“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9469: "Tam Thập Tam Thiên Kiếm Tiên Trận!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sao tên Tần Ninh này có thể có vốn kiến thức rộng như vậy chứ! Tại sao vấn đề mà ngay cả phụ thân, nhị thúc bọn họ không nhận ra nhưng hắn lại kết luận được ngay chỉ qua một ánh nhìn?Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng phải toàn bộ núi Thiên Thông sẽ bị Tần Ninh càn quét sạch sành sanh rồi ư?Nhưng hắn làm gì được đây?Khốn nạn thật! Trong lòng Thiên Chính Dương không kìm được vô cùng tức tối.Giờ phút này, Tần Ninh lại đáp xuống, hai tay ngưng tụ ra vô vàn tiên văn vô tận, chúng nó ùn ùn kéo đến, chậm rãi lan rộng ra khắp nơi.Thời gian trôi qua từng chút một.Một lát sau, tiên khí tụ tập giữa thiên địa.Những tiên khí kia vụt bắn ra theo từng tiên văn được Tần Ninh ngưng tụ xuất hiện.Khí tức kinh khủng liên tục tập hợp lại.Ầm ầm ầm… Đột nhiên, tiếng nổ ầm ĩ vang khắp mặt sàn.Mặt đất nứt toác thành những kẽ nứt, tiếp đó, những tia sáng nhiều không đếm xuể bay lên trời.Tổng cộng có ba mươi bốn tia sáng.Trong đó có ba mươi ba tia sáng lơ lửng giữa không trung.Đó là ba mươi ba chuôi tiên kiếm.Phần thân của mỗi thanh kiếm đều giống nhau nhưng trên cán mỗi tiên kiếm đều có nét đặc trưng của riêng mình.Có kiếm như rồng, tiếng gầm thét vang tận trời.Có kiếm tựa như hổ, uy mãnh đến mức tưởng chừng có thể đè bẹp bất cứ ai.Cũng có thanh kiếm toả ra khí lạnh thấu xương hệt như nước.Còn có kiếm như lưỡi lửa, toàn thân tràn ngập trong ngọn lửa bùng cháy.Trong ba mươi ba chuôi tiên kiếm này, bất kỳ thanh nào cũng có nét đặc biệt của bản thân.Mà thanh tiên kiếm ở chính giữa thì lại càng khác biệt so với những thanh kiếm khác.Thanh kiếm dài gần bốn thước, chuôi kiếm chạm trổ hình miệng của giao long. thân kiếm nhẵn bóng sắc bén, thấp thoáng nhìn thấy hoa văn ngọn lửa trải dài cả bề mặt kiếm.Đồng thời, lúc thanh kiếm đứng chễm chệ tại đó, tưởng chừng như có sấm sét nổ đùng đoàng xung quanh vậy.Trên mặt đất phía dưới thân kiếm kia khắc ấn năm chữ to.Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm! Phía dưới Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm còn có một dòng chữ nhỏ."Tam Thập Tam Thiên Kiếm Tiên Trận!"Tần Ninh nhìn dòng chữ nhỏ kia rồi lại ngướclên nhìn Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm, tiếp đó quay về phía ba mươi ba thanh tiên kiếm xung quanh, hắn đột nhiên cười phá lên đầy sảng khoái.
Sao tên Tần Ninh này có thể có vốn kiến thức rộng như vậy chứ! Tại sao vấn đề mà ngay cả phụ thân, nhị thúc bọn họ không nhận ra nhưng hắn lại kết luận được ngay chỉ qua một ánh nhìn?
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng phải toàn bộ núi Thiên Thông sẽ bị Tần Ninh càn quét sạch sành sanh rồi ư?
Nhưng hắn làm gì được đây?
Khốn nạn thật! Trong lòng Thiên Chính Dương không kìm được vô cùng tức tối.
Giờ phút này, Tần Ninh lại đáp xuống, hai tay ngưng tụ ra vô vàn tiên văn vô tận, chúng nó ùn ùn kéo đến, chậm rãi lan rộng ra khắp nơi.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Một lát sau, tiên khí tụ tập giữa thiên địa.
Những tiên khí kia vụt bắn ra theo từng tiên văn được Tần Ninh ngưng tụ xuất hiện.
Khí tức kinh khủng liên tục tập hợp lại.
Ầm ầm ầm… Đột nhiên, tiếng nổ ầm ĩ vang khắp mặt sàn.
Mặt đất nứt toác thành những kẽ nứt, tiếp đó, những tia sáng nhiều không đếm xuể bay lên trời.
Tổng cộng có ba mươi bốn tia sáng.
Trong đó có ba mươi ba tia sáng lơ lửng giữa không trung.
Đó là ba mươi ba chuôi tiên kiếm.
Phần thân của mỗi thanh kiếm đều giống nhau nhưng trên cán mỗi tiên kiếm đều có nét đặc trưng của riêng mình.
Có kiếm như rồng, tiếng gầm thét vang tận trời.
Có kiếm tựa như hổ, uy mãnh đến mức tưởng chừng có thể đè bẹp bất cứ ai.
Cũng có thanh kiếm toả ra khí lạnh thấu xương hệt như nước.
Còn có kiếm như lưỡi lửa, toàn thân tràn ngập trong ngọn lửa bùng cháy.
Trong ba mươi ba chuôi tiên kiếm này, bất kỳ thanh nào cũng có nét đặc biệt của bản thân.
Mà thanh tiên kiếm ở chính giữa thì lại càng khác biệt so với những thanh kiếm khác.
Thanh kiếm dài gần bốn thước, chuôi kiếm chạm trổ hình miệng của giao long. thân kiếm nhẵn bóng sắc bén, thấp thoáng nhìn thấy hoa văn ngọn lửa trải dài cả bề mặt kiếm.
Đồng thời, lúc thanh kiếm đứng chễm chệ tại đó, tưởng chừng như có sấm sét nổ đùng đoàng xung quanh vậy.
Trên mặt đất phía dưới thân kiếm kia khắc ấn năm chữ to.
Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm! Phía dưới Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm còn có một dòng chữ nhỏ.
"Tam Thập Tam Thiên Kiếm Tiên Trận!"
Tần Ninh nhìn dòng chữ nhỏ kia rồi lại ngước
lên nhìn Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm, tiếp đó quay về phía ba mươi ba thanh tiên kiếm xung quanh, hắn đột nhiên cười phá lên đầy sảng khoái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Sao tên Tần Ninh này có thể có vốn kiến thức rộng như vậy chứ! Tại sao vấn đề mà ngay cả phụ thân, nhị thúc bọn họ không nhận ra nhưng hắn lại kết luận được ngay chỉ qua một ánh nhìn?Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chẳng phải toàn bộ núi Thiên Thông sẽ bị Tần Ninh càn quét sạch sành sanh rồi ư?Nhưng hắn làm gì được đây?Khốn nạn thật! Trong lòng Thiên Chính Dương không kìm được vô cùng tức tối.Giờ phút này, Tần Ninh lại đáp xuống, hai tay ngưng tụ ra vô vàn tiên văn vô tận, chúng nó ùn ùn kéo đến, chậm rãi lan rộng ra khắp nơi.Thời gian trôi qua từng chút một.Một lát sau, tiên khí tụ tập giữa thiên địa.Những tiên khí kia vụt bắn ra theo từng tiên văn được Tần Ninh ngưng tụ xuất hiện.Khí tức kinh khủng liên tục tập hợp lại.Ầm ầm ầm… Đột nhiên, tiếng nổ ầm ĩ vang khắp mặt sàn.Mặt đất nứt toác thành những kẽ nứt, tiếp đó, những tia sáng nhiều không đếm xuể bay lên trời.Tổng cộng có ba mươi bốn tia sáng.Trong đó có ba mươi ba tia sáng lơ lửng giữa không trung.Đó là ba mươi ba chuôi tiên kiếm.Phần thân của mỗi thanh kiếm đều giống nhau nhưng trên cán mỗi tiên kiếm đều có nét đặc trưng của riêng mình.Có kiếm như rồng, tiếng gầm thét vang tận trời.Có kiếm tựa như hổ, uy mãnh đến mức tưởng chừng có thể đè bẹp bất cứ ai.Cũng có thanh kiếm toả ra khí lạnh thấu xương hệt như nước.Còn có kiếm như lưỡi lửa, toàn thân tràn ngập trong ngọn lửa bùng cháy.Trong ba mươi ba chuôi tiên kiếm này, bất kỳ thanh nào cũng có nét đặc biệt của bản thân.Mà thanh tiên kiếm ở chính giữa thì lại càng khác biệt so với những thanh kiếm khác.Thanh kiếm dài gần bốn thước, chuôi kiếm chạm trổ hình miệng của giao long. thân kiếm nhẵn bóng sắc bén, thấp thoáng nhìn thấy hoa văn ngọn lửa trải dài cả bề mặt kiếm.Đồng thời, lúc thanh kiếm đứng chễm chệ tại đó, tưởng chừng như có sấm sét nổ đùng đoàng xung quanh vậy.Trên mặt đất phía dưới thân kiếm kia khắc ấn năm chữ to.Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm! Phía dưới Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm còn có một dòng chữ nhỏ."Tam Thập Tam Thiên Kiếm Tiên Trận!"Tần Ninh nhìn dòng chữ nhỏ kia rồi lại ngướclên nhìn Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm, tiếp đó quay về phía ba mươi ba thanh tiên kiếm xung quanh, hắn đột nhiên cười phá lên đầy sảng khoái.