“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9356: Rất kỳ quái, rất quỷ dị.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhà họ Đường có khoảng chín mươi vị.Lần này lại có thêm một trăm vị tả hữu Kim Tiên nhà họ Hải.Cộng lại... Hơn hai trăm bốn mươi vị Kim Tiên! Mỗi một vị Kim Tiên đều là những người cao cao tại thượng ở trong thế lực, gia tộc của mình, điều này cũng đúng thôi, cho dù không phải đảo chủ những đảo thuộc đảo Thượng Thanh, đảo Phi Ngư thì cũng là người có chức vụ cao, ngày nào cũng được người ta nịnh nọt.Nhưng bây giờ đều phải nghe mấy người Ô Đông.Đối với điều này, ba người Ô Đông cảm thấy áp lực quá lớn.Cũng may ba người gặp được bất cứ phiền phức gì, Tần Ninh đều sẽ nói cho bọn họ nên xử lý như thế nào, nên làm như thế nào trước.Mấy chục tàu chiến hạm chở của cải của nhà họ Hải xuất phát về phía đảo Nguyên Hoàng.Lần này cũng không sốt ruột, chỉ cần thong thả đi đường mấy ngày.Bên trên boong thuyền.Tần Ninh mặc một bộ đồ trắng vẽ tranh sơn thủy thủy mặc, khoác một cái áo choàng màu xanh, tóc dài tung bay theo gió, thân thể cao ráo, dáng người thẳng tắp.Thanh niên này nhìn qua cũng chỉ trên dưới hai mươi tuổi, thế nhưng... Kim Tiên nhị chuyển.Đánh bại Kim Tiên bát chuyển.Lại còn là người trên thông thiên văn dưới rành địa lý, khó có nhất chính là... Tần Ninh luôn luôn bình thản với tất cả mọi chuyện.Đây là một loại tâm tính.Là thứ mà một số người cả đời cũng có thể không có được.Có đôi khi Ô Đông thậm chí còn cảm thấy mình ở trước mặt Tần Ninh tựa như một vãn bối.Rất kỳ quái, rất quỷ dị.Nhưng là cảm giác rất chân thực.Tần Ninh đứng ở boong tàu mang đến cho người ta cảm giác không thể nói là tuyệt thế vô song tuấn mỹ, thế nhưng là loại khí chất có sẵn trên người kia lại là thứ mà người ngoài không thể sánh bằng.Một bên khác thuyền chiến.Hai người Hải Quảng Nghĩa và Đường Uyên đứng chung một chỗ.Cách trăm trượng nhìn Tần Ninh, hai người đột nhiên nhìn nhau không nói gì."Thật ra ngày đó ta còn đang suy nghĩ, tính tình ngươi không tốt, nếu như lúc ấy không nuốt trôi được cơn giận đó, để trăm vị Kim Tiên nhà họ Hải ngươi tấn công Tần Ninh đại nhân, vậy cũng rất tốt!"Đường Uyên cười ha hả nói.Mà nghe nói như thế, Hải Quảng Nghĩa lại bĩu môi nói: "Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu sao, nếu thật sự tấn công, trăm vị Kim Tiên nhà họ Đường ngươi cộng thêm đảo Nguyên Hoàng có thể thắng được chắc?"Hải Quảng Nghĩa vừa dứt lời, Đường Uyên lại sững sờ, chợt không khỏi cười ha ha một tiếng nói: "Hiểu nhầm rồi, Hải huynh!"
Nhà họ Đường có khoảng chín mươi vị.
Lần này lại có thêm một trăm vị tả hữu Kim Tiên nhà họ Hải.
Cộng lại... Hơn hai trăm bốn mươi vị Kim Tiên! Mỗi một vị Kim Tiên đều là những người cao cao tại thượng ở trong thế lực, gia tộc của mình, điều này cũng đúng thôi, cho dù không phải đảo chủ những đảo thuộc đảo Thượng Thanh, đảo Phi Ngư thì cũng là người có chức vụ cao, ngày nào cũng được người ta nịnh nọt.
Nhưng bây giờ đều phải nghe mấy người Ô Đông.
Đối với điều này, ba người Ô Đông cảm thấy áp lực quá lớn.
Cũng may ba người gặp được bất cứ phiền phức gì, Tần Ninh đều sẽ nói cho bọn họ nên xử lý như thế nào, nên làm như thế nào trước.
Mấy chục tàu chiến hạm chở của cải của nhà họ Hải xuất phát về phía đảo Nguyên Hoàng.
Lần này cũng không sốt ruột, chỉ cần thong thả đi đường mấy ngày.
Bên trên boong thuyền.
Tần Ninh mặc một bộ đồ trắng vẽ tranh sơn thủy thủy mặc, khoác một cái áo choàng màu xanh, tóc dài tung bay theo gió, thân thể cao ráo, dáng người thẳng tắp.
Thanh niên này nhìn qua cũng chỉ trên dưới hai mươi tuổi, thế nhưng... Kim Tiên nhị chuyển.
Đánh bại Kim Tiên bát chuyển.
Lại còn là người trên thông thiên văn dưới rành địa lý, khó có nhất chính là... Tần Ninh luôn luôn bình thản với tất cả mọi chuyện.
Đây là một loại tâm tính.
Là thứ mà một số người cả đời cũng có thể không có được.
Có đôi khi Ô Đông thậm chí còn cảm thấy mình ở trước mặt Tần Ninh tựa như một vãn bối.
Rất kỳ quái, rất quỷ dị.
Nhưng là cảm giác rất chân thực.
Tần Ninh đứng ở boong tàu mang đến cho người ta cảm giác không thể nói là tuyệt thế vô song tuấn mỹ, thế nhưng là loại khí chất có sẵn trên người kia lại là thứ mà người ngoài không thể sánh bằng.
Một bên khác thuyền chiến.
Hai người Hải Quảng Nghĩa và Đường Uyên đứng chung một chỗ.
Cách trăm trượng nhìn Tần Ninh, hai người đột nhiên nhìn nhau không nói gì.
"Thật ra ngày đó ta còn đang suy nghĩ, tính tình ngươi không tốt, nếu như lúc ấy không nuốt trôi được cơn giận đó, để trăm vị Kim Tiên nhà họ Hải ngươi tấn công Tần Ninh đại nhân, vậy cũng rất tốt!"
Đường Uyên cười ha hả nói.
Mà nghe nói như thế, Hải Quảng Nghĩa lại bĩu môi nói: "Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu sao, nếu thật sự tấn công, trăm vị Kim Tiên nhà họ Đường ngươi cộng thêm đảo Nguyên Hoàng có thể thắng được chắc?"
Hải Quảng Nghĩa vừa dứt lời, Đường Uyên lại sững sờ, chợt không khỏi cười ha ha một tiếng nói: "Hiểu nhầm rồi, Hải huynh!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhà họ Đường có khoảng chín mươi vị.Lần này lại có thêm một trăm vị tả hữu Kim Tiên nhà họ Hải.Cộng lại... Hơn hai trăm bốn mươi vị Kim Tiên! Mỗi một vị Kim Tiên đều là những người cao cao tại thượng ở trong thế lực, gia tộc của mình, điều này cũng đúng thôi, cho dù không phải đảo chủ những đảo thuộc đảo Thượng Thanh, đảo Phi Ngư thì cũng là người có chức vụ cao, ngày nào cũng được người ta nịnh nọt.Nhưng bây giờ đều phải nghe mấy người Ô Đông.Đối với điều này, ba người Ô Đông cảm thấy áp lực quá lớn.Cũng may ba người gặp được bất cứ phiền phức gì, Tần Ninh đều sẽ nói cho bọn họ nên xử lý như thế nào, nên làm như thế nào trước.Mấy chục tàu chiến hạm chở của cải của nhà họ Hải xuất phát về phía đảo Nguyên Hoàng.Lần này cũng không sốt ruột, chỉ cần thong thả đi đường mấy ngày.Bên trên boong thuyền.Tần Ninh mặc một bộ đồ trắng vẽ tranh sơn thủy thủy mặc, khoác một cái áo choàng màu xanh, tóc dài tung bay theo gió, thân thể cao ráo, dáng người thẳng tắp.Thanh niên này nhìn qua cũng chỉ trên dưới hai mươi tuổi, thế nhưng... Kim Tiên nhị chuyển.Đánh bại Kim Tiên bát chuyển.Lại còn là người trên thông thiên văn dưới rành địa lý, khó có nhất chính là... Tần Ninh luôn luôn bình thản với tất cả mọi chuyện.Đây là một loại tâm tính.Là thứ mà một số người cả đời cũng có thể không có được.Có đôi khi Ô Đông thậm chí còn cảm thấy mình ở trước mặt Tần Ninh tựa như một vãn bối.Rất kỳ quái, rất quỷ dị.Nhưng là cảm giác rất chân thực.Tần Ninh đứng ở boong tàu mang đến cho người ta cảm giác không thể nói là tuyệt thế vô song tuấn mỹ, thế nhưng là loại khí chất có sẵn trên người kia lại là thứ mà người ngoài không thể sánh bằng.Một bên khác thuyền chiến.Hai người Hải Quảng Nghĩa và Đường Uyên đứng chung một chỗ.Cách trăm trượng nhìn Tần Ninh, hai người đột nhiên nhìn nhau không nói gì."Thật ra ngày đó ta còn đang suy nghĩ, tính tình ngươi không tốt, nếu như lúc ấy không nuốt trôi được cơn giận đó, để trăm vị Kim Tiên nhà họ Hải ngươi tấn công Tần Ninh đại nhân, vậy cũng rất tốt!"Đường Uyên cười ha hả nói.Mà nghe nói như thế, Hải Quảng Nghĩa lại bĩu môi nói: "Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu sao, nếu thật sự tấn công, trăm vị Kim Tiên nhà họ Đường ngươi cộng thêm đảo Nguyên Hoàng có thể thắng được chắc?"Hải Quảng Nghĩa vừa dứt lời, Đường Uyên lại sững sờ, chợt không khỏi cười ha ha một tiếng nói: "Hiểu nhầm rồi, Hải huynh!"