“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9445: "Đi đảo Tinh Túc".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cứ như thể Tần Ninh chờ ngày này đến lâu rồi vậy! "Cửu Anh!"Tần Ninh hét lớn.Trên đỉnh núi, Cửu Anh vỗ cánh đáp xuống.Trong thời gian qua, Cửu Anh không ở cạnh Tần Ninh mà bị hắn ném vào núi Tam Cự để tiện bề tôi luyện.Mặc dù thời gian không lâu nhưng vẫn có thể nhận ra sự thay đổi của Cửu Anh.Từ trong ra ngoài đều cho người ta cảm giác nó đã trở nên hùng vĩ hơn.Lớp vảy màu đỏ sẫm khắp thân cũng trông uy vũ hơn nữa.Chín cái đầu của nó cũng trông không còn bỉ ổi nữa mà trở nên hết sức khí phách."Gia!"Ngay từ lúc nhìn thấy Tần Ninh, Cửu Anh như muốn bật khóc ra ngay.Cái đầu to lớn của nó dụi vào người hắn mãi."Cút".Tần Ninh tức giận quát.Còn Cửu Anh thì vẫn tiếp tục tỏ ra đáng thương.Thân hình khổng lồ dài trăm trượng của nó cứ như một đứa con nít khi đứng trước mặt Tần Ninh vậy.Thời gian qua nó đã cực khổ biết bao nhiêu.Tần Ninh nhét nó vào núi Tam Cự không chút nương tình.Núi Tam Cự! Ở giữa là một pho tượng to lớn, bên phải là núi Hóa Long, bên trái thì là một ngọn núi cực kỳ nguy hiểm.Một sinh vật khủng khiếp đang bị phong ấn trong ngọn núi đó.Kinh khủng đến mức... Lúc Cửu Anh bị Tần Ninh ném vào, sát khí đó mới phả đến thôi mà đã khiến Cửu Anh những tưởng mình sắp chết rồi vậy! Cực kỳ kinh hãi! Như giẫm trên băng mỏng! Rốt cuộc thứ ở trong đó là gì thế?Quá đáng sợ! Trong khi nó vẫn còn đang bị phong ấn.Nếu như nó không còn bị phong ấn nữa mà đã được giải thoát... Thì không chừng đảo Nguyên Hoàng sẽ nổ tung luôn cũng nên! "Đừng lắm mồm nữa, lên đường cho rồi".Tần Ninh lên tiếng: "Đi đảo Tinh Túc"."Rõ...", thân thể Cửu Anh dang rộng đôi cánh, chín cái đầu lơ lửng một cách tùy ý.Đám người Bạch Y Nhân, Bạch Hạo cùng với Vũ Ân Trạch, Khổng Kha Thừa đồng loạt leo lên sống lưng của Cửu Anh.Da thịt như vảy đá gồ lên đầy ghê rợn của Cửu Anh khiến cho mấy người đứng trên lưng nó khó chịu cực kỳ.Nhưng còn lâu Cửu Anh mới quan tâm tới điều đó, bay thẳng lên trời... Tần Ninh đã báo với đám người Ô Đông điều động lực lượng Kim Tiên ở Nguyên Hoàng cung bây
Cứ như thể Tần Ninh chờ ngày này đến lâu rồi vậy! "Cửu Anh!"
Tần Ninh hét lớn.
Trên đỉnh núi, Cửu Anh vỗ cánh đáp xuống.
Trong thời gian qua, Cửu Anh không ở cạnh Tần Ninh mà bị hắn ném vào núi Tam Cự để tiện bề tôi luyện.
Mặc dù thời gian không lâu nhưng vẫn có thể nhận ra sự thay đổi của Cửu Anh.
Từ trong ra ngoài đều cho người ta cảm giác nó đã trở nên hùng vĩ hơn.
Lớp vảy màu đỏ sẫm khắp thân cũng trông uy vũ hơn nữa.
Chín cái đầu của nó cũng trông không còn bỉ ổi nữa mà trở nên hết sức khí phách.
"Gia!"
Ngay từ lúc nhìn thấy Tần Ninh, Cửu Anh như muốn bật khóc ra ngay.
Cái đầu to lớn của nó dụi vào người hắn mãi.
"Cút".
Tần Ninh tức giận quát.
Còn Cửu Anh thì vẫn tiếp tục tỏ ra đáng thương.
Thân hình khổng lồ dài trăm trượng của nó cứ như một đứa con nít khi đứng trước mặt Tần Ninh vậy.
Thời gian qua nó đã cực khổ biết bao nhiêu.
Tần Ninh nhét nó vào núi Tam Cự không chút nương tình.
Núi Tam Cự! Ở giữa là một pho tượng to lớn, bên phải là núi Hóa Long, bên trái thì là một ngọn núi cực kỳ nguy hiểm.
Một sinh vật khủng khiếp đang bị phong ấn trong ngọn núi đó.
Kinh khủng đến mức... Lúc Cửu Anh bị Tần Ninh ném vào, sát khí đó mới phả đến thôi mà đã khiến Cửu Anh những tưởng mình sắp chết rồi vậy! Cực kỳ kinh hãi! Như giẫm trên băng mỏng! Rốt cuộc thứ ở trong đó là gì thế?
Quá đáng sợ! Trong khi nó vẫn còn đang bị phong ấn.
Nếu như nó không còn bị phong ấn nữa mà đã được giải thoát... Thì không chừng đảo Nguyên Hoàng sẽ nổ tung luôn cũng nên! "Đừng lắm mồm nữa, lên đường cho rồi".
Tần Ninh lên tiếng: "Đi đảo Tinh Túc".
"Rõ...", thân thể Cửu Anh dang rộng đôi cánh, chín cái đầu lơ lửng một cách tùy ý.
Đám người Bạch Y Nhân, Bạch Hạo cùng với Vũ Ân Trạch, Khổng Kha Thừa đồng loạt leo lên sống lưng của Cửu Anh.
Da thịt như vảy đá gồ lên đầy ghê rợn của Cửu Anh khiến cho mấy người đứng trên lưng nó khó chịu cực kỳ.
Nhưng còn lâu Cửu Anh mới quan tâm tới điều đó, bay thẳng lên trời... Tần Ninh đã báo với đám người Ô Đông điều động lực lượng Kim Tiên ở Nguyên Hoàng cung bây
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cứ như thể Tần Ninh chờ ngày này đến lâu rồi vậy! "Cửu Anh!"Tần Ninh hét lớn.Trên đỉnh núi, Cửu Anh vỗ cánh đáp xuống.Trong thời gian qua, Cửu Anh không ở cạnh Tần Ninh mà bị hắn ném vào núi Tam Cự để tiện bề tôi luyện.Mặc dù thời gian không lâu nhưng vẫn có thể nhận ra sự thay đổi của Cửu Anh.Từ trong ra ngoài đều cho người ta cảm giác nó đã trở nên hùng vĩ hơn.Lớp vảy màu đỏ sẫm khắp thân cũng trông uy vũ hơn nữa.Chín cái đầu của nó cũng trông không còn bỉ ổi nữa mà trở nên hết sức khí phách."Gia!"Ngay từ lúc nhìn thấy Tần Ninh, Cửu Anh như muốn bật khóc ra ngay.Cái đầu to lớn của nó dụi vào người hắn mãi."Cút".Tần Ninh tức giận quát.Còn Cửu Anh thì vẫn tiếp tục tỏ ra đáng thương.Thân hình khổng lồ dài trăm trượng của nó cứ như một đứa con nít khi đứng trước mặt Tần Ninh vậy.Thời gian qua nó đã cực khổ biết bao nhiêu.Tần Ninh nhét nó vào núi Tam Cự không chút nương tình.Núi Tam Cự! Ở giữa là một pho tượng to lớn, bên phải là núi Hóa Long, bên trái thì là một ngọn núi cực kỳ nguy hiểm.Một sinh vật khủng khiếp đang bị phong ấn trong ngọn núi đó.Kinh khủng đến mức... Lúc Cửu Anh bị Tần Ninh ném vào, sát khí đó mới phả đến thôi mà đã khiến Cửu Anh những tưởng mình sắp chết rồi vậy! Cực kỳ kinh hãi! Như giẫm trên băng mỏng! Rốt cuộc thứ ở trong đó là gì thế?Quá đáng sợ! Trong khi nó vẫn còn đang bị phong ấn.Nếu như nó không còn bị phong ấn nữa mà đã được giải thoát... Thì không chừng đảo Nguyên Hoàng sẽ nổ tung luôn cũng nên! "Đừng lắm mồm nữa, lên đường cho rồi".Tần Ninh lên tiếng: "Đi đảo Tinh Túc"."Rõ...", thân thể Cửu Anh dang rộng đôi cánh, chín cái đầu lơ lửng một cách tùy ý.Đám người Bạch Y Nhân, Bạch Hạo cùng với Vũ Ân Trạch, Khổng Kha Thừa đồng loạt leo lên sống lưng của Cửu Anh.Da thịt như vảy đá gồ lên đầy ghê rợn của Cửu Anh khiến cho mấy người đứng trên lưng nó khó chịu cực kỳ.Nhưng còn lâu Cửu Anh mới quan tâm tới điều đó, bay thẳng lên trời... Tần Ninh đã báo với đám người Ô Đông điều động lực lượng Kim Tiên ở Nguyên Hoàng cung bây