“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9489: "Nhập Ngọc trung kỳ mà thôi!"
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Xem ra các ngươi đều không phục đối phương”.Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Chẳng qua là bây giờ nếu các ngươi đều đã thần phục ta, vậy tốt nhất... đàng hoàng một chút”.Tần Ninh nắm chặt hai tay lại, Diễn Ma Tiên Đao lập tức hiện ra từng ma văn đen nhánh, quấn vòng quanh tay trái của Tần Ninh, lan tràn lên cả cánh tay trái.Mà Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm lúc này cũng bốc cháy lên sấm sét và lửa, quấn quanh thành hai vòng xoáy tròn bao bọc lấy cơ thể Tần Ninh.Đao và kiếm dường như đang tranh giành.Ma văn đen nhánh của thanh đao kia dần dần tràn lên má trái của Tần Ninh.Sấm sét và lửa cháy do thân kiếm ngưng tụ ra cũng bay lên, bám vào má phải của Tần Ninh.Giờ phút này nhìn Tần Ninh có vẻ kì quái không nói ra được.Hai người Thiên Viễn và Thiên Phưởng thấy một màn này thì cau mày lại."Cố làm ra vẻ huyền bí”.Thiên Phưởng hừ lạnh một tiếng, bước ra, hờ hững nói: "Cho dù có cố làm ra vẻ đi nữa, ngươi cũng chỉ là một Kim Tiên!"Vừa dứt lời, cả người đã bay lên trời, hai tay nắm chặt, áp lực kinh khủng từ trên trời hạ xuống chỗ Tần Ninh.Tiên thể Lưu Ly Ngọc có lực áp chế thuần túy nhất đối với Kim Tiên thân thể.Thiên Phưởng bay lên trời, xông về hướng Tần Ninh.Nhưng vào lúc này.Tần Ninh đột nhiên ngẩng đầu.Hắn đưa mắt nhìn về phía Thiên Phưởng đang đánh tới, con mắt trái giống như một con ma điên cuồng giết người, không có chút nhân tính nào, mắt phải lại giống như một chiến thần rực lửa.Một cái là địa ngục.Một cái là thiên đường! Cả người Thiên Phưởng cứng đờ.Loại lực áp bách kinh khủng này khiến ông ta cảm thấy mình như đang đối mặt với trời, đối mặt với đất! Sao có thể như vậy?Sắc mặt Thiên Phưởng run lên.Nhưng Tần Ninh lại không hề do dự."Nhập Ngọc trung kỳ mà thôi!"Giọng nói lạnh lùng vang lên.Tần Ninh cong khóe miệng lên.Nhưng một giây sau, bên trái khuôn mặt mỉm cười của hắn tựa như ác ma, bên phải tựa như tiên thánh.Tiếp đó.Tần Ninh nhấc tay lên.
"Xem ra các ngươi đều không phục đối phương”.
Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Chẳng qua là bây giờ nếu các ngươi đều đã thần phục ta, vậy tốt nhất... đàng hoàng một chút”.
Tần Ninh nắm chặt hai tay lại, Diễn Ma Tiên Đao lập tức hiện ra từng ma văn đen nhánh, quấn vòng quanh tay trái của Tần Ninh, lan tràn lên cả cánh tay trái.
Mà Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm lúc này cũng bốc cháy lên sấm sét và lửa, quấn quanh thành hai vòng xoáy tròn bao bọc lấy cơ thể Tần Ninh.
Đao và kiếm dường như đang tranh giành.
Ma văn đen nhánh của thanh đao kia dần dần tràn lên má trái của Tần Ninh.
Sấm sét và lửa cháy do thân kiếm ngưng tụ ra cũng bay lên, bám vào má phải của Tần Ninh.
Giờ phút này nhìn Tần Ninh có vẻ kì quái không nói ra được.
Hai người Thiên Viễn và Thiên Phưởng thấy một màn này thì cau mày lại.
"Cố làm ra vẻ huyền bí”.
Thiên Phưởng hừ lạnh một tiếng, bước ra, hờ hững nói: "Cho dù có cố làm ra vẻ đi nữa, ngươi cũng chỉ là một Kim Tiên!"
Vừa dứt lời, cả người đã bay lên trời, hai tay nắm chặt, áp lực kinh khủng từ trên trời hạ xuống chỗ Tần Ninh.
Tiên thể Lưu Ly Ngọc có lực áp chế thuần túy nhất đối với Kim Tiên thân thể.
Thiên Phưởng bay lên trời, xông về hướng Tần Ninh.
Nhưng vào lúc này.
Tần Ninh đột nhiên ngẩng đầu.
Hắn đưa mắt nhìn về phía Thiên Phưởng đang đánh tới, con mắt trái giống như một con ma điên cuồng giết người, không có chút nhân tính nào, mắt phải lại giống như một chiến thần rực lửa.
Một cái là địa ngục.
Một cái là thiên đường! Cả người Thiên Phưởng cứng đờ.
Loại lực áp bách kinh khủng này khiến ông ta cảm thấy mình như đang đối mặt với trời, đối mặt với đất! Sao có thể như vậy?
Sắc mặt Thiên Phưởng run lên.
Nhưng Tần Ninh lại không hề do dự.
"Nhập Ngọc trung kỳ mà thôi!"
Giọng nói lạnh lùng vang lên.
Tần Ninh cong khóe miệng lên.
Nhưng một giây sau, bên trái khuôn mặt mỉm cười của hắn tựa như ác ma, bên phải tựa như tiên thánh.
Tiếp đó.
Tần Ninh nhấc tay lên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Xem ra các ngươi đều không phục đối phương”.Tần Ninh lẩm bẩm nói: "Chẳng qua là bây giờ nếu các ngươi đều đã thần phục ta, vậy tốt nhất... đàng hoàng một chút”.Tần Ninh nắm chặt hai tay lại, Diễn Ma Tiên Đao lập tức hiện ra từng ma văn đen nhánh, quấn vòng quanh tay trái của Tần Ninh, lan tràn lên cả cánh tay trái.Mà Liệt Hỏa Tiên Lôi Kiếm lúc này cũng bốc cháy lên sấm sét và lửa, quấn quanh thành hai vòng xoáy tròn bao bọc lấy cơ thể Tần Ninh.Đao và kiếm dường như đang tranh giành.Ma văn đen nhánh của thanh đao kia dần dần tràn lên má trái của Tần Ninh.Sấm sét và lửa cháy do thân kiếm ngưng tụ ra cũng bay lên, bám vào má phải của Tần Ninh.Giờ phút này nhìn Tần Ninh có vẻ kì quái không nói ra được.Hai người Thiên Viễn và Thiên Phưởng thấy một màn này thì cau mày lại."Cố làm ra vẻ huyền bí”.Thiên Phưởng hừ lạnh một tiếng, bước ra, hờ hững nói: "Cho dù có cố làm ra vẻ đi nữa, ngươi cũng chỉ là một Kim Tiên!"Vừa dứt lời, cả người đã bay lên trời, hai tay nắm chặt, áp lực kinh khủng từ trên trời hạ xuống chỗ Tần Ninh.Tiên thể Lưu Ly Ngọc có lực áp chế thuần túy nhất đối với Kim Tiên thân thể.Thiên Phưởng bay lên trời, xông về hướng Tần Ninh.Nhưng vào lúc này.Tần Ninh đột nhiên ngẩng đầu.Hắn đưa mắt nhìn về phía Thiên Phưởng đang đánh tới, con mắt trái giống như một con ma điên cuồng giết người, không có chút nhân tính nào, mắt phải lại giống như một chiến thần rực lửa.Một cái là địa ngục.Một cái là thiên đường! Cả người Thiên Phưởng cứng đờ.Loại lực áp bách kinh khủng này khiến ông ta cảm thấy mình như đang đối mặt với trời, đối mặt với đất! Sao có thể như vậy?Sắc mặt Thiên Phưởng run lên.Nhưng Tần Ninh lại không hề do dự."Nhập Ngọc trung kỳ mà thôi!"Giọng nói lạnh lùng vang lên.Tần Ninh cong khóe miệng lên.Nhưng một giây sau, bên trái khuôn mặt mỉm cười của hắn tựa như ác ma, bên phải tựa như tiên thánh.Tiếp đó.Tần Ninh nhấc tay lên.