiếp điều khiển hai mươi chiếc chiến hạm lên đường về hướng đảo Kình Vân.

Tốc độ nhanh hơn.

Ra tay cũng phải nhanh.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhìn thi thể đầy đất, tất cả tộc nhân đều mê man giống như cách một đời vậy.Bộ tộc Vân thị... Đây là... bị bọn họ giết?Mà giờ phút này, ba vị đại tế tư Ô Đông, Bàng Bột, Lang Việt cũng cảm thấy giống như nằm mơ.Tần Ninh lại mở miệng nói: "Dù sao chiến hạm của bộ tộc Vân thị cũng là tiên khí cấp bậc ngũ phẩm đúng không?Tiên thú ngũ phẩm trong biển cũng không phá được đúng không?"Ô Đông vội vàng gật đầu."Vậy còn ngây ra làm gì?"Tần Ninh lại nói: "Lái đến đảo Kình Vân đi!""Hả?""Hả cái gì mà hả!"Tần Ninh chậm rãi nói: "Lần này bộ tộc Vân thị của đảo Kình Vân gần như điều độc toàn bộ tinh nhuệ trong tộc đến, nhất định là muốn nhân lúc đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham không biết, muốn diệt đảo Tam Nguyên, chiếm làm của riêng”."Bây giờ, tinh nhuệ đảo Kình Vân đều đã chết hết, sẽ có thể thâu tóm đảo Kình Vân dễ như trở bàn tay!""Nếu đến chậm, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết, còn có phần của các ngươi sao?"Nghe thấy hắn nói vậy, Ô Đông liền gật đầu."Vậy thì ta sẽ đi ngay!"Tần Ninh tiếp tục nói: "Nhớ đấy, không phải bảo các ngươi chiếm cứ đảo Kình Vân, mà là cướp xong tất cả trân bảo thì trở lại”."Đại trận này là phòng ngự làm chủ, ta có thể mượn lực lượng đại trận để tiến hành phản kích, nhưng... không với tới khoảng cách xa như vậy được!"Ô Đông lập tức gật đầu lần nữa.Ông ta hiểu ý của Tần Ninh.Đại trận bao phủ toàn bộ đảo Tam Nguyên là có thể giúp đảo Tam Nguyên phòng ngự, nhưng không thể chủ động đánh ra.Cho dù đánh ra cũng chỉ ở trong phạm vi hải vực mười mấy dặm quanh đảo Tam Nguyên thôi.Nếu đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham biết được đảo Tam Nguyên tiêu diệt bộ tộc Vân thị đảo Kình Vân thì sẽ kịp chuẩn bị.Khoảng thời gian tiếp theo, chỉ sợ đảo Tam Nguyên sẽ phải đóng kín.Nhưng mà... Lần này không giống trước kia.Trước kia đóng đảo là không dám đi ra ngoài, còn phải lo lắng người khác đánh vào.Nhưng bây giờ, căn bản không cần lo lắng người khác sẽ đánh tới.Cứ như thế.Ba vị đại tế tư Ô Đông, Lang Việt, Bàng Bột dẫn theo ba vị tộc trưởng Ô Hạc Vũ, Lang Thiên Địch, Bàng Đông Lai, cùng với trên trăm vị Thiên Tiên, mấy trăm vị Địa Tiên của Tam Nguyên, trực tiếp điều khiển hai mươi chiếc chiến hạm lên đường về hướng đảo Kình Vân.Tốc độ nhanh hơn.Ra tay cũng phải nhanh.

Chương 9282: Tốc độ nhanh hơn.