“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9464: "Dẫn đường đi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Máu Quân giả cuồn cuộn rót vào miệng của Tần Ninh.Chưa đến một chung trà.Huyết Trì đã bị hút cạn sạch.Bạch Y Nhân ngây ra như phỗng.Thiên Chính Dương và Minh Gia Ngọc cũng ngỡ ngàng.Sao... sao chuyện này có thể xảy ra được chứ?Bạch Y Nhân không thể thốt nên lời.Tần Ninh, ngươi... ngươi có biết phép lịch sự là gì không đấy?Mới vừa nãy còn nói một thôi một hồi, kể máu Quân giả khủng khiếp nhường nào, đáng sợ ra sao, Tiên Nhân cảnh giới Kim Tiên dung hợp với một giọt tinh huyết máu Quân giả mà không pha loãng thì sẽ bị nổ tung, cuối cùng ngươi lại... nuốt luôn một hơi là sao?Ngươi có còn là con người không?Quan trọng nhất là... sao không để lại một chút cho ta vậy hả! Bạch Y Nhân thầm chửi ầm lên trong bụng.Sau khi uống hết máu Quân giả cả hồ, Tần Ninh mới cười nói: "Đi thôi".Bạch Y Nhân nói với vẻ xa xăm: "Sao ngươi không nổ banh xác vậy?"Tần Ninh thật thà trả lời: "Hồi nãy ta nói Kim Tiên cưỡng chế dung hợp với một giọt tinh huyết sẽ bị nổ tung là chỉ... Kim Tiên bình thường mà"."Ta có phải Kim Tiên bình thường đâu, thế nên ta đâu có nổ banh xác"."...", giờ đây, Thiên Chính Dương mới thực sự đờ người ra.Ban đầu lúc phát hiện ra Huyết Trì, một vị Kim Tiên trong Thiên Thông Đạo đã thử dung hợp với nó.Quả thật người đó đã nổ tung sau khi chỉ dung hợp một giọt máu.Lúc đó, người nọ nổ banh xác ngay trước mặt hắn ta, máu thịt văng be bét cả không gian nơi đây.Điều đó chứng tỏ Tần Ninh không nói dối.Nhưng mà... Tần Ninh cũng là Kim Tiên mà.Làm thế nào?Ngay cả phụ thân hắn ta cũng nói rằng không thể cưỡng chế dung hợp một giọt, chỉ có thể pha loãng ra, còn phải mất vài năm trời để tiêu hóa hết.Trên thực tế, Tần Ninh không nuốt ngay xuống bụng mà cho máu Quân giả vào Nguyên Hoàng Đỉnh để dự trữ.Hắn không có thời gian tiêu hóa thật kỹ chỗ máu Quân giả này ngay tại đây. "Ở đây còn cái gì kỳ lạ nữa không?"Nghe thấy câu hỏi này của Tần Ninh, Thiên Chính Dương vừa hoàn hồn sau một trận hãi hùng trả lời ngay: "Có có có!"Tần Ninh mỉm cười: "Dẫn đường đi".Vòng qua Huyết Trì, nhóm người tiếp tục tiến về phía trước, sau khi rẽ trái, một cái lồng sắt xuất hiện ở cách đó ba mươi trượng.Lồng sắt bị che kín mít, không thấy rõ bên trong có gì."Cái lồng sắt này xuất hiện theo phần mộ, nhưng mà... bọn ta làm cách nào cũng không thể phágiải phong ấn trên lồng sắt, những năm gần đây chẳng thu hoạch được gì".
Máu Quân giả cuồn cuộn rót vào miệng của Tần Ninh.
Chưa đến một chung trà.
Huyết Trì đã bị hút cạn sạch.
Bạch Y Nhân ngây ra như phỗng.
Thiên Chính Dương và Minh Gia Ngọc cũng ngỡ ngàng.
Sao... sao chuyện này có thể xảy ra được chứ?
Bạch Y Nhân không thể thốt nên lời.
Tần Ninh, ngươi... ngươi có biết phép lịch sự là gì không đấy?
Mới vừa nãy còn nói một thôi một hồi, kể máu Quân giả khủng khiếp nhường nào, đáng sợ ra sao, Tiên Nhân cảnh giới Kim Tiên dung hợp với một giọt tinh huyết máu Quân giả mà không pha loãng thì sẽ bị nổ tung, cuối cùng ngươi lại... nuốt luôn một hơi là sao?
Ngươi có còn là con người không?
Quan trọng nhất là... sao không để lại một chút cho ta vậy hả! Bạch Y Nhân thầm chửi ầm lên trong bụng.
Sau khi uống hết máu Quân giả cả hồ, Tần Ninh mới cười nói: "Đi thôi".
Bạch Y Nhân nói với vẻ xa xăm: "Sao ngươi không nổ banh xác vậy?"
Tần Ninh thật thà trả lời: "Hồi nãy ta nói Kim Tiên cưỡng chế dung hợp với một giọt tinh huyết sẽ bị nổ tung là chỉ... Kim Tiên bình thường mà".
"Ta có phải Kim Tiên bình thường đâu, thế nên ta đâu có nổ banh xác".
"...", giờ đây, Thiên Chính Dương mới thực sự đờ người ra.
Ban đầu lúc phát hiện ra Huyết Trì, một vị Kim Tiên trong Thiên Thông Đạo đã thử dung hợp với nó.
Quả thật người đó đã nổ tung sau khi chỉ dung hợp một giọt máu.
Lúc đó, người nọ nổ banh xác ngay trước mặt hắn ta, máu thịt văng be bét cả không gian nơi đây.
Điều đó chứng tỏ Tần Ninh không nói dối.
Nhưng mà... Tần Ninh cũng là Kim Tiên mà.
Làm thế nào?
Ngay cả phụ thân hắn ta cũng nói rằng không thể cưỡng chế dung hợp một giọt, chỉ có thể pha loãng ra, còn phải mất vài năm trời để tiêu hóa hết.
Trên thực tế, Tần Ninh không nuốt ngay xuống bụng mà cho máu Quân giả vào Nguyên Hoàng Đỉnh để dự trữ.
Hắn không có thời gian tiêu hóa thật kỹ chỗ máu Quân giả này ngay tại đây. "Ở đây còn cái gì kỳ lạ nữa không?"
Nghe thấy câu hỏi này của Tần Ninh, Thiên Chính Dương vừa hoàn hồn sau một trận hãi hùng trả lời ngay: "Có có có!"
Tần Ninh mỉm cười: "Dẫn đường đi".
Vòng qua Huyết Trì, nhóm người tiếp tục tiến về phía trước, sau khi rẽ trái, một cái lồng sắt xuất hiện ở cách đó ba mươi trượng.
Lồng sắt bị che kín mít, không thấy rõ bên trong có gì.
"Cái lồng sắt này xuất hiện theo phần mộ, nhưng mà... bọn ta làm cách nào cũng không thể phá
giải phong ấn trên lồng sắt, những năm gần đây chẳng thu hoạch được gì".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Máu Quân giả cuồn cuộn rót vào miệng của Tần Ninh.Chưa đến một chung trà.Huyết Trì đã bị hút cạn sạch.Bạch Y Nhân ngây ra như phỗng.Thiên Chính Dương và Minh Gia Ngọc cũng ngỡ ngàng.Sao... sao chuyện này có thể xảy ra được chứ?Bạch Y Nhân không thể thốt nên lời.Tần Ninh, ngươi... ngươi có biết phép lịch sự là gì không đấy?Mới vừa nãy còn nói một thôi một hồi, kể máu Quân giả khủng khiếp nhường nào, đáng sợ ra sao, Tiên Nhân cảnh giới Kim Tiên dung hợp với một giọt tinh huyết máu Quân giả mà không pha loãng thì sẽ bị nổ tung, cuối cùng ngươi lại... nuốt luôn một hơi là sao?Ngươi có còn là con người không?Quan trọng nhất là... sao không để lại một chút cho ta vậy hả! Bạch Y Nhân thầm chửi ầm lên trong bụng.Sau khi uống hết máu Quân giả cả hồ, Tần Ninh mới cười nói: "Đi thôi".Bạch Y Nhân nói với vẻ xa xăm: "Sao ngươi không nổ banh xác vậy?"Tần Ninh thật thà trả lời: "Hồi nãy ta nói Kim Tiên cưỡng chế dung hợp với một giọt tinh huyết sẽ bị nổ tung là chỉ... Kim Tiên bình thường mà"."Ta có phải Kim Tiên bình thường đâu, thế nên ta đâu có nổ banh xác"."...", giờ đây, Thiên Chính Dương mới thực sự đờ người ra.Ban đầu lúc phát hiện ra Huyết Trì, một vị Kim Tiên trong Thiên Thông Đạo đã thử dung hợp với nó.Quả thật người đó đã nổ tung sau khi chỉ dung hợp một giọt máu.Lúc đó, người nọ nổ banh xác ngay trước mặt hắn ta, máu thịt văng be bét cả không gian nơi đây.Điều đó chứng tỏ Tần Ninh không nói dối.Nhưng mà... Tần Ninh cũng là Kim Tiên mà.Làm thế nào?Ngay cả phụ thân hắn ta cũng nói rằng không thể cưỡng chế dung hợp một giọt, chỉ có thể pha loãng ra, còn phải mất vài năm trời để tiêu hóa hết.Trên thực tế, Tần Ninh không nuốt ngay xuống bụng mà cho máu Quân giả vào Nguyên Hoàng Đỉnh để dự trữ.Hắn không có thời gian tiêu hóa thật kỹ chỗ máu Quân giả này ngay tại đây. "Ở đây còn cái gì kỳ lạ nữa không?"Nghe thấy câu hỏi này của Tần Ninh, Thiên Chính Dương vừa hoàn hồn sau một trận hãi hùng trả lời ngay: "Có có có!"Tần Ninh mỉm cười: "Dẫn đường đi".Vòng qua Huyết Trì, nhóm người tiếp tục tiến về phía trước, sau khi rẽ trái, một cái lồng sắt xuất hiện ở cách đó ba mươi trượng.Lồng sắt bị che kín mít, không thấy rõ bên trong có gì."Cái lồng sắt này xuất hiện theo phần mộ, nhưng mà... bọn ta làm cách nào cũng không thể phágiải phong ấn trên lồng sắt, những năm gần đây chẳng thu hoạch được gì".