“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9516: Tần Ninh... đúng là khủng bố.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà nhìn thấy Tần Ninh thế mà không có bất kỳ ý định lui lại nào, ngược lại ý chí chiến đấu còn càng thêm kiên định, trong lòng Minh Thủy Tuyền vô cùng giận dữ.Một bên, Vạn Trạch Dương hừ lạnh nói: "Mẫu thân, kẻ này thật sự quá cuồng vọng"."Tên nhóc thối, để ta xem rốt cuộc ngươi có năng lực gì".Vạn Trạch Dương giận dữ hét lên, cả người vọt thẳng ra, sát khí trong cơ thể cuồn cuộn dao động.Hắn ta nắm tay lại, một thanh trường thương bỗng nhiên ngưng tụ, thương mang ngưng tụ, đâm ra khoảng cách trăm trượng, thẳng tới trước người Tần Ninh.Tần Ninh nắm tay lại.Răng rắc! Thương mang trực tiếp nổ tung ra.Vạn Trạch Dương nhíu mày lại.Tần Ninh lại có thể dùng một chưởng bóp gãy công kích của hắn ta?"Chút thực lực ấy của ngươi cũng đừng ở đây thêm mất mặt xấu hổ".Tần Ninh vừa nói xong liền bấm tay một cái, một luồng ánh sáng xuyên qua khoảng cách trăm trượng, tấn công đến trước người Vạn Trạch Dương.Vạn Trạch Dương không dám khinh thường, bàn tay nắm chặt trường thương, trực tiếp đâm ra.Keng... Mũi thương xé gió và chỉ phong gào thét va chạm.Vạn Trạch Dương phát ra một tiếng kêu thảm, cả người rơi xuống đất, không biết sống chết."Làm càn!"Minh Thủy Tuyền quát lớn một tiếng, trực tiếp bay lên trên không, lao thẳng về hướng Tần Ninh.Đi sau Minh Thủy Tuyền là đám Ngọc Tiên của nhà họ Minh và từ Vạn Tiên Lâu đến.Có khoảng hai mươi mấy vị Ngọc Tiên, bao vây bốn phương tám hướng xung quanh Tần Ninh.Mà lúc này, phía trên mặt đất, Vạn Trạch Dương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thẹn quá hoá giận.Suýt chút nữa đã bị một kích của Tần Ninh giết rồi! Nếu không phải trên người hắn ta có một tiên khí lưu ly hộ giáp, có lẽ bây giờ hắn ta đã trở thành một thi thể.Tần Ninh... đúng là khủng bố."Tào Hạo Nhiên!""Nghiêm Tử An!"Giờ phút này Minh Thủy Tuyền quát lớn: "Kẻ này, không thể để hắn sống sót".Loại người ngông cuồng như vậy, nhất định phải giết.Tào Hạo Nhiên và Nghiêm Tử An nghe nói như thế, khẽ gật đầu.Bên ngoài cơ thể hai người có khí tức vô cùng kinh khủng lại nồng đậm bộc phát ra."Cảnh giới Thành Ngọc".Lúc này ở một nơi xa, bên trên núi Thiên Thông, đám người Bạch YNhân, Bạch Hạo, Khổng Kha Thừa thấy cảnh này thì đều biến sắc.
Mà nhìn thấy Tần Ninh thế mà không có bất kỳ ý định lui lại nào, ngược lại ý chí chiến đấu còn càng thêm kiên định, trong lòng Minh Thủy Tuyền vô cùng giận dữ.
Một bên, Vạn Trạch Dương hừ lạnh nói: "Mẫu thân, kẻ này thật sự quá cuồng vọng".
"Tên nhóc thối, để ta xem rốt cuộc ngươi có năng lực gì".
Vạn Trạch Dương giận dữ hét lên, cả người vọt thẳng ra, sát khí trong cơ thể cuồn cuộn dao động.
Hắn ta nắm tay lại, một thanh trường thương bỗng nhiên ngưng tụ, thương mang ngưng tụ, đâm ra khoảng cách trăm trượng, thẳng tới trước người Tần Ninh.
Tần Ninh nắm tay lại.
Răng rắc! Thương mang trực tiếp nổ tung ra.
Vạn Trạch Dương nhíu mày lại.
Tần Ninh lại có thể dùng một chưởng bóp gãy công kích của hắn ta?
"Chút thực lực ấy của ngươi cũng đừng ở đây thêm mất mặt xấu hổ".
Tần Ninh vừa nói xong liền bấm tay một cái, một luồng ánh sáng xuyên qua khoảng cách trăm trượng, tấn công đến trước người Vạn Trạch Dương.
Vạn Trạch Dương không dám khinh thường, bàn tay nắm chặt trường thương, trực tiếp đâm ra.
Keng... Mũi thương xé gió và chỉ phong gào thét va chạm.
Vạn Trạch Dương phát ra một tiếng kêu thảm, cả người rơi xuống đất, không biết sống chết.
"Làm càn!"
Minh Thủy Tuyền quát lớn một tiếng, trực tiếp bay lên trên không, lao thẳng về hướng Tần Ninh.
Đi sau Minh Thủy Tuyền là đám Ngọc Tiên của nhà họ Minh và từ Vạn Tiên Lâu đến.
Có khoảng hai mươi mấy vị Ngọc Tiên, bao vây bốn phương tám hướng xung quanh Tần Ninh.
Mà lúc này, phía trên mặt đất, Vạn Trạch Dương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thẹn quá hoá giận.
Suýt chút nữa đã bị một kích của Tần Ninh giết rồi! Nếu không phải trên người hắn ta có một tiên khí lưu ly hộ giáp, có lẽ bây giờ hắn ta đã trở thành một thi thể.
Tần Ninh... đúng là khủng bố.
"Tào Hạo Nhiên!"
"Nghiêm Tử An!"
Giờ phút này Minh Thủy Tuyền quát lớn: "Kẻ này, không thể để hắn sống sót".
Loại người ngông cuồng như vậy, nhất định phải giết.
Tào Hạo Nhiên và Nghiêm Tử An nghe nói như thế, khẽ gật đầu.
Bên ngoài cơ thể hai người có khí tức vô cùng kinh khủng lại nồng đậm bộc phát ra.
"Cảnh giới Thành Ngọc".
Lúc này ở một nơi xa, bên trên núi Thiên Thông, đám người Bạch Y
Nhân, Bạch Hạo, Khổng Kha Thừa thấy cảnh này thì đều biến sắc.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà nhìn thấy Tần Ninh thế mà không có bất kỳ ý định lui lại nào, ngược lại ý chí chiến đấu còn càng thêm kiên định, trong lòng Minh Thủy Tuyền vô cùng giận dữ.Một bên, Vạn Trạch Dương hừ lạnh nói: "Mẫu thân, kẻ này thật sự quá cuồng vọng"."Tên nhóc thối, để ta xem rốt cuộc ngươi có năng lực gì".Vạn Trạch Dương giận dữ hét lên, cả người vọt thẳng ra, sát khí trong cơ thể cuồn cuộn dao động.Hắn ta nắm tay lại, một thanh trường thương bỗng nhiên ngưng tụ, thương mang ngưng tụ, đâm ra khoảng cách trăm trượng, thẳng tới trước người Tần Ninh.Tần Ninh nắm tay lại.Răng rắc! Thương mang trực tiếp nổ tung ra.Vạn Trạch Dương nhíu mày lại.Tần Ninh lại có thể dùng một chưởng bóp gãy công kích của hắn ta?"Chút thực lực ấy của ngươi cũng đừng ở đây thêm mất mặt xấu hổ".Tần Ninh vừa nói xong liền bấm tay một cái, một luồng ánh sáng xuyên qua khoảng cách trăm trượng, tấn công đến trước người Vạn Trạch Dương.Vạn Trạch Dương không dám khinh thường, bàn tay nắm chặt trường thương, trực tiếp đâm ra.Keng... Mũi thương xé gió và chỉ phong gào thét va chạm.Vạn Trạch Dương phát ra một tiếng kêu thảm, cả người rơi xuống đất, không biết sống chết."Làm càn!"Minh Thủy Tuyền quát lớn một tiếng, trực tiếp bay lên trên không, lao thẳng về hướng Tần Ninh.Đi sau Minh Thủy Tuyền là đám Ngọc Tiên của nhà họ Minh và từ Vạn Tiên Lâu đến.Có khoảng hai mươi mấy vị Ngọc Tiên, bao vây bốn phương tám hướng xung quanh Tần Ninh.Mà lúc này, phía trên mặt đất, Vạn Trạch Dương phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, thẹn quá hoá giận.Suýt chút nữa đã bị một kích của Tần Ninh giết rồi! Nếu không phải trên người hắn ta có một tiên khí lưu ly hộ giáp, có lẽ bây giờ hắn ta đã trở thành một thi thể.Tần Ninh... đúng là khủng bố."Tào Hạo Nhiên!""Nghiêm Tử An!"Giờ phút này Minh Thủy Tuyền quát lớn: "Kẻ này, không thể để hắn sống sót".Loại người ngông cuồng như vậy, nhất định phải giết.Tào Hạo Nhiên và Nghiêm Tử An nghe nói như thế, khẽ gật đầu.Bên ngoài cơ thể hai người có khí tức vô cùng kinh khủng lại nồng đậm bộc phát ra."Cảnh giới Thành Ngọc".Lúc này ở một nơi xa, bên trên núi Thiên Thông, đám người Bạch YNhân, Bạch Hạo, Khổng Kha Thừa thấy cảnh này thì đều biến sắc.