“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9321: “Đảo Nguyên Hoàng?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây là trụ cột của nhà họ Đường! Đường Uyên đã đến, bầu không khí của yến hội có thể nói đã được đẩy lên đến đỉnh điểm.“Tất cả an tọa”.Lão gia tử Đường Uyên cười lớn, ý bảo mọi người ngồi xuống.Thế nhưng, từng người đều quan sát thấy Đường Uyên ngồi vào ghế chủ tọa mới an ổn ngồi xuống.Có thể thấy rõ được uy danh của lão gia tử Đường Uyên trước các thế lực ở đảo nhỏ phụ thuộc và đảo Thượng Thanh.Khi Đường lão gia tử đến, yến hội mới chính thức bắt đầu.Mấy điệu múa luân phiên biểu diễn.Sau đó, có rất nhiều võ giả ở các thế lực đi lên sân khấu ở giữa trình lên lễ vật của mình.Vào giờ phút này, Đường Uyên, Đường Thiên Khánh, Đường Thiên Bỉnh và các nhân vật cốt cán của nhà họ Đường đang ở bàn tiệc chủ.Đại quản gia của nhà họ Đường là một vị cường giả Kim Tiên, lúc này đang cầm một cái ngọc giản trong tay, mở ra, rồi cười nói: “Đảo chủ đảo Quế Tân, Quế Luân kính chúc đại thọ lão gia tử ba viên Viêm Long Châu vạn năm, chín viên Thủy Hạc Châu, mười hai viên Thiên Hàn Dạ Minh Thạch...”Trên ghế chủ tọa.Đường Thiên Khánh cười sảng khoái nói: “Phụ Thân, Quế Luân vẫn luôn là vị đảo chủ trung thành nhất trong bảy đảo lớn dưới trướng nhà họ Đường chúng ta, lần ngày người ta rất để tâm đến tiệc mừng thọ của người đấy...”, Đường Uyên gật đầu nói: “Ừ, đảo chủ Quế Luân rất có tâm, Thủy Hạt Châu không dễ tìm, thứ đó có thể giúp người tâm định thần nhàn, không phải phàm vật!”Tiếp theo, lần lượt từng vị đảo chủ của bảy đảo dâng lễ.Đây cũng là để nhà họ Đường thể hiện được địa vị của chính mình, đồng thời cũng để cho các thế lực phụ thuộc mình thấy được sự chênh lệch giữa lễ vật của mình và của người khác.Đây là một loại thủ đoạn để kẻ bề trên khoe khoang với kẻ dưới quyền.Chẳng bao lâu sau, lễ vật của mỗi vị đảo chủ của các thế lực phụ thuộc đều đã được xướng lên.Đúng lúc này, Đường Thiên Bỉnh nhìn vào dáng vẻ cô liêu của Tần Ninh đang ngồi ở dưới cùng.Đường Thiên Bỉnh vừa nghĩ liền chắp tay nói: “Phụ thân, lần này ba đảo lớn là đảo Kình Vân, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham đều đã bị đảo Nguyên Hoàng tiêu diệt, mà đảo chủ đảo Nguyên Hoàng cũng đích thân đến đây để chúc thọ phụ thân”.“Đảo Nguyên Hoàng?”Lão gia tử Đường Uyên hiếu kỳ hỏi: “Sao ta chưa từng nghe nói đến đảo này?”Đường Thiên Bỉnh cười nói: “Đảo Tam Nguyên trước kia giờ đã đổi tên thành đảo Nguyên Hoàng, hơn nữa, trước kia đảo Tam Nguyên chỉ có vài vị Kim Tiên, mà nay có mười vị, tất cả đều xảy ra trong vòng một trăm năm này”.“Ắt là đảo Tam Nguyên có biết đổi gì đó, lần này đảo chủ Tần Ninh của bọn họ đích thân tới đây, đầu tiên là để chúc thọ, thứ hai hẳn là thể hiện lòng trung thành”.

Đây là trụ cột của nhà họ Đường! Đường Uyên đã đến, bầu không khí của yến hội có thể nói đã được đẩy lên đến đỉnh điểm.

“Tất cả an tọa”.

Lão gia tử Đường Uyên cười lớn, ý bảo mọi người ngồi xuống.

Thế nhưng, từng người đều quan sát thấy Đường Uyên ngồi vào ghế chủ tọa mới an ổn ngồi xuống.

Có thể thấy rõ được uy danh của lão gia tử Đường Uyên trước các thế lực ở đảo nhỏ phụ thuộc và đảo Thượng Thanh.

Khi Đường lão gia tử đến, yến hội mới chính thức bắt đầu.

Mấy điệu múa luân phiên biểu diễn.

Sau đó, có rất nhiều võ giả ở các thế lực đi lên sân khấu ở giữa trình lên lễ vật của mình.

Vào giờ phút này, Đường Uyên, Đường Thiên Khánh, Đường Thiên Bỉnh và các nhân vật cốt cán của nhà họ Đường đang ở bàn tiệc chủ.

Đại quản gia của nhà họ Đường là một vị cường giả Kim Tiên, lúc này đang cầm một cái ngọc giản trong tay, mở ra, rồi cười nói: “Đảo chủ đảo Quế Tân, Quế Luân kính chúc đại thọ lão gia tử ba viên Viêm Long Châu vạn năm, chín viên Thủy Hạc Châu, mười hai viên Thiên Hàn Dạ Minh Thạch...”

Trên ghế chủ tọa.

Đường Thiên Khánh cười sảng khoái nói: “Phụ Thân, Quế Luân vẫn luôn là vị đảo chủ trung thành nhất trong bảy đảo lớn dưới trướng nhà họ Đường chúng ta, lần ngày người ta rất để tâm đến tiệc mừng thọ của người đấy...”, Đường Uyên gật đầu nói: “Ừ, đảo chủ Quế Luân rất có tâm, Thủy Hạt Châu không dễ tìm, thứ đó có thể giúp người tâm định thần nhàn, không phải phàm vật!”

Tiếp theo, lần lượt từng vị đảo chủ của bảy đảo dâng lễ.

Đây cũng là để nhà họ Đường thể hiện được địa vị của chính mình, đồng thời cũng để cho các thế lực phụ thuộc mình thấy được sự chênh lệch giữa lễ vật của mình và của người khác.

Đây là một loại thủ đoạn để kẻ bề trên khoe khoang với kẻ dưới quyền.

Chẳng bao lâu sau, lễ vật của mỗi vị đảo chủ của các thế lực phụ thuộc đều đã được xướng lên.

Đúng lúc này, Đường Thiên Bỉnh nhìn vào dáng vẻ cô liêu của Tần Ninh đang ngồi ở dưới cùng.

Đường Thiên Bỉnh vừa nghĩ liền chắp tay nói: “Phụ thân, lần này ba đảo lớn là đảo Kình Vân, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham đều đã bị đảo Nguyên Hoàng tiêu diệt, mà đảo chủ đảo Nguyên Hoàng cũng đích thân đến đây để chúc thọ phụ thân”.

“Đảo Nguyên Hoàng?”

Lão gia tử Đường Uyên hiếu kỳ hỏi: “Sao ta chưa từng nghe nói đến đảo này?”

Đường Thiên Bỉnh cười nói: “Đảo Tam Nguyên trước kia giờ đã đổi tên thành đảo Nguyên Hoàng, hơn nữa, trước kia đảo Tam Nguyên chỉ có vài vị Kim Tiên, mà nay có mười vị, tất cả đều xảy ra trong vòng một trăm năm này”.

“Ắt là đảo Tam Nguyên có biết đổi gì đó, lần này đảo chủ Tần Ninh của bọn họ đích thân tới đây, đầu tiên là để chúc thọ, thứ hai hẳn là thể hiện lòng trung thành”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Đây là trụ cột của nhà họ Đường! Đường Uyên đã đến, bầu không khí của yến hội có thể nói đã được đẩy lên đến đỉnh điểm.“Tất cả an tọa”.Lão gia tử Đường Uyên cười lớn, ý bảo mọi người ngồi xuống.Thế nhưng, từng người đều quan sát thấy Đường Uyên ngồi vào ghế chủ tọa mới an ổn ngồi xuống.Có thể thấy rõ được uy danh của lão gia tử Đường Uyên trước các thế lực ở đảo nhỏ phụ thuộc và đảo Thượng Thanh.Khi Đường lão gia tử đến, yến hội mới chính thức bắt đầu.Mấy điệu múa luân phiên biểu diễn.Sau đó, có rất nhiều võ giả ở các thế lực đi lên sân khấu ở giữa trình lên lễ vật của mình.Vào giờ phút này, Đường Uyên, Đường Thiên Khánh, Đường Thiên Bỉnh và các nhân vật cốt cán của nhà họ Đường đang ở bàn tiệc chủ.Đại quản gia của nhà họ Đường là một vị cường giả Kim Tiên, lúc này đang cầm một cái ngọc giản trong tay, mở ra, rồi cười nói: “Đảo chủ đảo Quế Tân, Quế Luân kính chúc đại thọ lão gia tử ba viên Viêm Long Châu vạn năm, chín viên Thủy Hạc Châu, mười hai viên Thiên Hàn Dạ Minh Thạch...”Trên ghế chủ tọa.Đường Thiên Khánh cười sảng khoái nói: “Phụ Thân, Quế Luân vẫn luôn là vị đảo chủ trung thành nhất trong bảy đảo lớn dưới trướng nhà họ Đường chúng ta, lần ngày người ta rất để tâm đến tiệc mừng thọ của người đấy...”, Đường Uyên gật đầu nói: “Ừ, đảo chủ Quế Luân rất có tâm, Thủy Hạt Châu không dễ tìm, thứ đó có thể giúp người tâm định thần nhàn, không phải phàm vật!”Tiếp theo, lần lượt từng vị đảo chủ của bảy đảo dâng lễ.Đây cũng là để nhà họ Đường thể hiện được địa vị của chính mình, đồng thời cũng để cho các thế lực phụ thuộc mình thấy được sự chênh lệch giữa lễ vật của mình và của người khác.Đây là một loại thủ đoạn để kẻ bề trên khoe khoang với kẻ dưới quyền.Chẳng bao lâu sau, lễ vật của mỗi vị đảo chủ của các thế lực phụ thuộc đều đã được xướng lên.Đúng lúc này, Đường Thiên Bỉnh nhìn vào dáng vẻ cô liêu của Tần Ninh đang ngồi ở dưới cùng.Đường Thiên Bỉnh vừa nghĩ liền chắp tay nói: “Phụ thân, lần này ba đảo lớn là đảo Kình Vân, đảo Lưu Sơn và đảo Bách Nham đều đã bị đảo Nguyên Hoàng tiêu diệt, mà đảo chủ đảo Nguyên Hoàng cũng đích thân đến đây để chúc thọ phụ thân”.“Đảo Nguyên Hoàng?”Lão gia tử Đường Uyên hiếu kỳ hỏi: “Sao ta chưa từng nghe nói đến đảo này?”Đường Thiên Bỉnh cười nói: “Đảo Tam Nguyên trước kia giờ đã đổi tên thành đảo Nguyên Hoàng, hơn nữa, trước kia đảo Tam Nguyên chỉ có vài vị Kim Tiên, mà nay có mười vị, tất cả đều xảy ra trong vòng một trăm năm này”.“Ắt là đảo Tam Nguyên có biết đổi gì đó, lần này đảo chủ Tần Ninh của bọn họ đích thân tới đây, đầu tiên là để chúc thọ, thứ hai hẳn là thể hiện lòng trung thành”.

Chương 9321: “Đảo Nguyên Hoàng?”