“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 9395: "Giải thích cái gì?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rất nhanh, thuyền bè bên ngoài bến tàu đều lái vào trong, tất cả đều ổn định dừng lại.Một lá cờ có ký hiệu đại diện cho nhà họ Lư bay lên không.Đồng thời, từng vị Kim Tiên nhà họ Lư cả người tỏa ra ánh sáng màu vàng bay lên trời.Lực chèn ép cường đại nhuộm mặt biển thành một tầng ánh sáng màu vàng, lan rộng ra."Bạch Đồng, ngươi có ý gì?"Một tiếng gầm lúc này vang ra khắp nơi.Lư Phương Cương một người một ngựa, kim thể cửu chuyển tỏa ra ánh sáng cao chọc trời, làm người ta phải sợ hãi.Một tiếng quát hỏi này lại truyền ra mười mấy dặm hải vực.Rất nhiều thuyền chiến xếp thành một hàng, một cái thuyền chiến ở giữa dài chừng ba trăm trượng, cao trăm trượng, chẳng khác gì một ngọn núi nhỏ di động.Giờ phút này, trên boong thuyền chiến.Giọng nói của Bạch Đồng vang lên, cười ha hả nói: "Phương Cương huynh, cũng không phải là ta tới, mà là... cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh tới thăm ngươi”.Nói là thăm hỏi.Chính là cướp đồ của ngươi! Bạch Đồng vừa cười ha hả nói vừa tránh ra, Tần Ninh đi ra từ bên trong khoang thuyền.Hắn mặc một bộ quần áo trắng, áo khoác ngoài màu xanh, mái tóc dài buộc lên, hai tay chắp ra sau.Dường như từ trước tới nay, Tần Ninh đều có vẻ thanh cao thoát tục, mờ mịt như tiên.Không thể không nói, dung nhan vốn dĩ đã tuấn tú, phối hợp với khí chất siêu nhiên của Tần Ninh khiến người ta nhìn một cái, rất dễ dàng chìm đắm trong đó.Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trên boong thuyền, nhìn Lư Phương Cương đứng trước bến cảng."Lư tộc trưởng!"Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta, Tần Ninh, đại diện cho Nguyên Hoàng cung, hôm nay đến là để đòi Lư tộc trưởng một lời giải thích”.Đòi một lời giải thích?Lư Phương Cương cau mày lại.Thứ mà ông ta thật sự để ý là vì sao Tần Ninh lại đến cùng với Bạch Đồng?Chẳng lẽ Bạch Đồng đã bắt tay với Nguyên Hoàng cung, chuẩn bị đối phó với nhà họ Lư?Không.Không thể nào.Tuy Lư Phương Cương và Bạch Đồng vẫn là quan hệ cạnh tranh, nhưng quan hệ của con trai hai người không tệ, hai đảo vừa cạnh tranh vừa hợp tác, quan hệ coi như tạm được.Nếu Bạch Đồng quả thật bắt tay với Nguyên Hoàng cung, đó chính là không để ý đến tình bạn của Bạch Tồn Kiếm và Lư Văn Giác tí nào.Bạch Đồng không ngốc, ông ta không sẽ làm như vậy."Giải thích cái gì?"

Rất nhanh, thuyền bè bên ngoài bến tàu đều lái vào trong, tất cả đều ổn định dừng lại.

Một lá cờ có ký hiệu đại diện cho nhà họ Lư bay lên không.

Đồng thời, từng vị Kim Tiên nhà họ Lư cả người tỏa ra ánh sáng màu vàng bay lên trời.

Lực chèn ép cường đại nhuộm mặt biển thành một tầng ánh sáng màu vàng, lan rộng ra.

"Bạch Đồng, ngươi có ý gì?"

Một tiếng gầm lúc này vang ra khắp nơi.

Lư Phương Cương một người một ngựa, kim thể cửu chuyển tỏa ra ánh sáng cao chọc trời, làm người ta phải sợ hãi.

Một tiếng quát hỏi này lại truyền ra mười mấy dặm hải vực.

Rất nhiều thuyền chiến xếp thành một hàng, một cái thuyền chiến ở giữa dài chừng ba trăm trượng, cao trăm trượng, chẳng khác gì một ngọn núi nhỏ di động.

Giờ phút này, trên boong thuyền chiến.

Giọng nói của Bạch Đồng vang lên, cười ha hả nói: "Phương Cương huynh, cũng không phải là ta tới, mà là... cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh tới thăm ngươi”.

Nói là thăm hỏi.

Chính là cướp đồ của ngươi! Bạch Đồng vừa cười ha hả nói vừa tránh ra, Tần Ninh đi ra từ bên trong khoang thuyền.

Hắn mặc một bộ quần áo trắng, áo khoác ngoài màu xanh, mái tóc dài buộc lên, hai tay chắp ra sau.

Dường như từ trước tới nay, Tần Ninh đều có vẻ thanh cao thoát tục, mờ mịt như tiên.

Không thể không nói, dung nhan vốn dĩ đã tuấn tú, phối hợp với khí chất siêu nhiên của Tần Ninh khiến người ta nhìn một cái, rất dễ dàng chìm đắm trong đó.

Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trên boong thuyền, nhìn Lư Phương Cương đứng trước bến cảng.

"Lư tộc trưởng!"

Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta, Tần Ninh, đại diện cho Nguyên Hoàng cung, hôm nay đến là để đòi Lư tộc trưởng một lời giải thích”.

Đòi một lời giải thích?

Lư Phương Cương cau mày lại.

Thứ mà ông ta thật sự để ý là vì sao Tần Ninh lại đến cùng với Bạch Đồng?

Chẳng lẽ Bạch Đồng đã bắt tay với Nguyên Hoàng cung, chuẩn bị đối phó với nhà họ Lư?

Không.

Không thể nào.

Tuy Lư Phương Cương và Bạch Đồng vẫn là quan hệ cạnh tranh, nhưng quan hệ của con trai hai người không tệ, hai đảo vừa cạnh tranh vừa hợp tác, quan hệ coi như tạm được.

Nếu Bạch Đồng quả thật bắt tay với Nguyên Hoàng cung, đó chính là không để ý đến tình bạn của Bạch Tồn Kiếm và Lư Văn Giác tí nào.

Bạch Đồng không ngốc, ông ta không sẽ làm như vậy.

"Giải thích cái gì?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rất nhanh, thuyền bè bên ngoài bến tàu đều lái vào trong, tất cả đều ổn định dừng lại.Một lá cờ có ký hiệu đại diện cho nhà họ Lư bay lên không.Đồng thời, từng vị Kim Tiên nhà họ Lư cả người tỏa ra ánh sáng màu vàng bay lên trời.Lực chèn ép cường đại nhuộm mặt biển thành một tầng ánh sáng màu vàng, lan rộng ra."Bạch Đồng, ngươi có ý gì?"Một tiếng gầm lúc này vang ra khắp nơi.Lư Phương Cương một người một ngựa, kim thể cửu chuyển tỏa ra ánh sáng cao chọc trời, làm người ta phải sợ hãi.Một tiếng quát hỏi này lại truyền ra mười mấy dặm hải vực.Rất nhiều thuyền chiến xếp thành một hàng, một cái thuyền chiến ở giữa dài chừng ba trăm trượng, cao trăm trượng, chẳng khác gì một ngọn núi nhỏ di động.Giờ phút này, trên boong thuyền chiến.Giọng nói của Bạch Đồng vang lên, cười ha hả nói: "Phương Cương huynh, cũng không phải là ta tới, mà là... cung chủ Nguyên Hoàng cung - Tần Ninh tới thăm ngươi”.Nói là thăm hỏi.Chính là cướp đồ của ngươi! Bạch Đồng vừa cười ha hả nói vừa tránh ra, Tần Ninh đi ra từ bên trong khoang thuyền.Hắn mặc một bộ quần áo trắng, áo khoác ngoài màu xanh, mái tóc dài buộc lên, hai tay chắp ra sau.Dường như từ trước tới nay, Tần Ninh đều có vẻ thanh cao thoát tục, mờ mịt như tiên.Không thể không nói, dung nhan vốn dĩ đã tuấn tú, phối hợp với khí chất siêu nhiên của Tần Ninh khiến người ta nhìn một cái, rất dễ dàng chìm đắm trong đó.Giờ phút này, Tần Ninh đứng ở trên boong thuyền, nhìn Lư Phương Cương đứng trước bến cảng."Lư tộc trưởng!"Tần Ninh cười tủm tỉm nói: "Ta, Tần Ninh, đại diện cho Nguyên Hoàng cung, hôm nay đến là để đòi Lư tộc trưởng một lời giải thích”.Đòi một lời giải thích?Lư Phương Cương cau mày lại.Thứ mà ông ta thật sự để ý là vì sao Tần Ninh lại đến cùng với Bạch Đồng?Chẳng lẽ Bạch Đồng đã bắt tay với Nguyên Hoàng cung, chuẩn bị đối phó với nhà họ Lư?Không.Không thể nào.Tuy Lư Phương Cương và Bạch Đồng vẫn là quan hệ cạnh tranh, nhưng quan hệ của con trai hai người không tệ, hai đảo vừa cạnh tranh vừa hợp tác, quan hệ coi như tạm được.Nếu Bạch Đồng quả thật bắt tay với Nguyên Hoàng cung, đó chính là không để ý đến tình bạn của Bạch Tồn Kiếm và Lư Văn Giác tí nào.Bạch Đồng không ngốc, ông ta không sẽ làm như vậy."Giải thích cái gì?"

Chương 9395: "Giải thích cái gì?"