“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9379: "Tên nhóc thối, nhận lấy cái chết đi!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiếng va chạm như sấm sét vang lên giữa không trung.Biển cả chấn động đến mức dâng lên bọt nước.Thật lâu sau, mọi thứ mới bình tĩnh trở lại.Xung quanh Tần Ninh, tám bóng người đứng vững."Tần cung chủ!"Một tiếng hừ lạnh vang lên.Bạch Hòe đứng chắp tay, đứng từ xa nhìn về phía Tần Ninh bình yên vô sự, lạnh lùng nói: "Ngươi đến vùng biển nhà họ Bạch ta là muốn làm gì?"Tần Ninh vỗ vỗ giọt nước trên quần áo, nói: "Ta tới vùng biển nhà họ Bạch thì sao?""Người bên ngoài thì được, nhưng ngươi không được!"Bạch Hòe khẽ nói: "Nhà họ Bạch đảo Bạch Dương ta không chào đón ngươi".Hai người bốn mắt nhìn nhau.Tần Ninh cười nói: "Thuyền vận chuyển hàng hóa của Nguyên Hoàng cung ta bị nhà họ Bạch ngươi ăn cướp, người của Nguyên Hoàng cung đến đây hỏi ý, nghe nói nhà họ Bạch rất ngạo mạn, cho nên ta tự mình đến đây, muốn xem rốt cuộc nhà họ Bạch kiêu ngạo như thế nào!"Bạch Hòe nghe nói như vậy thì nổi giận đùng đùng nói: "Ngươi dám tới đây một mình, xem ra là không tính trở về!""Cũng không phải!"Tần Ninh nghiêm túc nói: "Ta tới một mình là định thu phục nhà họ Bạch các ngươi, đưa vào bên trong phạm vi thế lực của đảo Nguyên Hoàng ta”.Thấy Tần Ninh nói bằng vẻ mặt nghiêm túc, lửa giận trong lòng Bạch Hòe càng dâng lên.Tên khốn kiếp này dựa vào cái gì mà lại thản nhiên ung dung nói ra lời khoác lác mà không biết ngượng như thế?Nhà họ Bạch! Là thứ mà hắn muốn thu phục là có thể thu phục sao?Thật sự coi hơn một trăm năm mươi vị Kim Tiên nhà họ Bạch thành cải trắng à?"Nhóc con, ngươi thật đúng là quá xui xẻo, lại gặp phải ta ở chỗ này”.Bạch Hòe lạnh lùng nói: "Ta sẽ bắt ngươi đến nhà họ Bạch, để ngươi quỳ xuống trước mặt đại ca ta, quỳ xuống trước mặt đám Kim Tiên nhà họ Bạch, dùng hai tay dâng lên tất cả mọi thứ của Nguyên Hoàng cung!"Tần Ninh liếc mắt nhìn Bạch Hòe một cái.Ánh mắt kia giống như đang nói cho Bạch Hòe: Ngươi giống như một tên ngốc vậy! Thấy ánh mắt này, ông ta hoàn toàn nổi giận."Tên nhóc thối, nhận lấy cái chết đi!"Một tiếng rống giận vang ra khắp nơi.Bạch Hòe trực tiếp bước ra, tung ra một quyền.Quyền mang màu vàng xé hư không, hạ xuống trước người Tần Ninh.Đối mặt với một quyền này của Bạch Hòe, Tần Ninh cầm Long Nha tiên kiếm trong tay chém ra một kiếm.

Tiếng va chạm như sấm sét vang lên giữa không trung.

Biển cả chấn động đến mức dâng lên bọt nước.

Thật lâu sau, mọi thứ mới bình tĩnh trở lại.

Xung quanh Tần Ninh, tám bóng người đứng vững.

"Tần cung chủ!"

Một tiếng hừ lạnh vang lên.

Bạch Hòe đứng chắp tay, đứng từ xa nhìn về phía Tần Ninh bình yên vô sự, lạnh lùng nói: "Ngươi đến vùng biển nhà họ Bạch ta là muốn làm gì?"

Tần Ninh vỗ vỗ giọt nước trên quần áo, nói: "Ta tới vùng biển nhà họ Bạch thì sao?"

"Người bên ngoài thì được, nhưng ngươi không được!"

Bạch Hòe khẽ nói: "Nhà họ Bạch đảo Bạch Dương ta không chào đón ngươi".

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Tần Ninh cười nói: "Thuyền vận chuyển hàng hóa của Nguyên Hoàng cung ta bị nhà họ Bạch ngươi ăn cướp, người của Nguyên Hoàng cung đến đây hỏi ý, nghe nói nhà họ Bạch rất ngạo mạn, cho nên ta tự mình đến đây, muốn xem rốt cuộc nhà họ Bạch kiêu ngạo như thế nào!"

Bạch Hòe nghe nói như vậy thì nổi giận đùng đùng nói: "Ngươi dám tới đây một mình, xem ra là không tính trở về!"

"Cũng không phải!"

Tần Ninh nghiêm túc nói: "Ta tới một mình là định thu phục nhà họ Bạch các ngươi, đưa vào bên trong phạm vi thế lực của đảo Nguyên Hoàng ta”.

Thấy Tần Ninh nói bằng vẻ mặt nghiêm túc, lửa giận trong lòng Bạch Hòe càng dâng lên.

Tên khốn kiếp này dựa vào cái gì mà lại thản nhiên ung dung nói ra lời khoác lác mà không biết ngượng như thế?

Nhà họ Bạch! Là thứ mà hắn muốn thu phục là có thể thu phục sao?

Thật sự coi hơn một trăm năm mươi vị Kim Tiên nhà họ Bạch thành cải trắng à?

"Nhóc con, ngươi thật đúng là quá xui xẻo, lại gặp phải ta ở chỗ này”.

Bạch Hòe lạnh lùng nói: "Ta sẽ bắt ngươi đến nhà họ Bạch, để ngươi quỳ xuống trước mặt đại ca ta, quỳ xuống trước mặt đám Kim Tiên nhà họ Bạch, dùng hai tay dâng lên tất cả mọi thứ của Nguyên Hoàng cung!"

Tần Ninh liếc mắt nhìn Bạch Hòe một cái.

Ánh mắt kia giống như đang nói cho Bạch Hòe: Ngươi giống như một tên ngốc vậy! Thấy ánh mắt này, ông ta hoàn toàn nổi giận.

"Tên nhóc thối, nhận lấy cái chết đi!"

Một tiếng rống giận vang ra khắp nơi.

Bạch Hòe trực tiếp bước ra, tung ra một quyền.

Quyền mang màu vàng xé hư không, hạ xuống trước người Tần Ninh.

Đối mặt với một quyền này của Bạch Hòe, Tần Ninh cầm Long Nha tiên kiếm trong tay chém ra một kiếm.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiếng va chạm như sấm sét vang lên giữa không trung.Biển cả chấn động đến mức dâng lên bọt nước.Thật lâu sau, mọi thứ mới bình tĩnh trở lại.Xung quanh Tần Ninh, tám bóng người đứng vững."Tần cung chủ!"Một tiếng hừ lạnh vang lên.Bạch Hòe đứng chắp tay, đứng từ xa nhìn về phía Tần Ninh bình yên vô sự, lạnh lùng nói: "Ngươi đến vùng biển nhà họ Bạch ta là muốn làm gì?"Tần Ninh vỗ vỗ giọt nước trên quần áo, nói: "Ta tới vùng biển nhà họ Bạch thì sao?""Người bên ngoài thì được, nhưng ngươi không được!"Bạch Hòe khẽ nói: "Nhà họ Bạch đảo Bạch Dương ta không chào đón ngươi".Hai người bốn mắt nhìn nhau.Tần Ninh cười nói: "Thuyền vận chuyển hàng hóa của Nguyên Hoàng cung ta bị nhà họ Bạch ngươi ăn cướp, người của Nguyên Hoàng cung đến đây hỏi ý, nghe nói nhà họ Bạch rất ngạo mạn, cho nên ta tự mình đến đây, muốn xem rốt cuộc nhà họ Bạch kiêu ngạo như thế nào!"Bạch Hòe nghe nói như vậy thì nổi giận đùng đùng nói: "Ngươi dám tới đây một mình, xem ra là không tính trở về!""Cũng không phải!"Tần Ninh nghiêm túc nói: "Ta tới một mình là định thu phục nhà họ Bạch các ngươi, đưa vào bên trong phạm vi thế lực của đảo Nguyên Hoàng ta”.Thấy Tần Ninh nói bằng vẻ mặt nghiêm túc, lửa giận trong lòng Bạch Hòe càng dâng lên.Tên khốn kiếp này dựa vào cái gì mà lại thản nhiên ung dung nói ra lời khoác lác mà không biết ngượng như thế?Nhà họ Bạch! Là thứ mà hắn muốn thu phục là có thể thu phục sao?Thật sự coi hơn một trăm năm mươi vị Kim Tiên nhà họ Bạch thành cải trắng à?"Nhóc con, ngươi thật đúng là quá xui xẻo, lại gặp phải ta ở chỗ này”.Bạch Hòe lạnh lùng nói: "Ta sẽ bắt ngươi đến nhà họ Bạch, để ngươi quỳ xuống trước mặt đại ca ta, quỳ xuống trước mặt đám Kim Tiên nhà họ Bạch, dùng hai tay dâng lên tất cả mọi thứ của Nguyên Hoàng cung!"Tần Ninh liếc mắt nhìn Bạch Hòe một cái.Ánh mắt kia giống như đang nói cho Bạch Hòe: Ngươi giống như một tên ngốc vậy! Thấy ánh mắt này, ông ta hoàn toàn nổi giận."Tên nhóc thối, nhận lấy cái chết đi!"Một tiếng rống giận vang ra khắp nơi.Bạch Hòe trực tiếp bước ra, tung ra một quyền.Quyền mang màu vàng xé hư không, hạ xuống trước người Tần Ninh.Đối mặt với một quyền này của Bạch Hòe, Tần Ninh cầm Long Nha tiên kiếm trong tay chém ra một kiếm.

Chương 9379: "Tên nhóc thối, nhận lấy cái chết đi!"