“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9311: Mục đích chính là... thôn tính nhà họ Đường.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thực lực của đảo Thượng Thanh rất hùng mạnh, lại có thêm bảy đảo lớn khác dưới quyền quản lý, tất cả đều mạnh hơn đảo Kình Vân, đảo Lưu Sơn, đảo Bách Nham.Đảo Nguyên Hoàng muốn chống lại đảo Thượng Thanh chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.Tần Ninh lại muốn đích thân tới đảo Thượng Thanh! Đi làm gì?Nhất định là làm bộ trung thành tận tụy trước mặt đại ca rồi! Đường Thiên Bỉnh cười to nói: “Vậy thì khi nào xuất phát?”“Bây giờ”.“Bây giờ sao?”“Có gì không ổn à?”Tần Ninh tò mò hỏi lại.Đường Thiên Bỉnh cười lớn nói: “Không có gì, thấy ngươi gấp gáp như vậy thì giờ đi thôi”.Lang Việt đứng một bên nhìn về phía Tần Ninh, vừa định nói gì thì Tần Ninh đã lên tiếng: “Báo với Ô Đông với Bàng Bột tìm một người trong sạch, chờ ta ở bến cảng là được”.“Vâng”.Người trong sạch à?Đợi?Có lẽ nào Tần Ninh đã chuẩn bị xong cống phẩm dâng lên cho đảo Thượng Thanh rồi?Lòng Đường Thiên Bỉnh như nở hoa.Thanh niên này thật là, ngoài mặt nhìn như lạnh nhạt nhưng thì ra đã chuẩn bị tốt cả rồi.Thật thức thời! Chẳng bao lâu sau, Đường Thiên Bỉnh dẫn Tần Ninh rời khỏi đảo Nguyên Hoàng.Hai đại tế tư Ô Đông và Bàng Bột nhận được tin đều đã tới.“Đảo chủ đi rồi à?”“Đúng vậy...”, Lang Việt bất đắc dĩ nói: “Ngươi nói xem một mình đảo chủ đi có được không?”Ô Đông đáp lời: “Ta nào biết, nhưng đảo chủ nói rằng mình hắn đủ rồi, không cần chúng ta đi theo”.Bàng Bột không khỏi hỏi lại: “Vậy bây giờ làm sao đây?Tìm người rồi đợi đảo chủ đem hàng tồn kho của nhà họ Đường đến à?”Ô Đông cau mày.Tần Ninh đã nói với ba đại tế tư bọn họ rằng người nhà họ Đường tới thì hắn sẽ theo bọn họ đến đảo Thượng Thanh trước.Mục đích chính là... thôn tính nhà họ Đường.Nhưng Tần Ninh chỉ tới cảnh giới Kim Tiên nhất chuyển, sao thâu tóm nhà họ Đường được?Lời này nghe kiểu gì cũng thấy ảo ma hết! Thế nhưng may thay đây không phải là lần đầu tiên Tần Ninh nói mấy câu ảo ma như vậy.Những quyết định của Tần Ninh đều khiến người ta khó tin, nhưng mọi thứ đều tốt cả.Lúc này.Chiến hạm của đảo Thượng Thanh phiêu đãng trên biển.Đường Thiên Bỉnh ngồi bên một cái bàn trong boong tàu, tự châm cho mình tách trà.Tần Ninh đi lại đó rồi ngồi xuống, cũng tự rót cho mình tách trà.
Thực lực của đảo Thượng Thanh rất hùng mạnh, lại có thêm bảy đảo lớn khác dưới quyền quản lý, tất cả đều mạnh hơn đảo Kình Vân, đảo Lưu Sơn, đảo Bách Nham.
Đảo Nguyên Hoàng muốn chống lại đảo Thượng Thanh chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.
Tần Ninh lại muốn đích thân tới đảo Thượng Thanh! Đi làm gì?
Nhất định là làm bộ trung thành tận tụy trước mặt đại ca rồi! Đường Thiên Bỉnh cười to nói: “Vậy thì khi nào xuất phát?”
“Bây giờ”.
“Bây giờ sao?”
“Có gì không ổn à?”
Tần Ninh tò mò hỏi lại.
Đường Thiên Bỉnh cười lớn nói: “Không có gì, thấy ngươi gấp gáp như vậy thì giờ đi thôi”.
Lang Việt đứng một bên nhìn về phía Tần Ninh, vừa định nói gì thì Tần Ninh đã lên tiếng: “Báo với Ô Đông với Bàng Bột tìm một người trong sạch, chờ ta ở bến cảng là được”.
“Vâng”.
Người trong sạch à?
Đợi?
Có lẽ nào Tần Ninh đã chuẩn bị xong cống phẩm dâng lên cho đảo Thượng Thanh rồi?
Lòng Đường Thiên Bỉnh như nở hoa.
Thanh niên này thật là, ngoài mặt nhìn như lạnh nhạt nhưng thì ra đã chuẩn bị tốt cả rồi.
Thật thức thời! Chẳng bao lâu sau, Đường Thiên Bỉnh dẫn Tần Ninh rời khỏi đảo Nguyên Hoàng.
Hai đại tế tư Ô Đông và Bàng Bột nhận được tin đều đã tới.
“Đảo chủ đi rồi à?”
“Đúng vậy...”, Lang Việt bất đắc dĩ nói: “Ngươi nói xem một mình đảo chủ đi có được không?”
Ô Đông đáp lời: “Ta nào biết, nhưng đảo chủ nói rằng mình hắn đủ rồi, không cần chúng ta đi theo”.
Bàng Bột không khỏi hỏi lại: “Vậy bây giờ làm sao đây?
Tìm người rồi đợi đảo chủ đem hàng tồn kho của nhà họ Đường đến à?”
Ô Đông cau mày.
Tần Ninh đã nói với ba đại tế tư bọn họ rằng người nhà họ Đường tới thì hắn sẽ theo bọn họ đến đảo Thượng Thanh trước.
Mục đích chính là... thôn tính nhà họ Đường.
Nhưng Tần Ninh chỉ tới cảnh giới Kim Tiên nhất chuyển, sao thâu tóm nhà họ Đường được?
Lời này nghe kiểu gì cũng thấy ảo ma hết! Thế nhưng may thay đây không phải là lần đầu tiên Tần Ninh nói mấy câu ảo ma như vậy.
Những quyết định của Tần Ninh đều khiến người ta khó tin, nhưng mọi thứ đều tốt cả.
Lúc này.
Chiến hạm của đảo Thượng Thanh phiêu đãng trên biển.
Đường Thiên Bỉnh ngồi bên một cái bàn trong boong tàu, tự châm cho mình tách trà.
Tần Ninh đi lại đó rồi ngồi xuống, cũng tự rót cho mình tách trà.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thực lực của đảo Thượng Thanh rất hùng mạnh, lại có thêm bảy đảo lớn khác dưới quyền quản lý, tất cả đều mạnh hơn đảo Kình Vân, đảo Lưu Sơn, đảo Bách Nham.Đảo Nguyên Hoàng muốn chống lại đảo Thượng Thanh chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.Tần Ninh lại muốn đích thân tới đảo Thượng Thanh! Đi làm gì?Nhất định là làm bộ trung thành tận tụy trước mặt đại ca rồi! Đường Thiên Bỉnh cười to nói: “Vậy thì khi nào xuất phát?”“Bây giờ”.“Bây giờ sao?”“Có gì không ổn à?”Tần Ninh tò mò hỏi lại.Đường Thiên Bỉnh cười lớn nói: “Không có gì, thấy ngươi gấp gáp như vậy thì giờ đi thôi”.Lang Việt đứng một bên nhìn về phía Tần Ninh, vừa định nói gì thì Tần Ninh đã lên tiếng: “Báo với Ô Đông với Bàng Bột tìm một người trong sạch, chờ ta ở bến cảng là được”.“Vâng”.Người trong sạch à?Đợi?Có lẽ nào Tần Ninh đã chuẩn bị xong cống phẩm dâng lên cho đảo Thượng Thanh rồi?Lòng Đường Thiên Bỉnh như nở hoa.Thanh niên này thật là, ngoài mặt nhìn như lạnh nhạt nhưng thì ra đã chuẩn bị tốt cả rồi.Thật thức thời! Chẳng bao lâu sau, Đường Thiên Bỉnh dẫn Tần Ninh rời khỏi đảo Nguyên Hoàng.Hai đại tế tư Ô Đông và Bàng Bột nhận được tin đều đã tới.“Đảo chủ đi rồi à?”“Đúng vậy...”, Lang Việt bất đắc dĩ nói: “Ngươi nói xem một mình đảo chủ đi có được không?”Ô Đông đáp lời: “Ta nào biết, nhưng đảo chủ nói rằng mình hắn đủ rồi, không cần chúng ta đi theo”.Bàng Bột không khỏi hỏi lại: “Vậy bây giờ làm sao đây?Tìm người rồi đợi đảo chủ đem hàng tồn kho của nhà họ Đường đến à?”Ô Đông cau mày.Tần Ninh đã nói với ba đại tế tư bọn họ rằng người nhà họ Đường tới thì hắn sẽ theo bọn họ đến đảo Thượng Thanh trước.Mục đích chính là... thôn tính nhà họ Đường.Nhưng Tần Ninh chỉ tới cảnh giới Kim Tiên nhất chuyển, sao thâu tóm nhà họ Đường được?Lời này nghe kiểu gì cũng thấy ảo ma hết! Thế nhưng may thay đây không phải là lần đầu tiên Tần Ninh nói mấy câu ảo ma như vậy.Những quyết định của Tần Ninh đều khiến người ta khó tin, nhưng mọi thứ đều tốt cả.Lúc này.Chiến hạm của đảo Thượng Thanh phiêu đãng trên biển.Đường Thiên Bỉnh ngồi bên một cái bàn trong boong tàu, tự châm cho mình tách trà.Tần Ninh đi lại đó rồi ngồi xuống, cũng tự rót cho mình tách trà.