“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9377: "Đừng nóng vội!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hai người bàn bạc xong liền tách ra.Bạch Hòe dẫn mấy người tâm phúc đi về hướng đảo Bạch Dương."Tần Ninh kia quyết đoán thâu tóm đảo Thượng Thanh và đảo Phi Ngư, sao bây giờ lại đột nhiên biết nhẫn nhịn vậy?Theo lý mà nói, hắn không phải loại người này chứ!"Trên đường, Bạch Hòe rất tò mò nói."Chắc chắn là sợ nhà họ Bạch và nhà họ Lư chúng ta, tên nhóc này cuồng vọng, nhưng cũng biết giới hạn"."Đúng thế, có gia chủ ở đây, một tên Kim Tiên nhị chuyển như hắn còn có thể vểnh đuôi lên trời sao?""Dám hống hách ở trước mặt nhà họ Bạch chúng ta, đánh chết hắn!"Mấy vị tâm phúc của Bạch Hòe đều thoải mái cười nói.Kim Tiên nhị chuyển mà thôi, thật đúng là cho rằng mình vô địch?Mà ngay lúc này, một vị Kim Tiên đột nhiên nhìn về phía vùng biển trước mặt, nhíu mày lại."Tam gia, ngươi xem kìa!"Mấy người đều đưa mắt nhìn về phía trước.Một chiếc thuyền chỉ dài ba, năm trượng đang đi về phía vùng biển nhà họ Bạch theo gió biển.Thuyền rất nhỏ.Không đáng nhắc tới ở trên vùng biển rộng lớn này.Nhưng giờ phút này, bên trên boong thuyền lại có một bóng người đang đứng chắp tay, nhìn về phía trước.Người kia mặc một bộ áo trắng, tóc dài bay theo gió, dáng người cao ráo, khí tức ôn hòa.Bạch Hòe đưa mắt nhìn, không thể tin dụi dụi mắt, kinh ngạc nói: "Tần Ninh?"Mấy vị Kim Tiên cũng sững sờ.Tên nhóc này làm sao lại xuất hiện ở đây?"Đừng nóng vội!"Bạch Hòe lập tức nói: "Bạch Khánh, Bạch Chúc, hai người các ngươi đi xem xét trong phạm vi ba mươi dặm, xem có Kim Tiên của Nguyên Hoàng cung âm thầm đi theo hay không"."Bạch Nhạc Vân, Bạch Nhạc Phượng, hai người các ngươi vòng qua phía trước chờ chúng ta!"Chuyện này vô cùng kì lạ, Bạch Hòe cũng không hề chủ quan.Tần Ninh.
Hai người bàn bạc xong liền tách ra.
Bạch Hòe dẫn mấy người tâm phúc đi về hướng đảo Bạch Dương.
"Tần Ninh kia quyết đoán thâu tóm đảo Thượng Thanh và đảo Phi Ngư, sao bây giờ lại đột nhiên biết nhẫn nhịn vậy?
Theo lý mà nói, hắn không phải loại người này chứ!"
Trên đường, Bạch Hòe rất tò mò nói.
"Chắc chắn là sợ nhà họ Bạch và nhà họ Lư chúng ta, tên nhóc này cuồng vọng, nhưng cũng biết giới hạn".
"Đúng thế, có gia chủ ở đây, một tên Kim Tiên nhị chuyển như hắn còn có thể vểnh đuôi lên trời sao?"
"Dám hống hách ở trước mặt nhà họ Bạch chúng ta, đánh chết hắn!"
Mấy vị tâm phúc của Bạch Hòe đều thoải mái cười nói.
Kim Tiên nhị chuyển mà thôi, thật đúng là cho rằng mình vô địch?
Mà ngay lúc này, một vị Kim Tiên đột nhiên nhìn về phía vùng biển trước mặt, nhíu mày lại.
"Tam gia, ngươi xem kìa!"
Mấy người đều đưa mắt nhìn về phía trước.
Một chiếc thuyền chỉ dài ba, năm trượng đang đi về phía vùng biển nhà họ Bạch theo gió biển.
Thuyền rất nhỏ.
Không đáng nhắc tới ở trên vùng biển rộng lớn này.
Nhưng giờ phút này, bên trên boong thuyền lại có một bóng người đang đứng chắp tay, nhìn về phía trước.
Người kia mặc một bộ áo trắng, tóc dài bay theo gió, dáng người cao ráo, khí tức ôn hòa.
Bạch Hòe đưa mắt nhìn, không thể tin dụi dụi mắt, kinh ngạc nói: "Tần Ninh?"
Mấy vị Kim Tiên cũng sững sờ.
Tên nhóc này làm sao lại xuất hiện ở đây?
"Đừng nóng vội!"
Bạch Hòe lập tức nói: "Bạch Khánh, Bạch Chúc, hai người các ngươi đi xem xét trong phạm vi ba mươi dặm, xem có Kim Tiên của Nguyên Hoàng cung âm thầm đi theo hay không".
"Bạch Nhạc Vân, Bạch Nhạc Phượng, hai người các ngươi vòng qua phía trước chờ chúng ta!"
Chuyện này vô cùng kì lạ, Bạch Hòe cũng không hề chủ quan.
Tần Ninh.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Hai người bàn bạc xong liền tách ra.Bạch Hòe dẫn mấy người tâm phúc đi về hướng đảo Bạch Dương."Tần Ninh kia quyết đoán thâu tóm đảo Thượng Thanh và đảo Phi Ngư, sao bây giờ lại đột nhiên biết nhẫn nhịn vậy?Theo lý mà nói, hắn không phải loại người này chứ!"Trên đường, Bạch Hòe rất tò mò nói."Chắc chắn là sợ nhà họ Bạch và nhà họ Lư chúng ta, tên nhóc này cuồng vọng, nhưng cũng biết giới hạn"."Đúng thế, có gia chủ ở đây, một tên Kim Tiên nhị chuyển như hắn còn có thể vểnh đuôi lên trời sao?""Dám hống hách ở trước mặt nhà họ Bạch chúng ta, đánh chết hắn!"Mấy vị tâm phúc của Bạch Hòe đều thoải mái cười nói.Kim Tiên nhị chuyển mà thôi, thật đúng là cho rằng mình vô địch?Mà ngay lúc này, một vị Kim Tiên đột nhiên nhìn về phía vùng biển trước mặt, nhíu mày lại."Tam gia, ngươi xem kìa!"Mấy người đều đưa mắt nhìn về phía trước.Một chiếc thuyền chỉ dài ba, năm trượng đang đi về phía vùng biển nhà họ Bạch theo gió biển.Thuyền rất nhỏ.Không đáng nhắc tới ở trên vùng biển rộng lớn này.Nhưng giờ phút này, bên trên boong thuyền lại có một bóng người đang đứng chắp tay, nhìn về phía trước.Người kia mặc một bộ áo trắng, tóc dài bay theo gió, dáng người cao ráo, khí tức ôn hòa.Bạch Hòe đưa mắt nhìn, không thể tin dụi dụi mắt, kinh ngạc nói: "Tần Ninh?"Mấy vị Kim Tiên cũng sững sờ.Tên nhóc này làm sao lại xuất hiện ở đây?"Đừng nóng vội!"Bạch Hòe lập tức nói: "Bạch Khánh, Bạch Chúc, hai người các ngươi đi xem xét trong phạm vi ba mươi dặm, xem có Kim Tiên của Nguyên Hoàng cung âm thầm đi theo hay không"."Bạch Nhạc Vân, Bạch Nhạc Phượng, hai người các ngươi vòng qua phía trước chờ chúng ta!"Chuyện này vô cùng kì lạ, Bạch Hòe cũng không hề chủ quan.Tần Ninh.