“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 9533: Đằng sau Bạch Vân Thiên.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rồi ngày đẹp trời nào đó, người thanh niên vui vẻ trở lại, để lại vô vàn bảo vật của tiên gia lẫn tiên điển tiên khí, khiến cho Thái Ất tiên tông nhanh chóng trở thành một trong ngũ đại bá chủ của vùng biển Thái Ất chỉ vỏn vẹn mất vạn năm, hơn nữa còn là... bá chủ cực kỳ mạnh mẽ! Rất nhiều năm về sau, Bạch Vân Vũ tình cờ nghe rằng.Trong mười hai đại tiên vực ở Tiên Giới.Ở tiên vực Thái Thần.Thần Môn quật khởi.Người đứng đầu Thần Môn là Cố Vân Kiếm, người đời gọi là Cửu Thiên Tuế, đứng hàng Tiên Tôn.Mà sư phụ của Cửu Thiên Tuế, Thái Tuế tiến được vô số tiên đế tiên tôn trong mười hai đại tiên vực kính trọng gọi là tiên nhân đệ nhất trong cả Tiên Giới.Thời khắc ấy, Bạch Vân Vũ nhận ra rằng hai thầy trò họ nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ năm ấy thì đời này không thể nào dính dáng tới nhau.Hắn là thần linh ngự tọa trên cao kia.Còn Bạch Vân Vũ lại chỉ là một tiên nhân tầm thường trong vùng biển Thái Ất mà thôi.Thế nhưng.Bạch Vân Vũ luôn nhớ rõ.Năm ấy khi Hồn Vô Ngân rời đi đã để lại một vò rượu ngon.“Sư phụ, đây là tiên nhưỡng Vô Ưu, cực kỳ hiếm thấy, chúng đều cho sư phụ hết, đợi đến khi hai thầy trò ta gặp lại thì lấy rượu này ra nhâm nhi!”Đây là hẹn ước giữa hai thầy trò bọn họ! Mấy vạn năm trôi qua.Hồn Vô Ngân vẫn chưa trở lại.Nhưng lời hẹn ước vẫn còn đó, Bạch Vân Vũ chưa từng lãng quên.Nhưng hôm nay lại có một người thanh niên nhắc đến tiên nhưỡng Vô Ưu.“Tiên Giới đồn rằng Thần Môn đã bị diệt vong, ngươi đã qua đời... lẽ nào... người chưa chết ư...”, Bạch Vân Vũ nỉ non nói.Đúng lúc này, ba người đứng bên ngoài sơn cốc.“Đại ca, gọi chúng ta đến có việc gì?”Một ông lão tóc hoa râm mặc áo bào tro đáp người xuống, nói: “Bây giờ lời đồn về chuyện đảo Huyết Minh đang ầm ầm cả lên, chúng ta đang bận rối tinh rối mù đây này!”Ông lão mặc áo bào tro mở miệng có mặt mày trắng nõn, da thịt nhẵn nhụi trông có chứt hương vị càng già càng dẻo dai.Gương mặt đến ánh mắt có chút tương tự Bạch Vân Vũ.Người nọ chính là thái thượng trưởng lão của Thái Ất tiên tông, Bạch Vân Thiên và cũng là đệ đệ của Bạch Vân Vũ.Đằng sau Bạch Vân Thiên.Là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, vóc người tráng kiện, nhìn rất bất phàm.Đó là con trai của Bạch Vân Vũ, Bạch Nguyên Thần, hiện tại cũng là phó tôngchủ của Thái Ất tiên tông.
Rồi ngày đẹp trời nào đó, người thanh niên vui vẻ trở lại, để lại vô vàn bảo vật của tiên gia lẫn tiên điển tiên khí, khiến cho Thái Ất tiên tông nhanh chóng trở thành một trong ngũ đại bá chủ của vùng biển Thái Ất chỉ vỏn vẹn mất vạn năm, hơn nữa còn là... bá chủ cực kỳ mạnh mẽ! Rất nhiều năm về sau, Bạch Vân Vũ tình cờ nghe rằng.
Trong mười hai đại tiên vực ở Tiên Giới.
Ở tiên vực Thái Thần.
Thần Môn quật khởi.
Người đứng đầu Thần Môn là Cố Vân Kiếm, người đời gọi là Cửu Thiên Tuế, đứng hàng Tiên Tôn.
Mà sư phụ của Cửu Thiên Tuế, Thái Tuế tiến được vô số tiên đế tiên tôn trong mười hai đại tiên vực kính trọng gọi là tiên nhân đệ nhất trong cả Tiên Giới.
Thời khắc ấy, Bạch Vân Vũ nhận ra rằng hai thầy trò họ nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ năm ấy thì đời này không thể nào dính dáng tới nhau.
Hắn là thần linh ngự tọa trên cao kia.
Còn Bạch Vân Vũ lại chỉ là một tiên nhân tầm thường trong vùng biển Thái Ất mà thôi.
Thế nhưng.
Bạch Vân Vũ luôn nhớ rõ.
Năm ấy khi Hồn Vô Ngân rời đi đã để lại một vò rượu ngon.
“Sư phụ, đây là tiên nhưỡng Vô Ưu, cực kỳ hiếm thấy, chúng đều cho sư phụ hết, đợi đến khi hai thầy trò ta gặp lại thì lấy rượu này ra nhâm nhi!”
Đây là hẹn ước giữa hai thầy trò bọn họ! Mấy vạn năm trôi qua.
Hồn Vô Ngân vẫn chưa trở lại.
Nhưng lời hẹn ước vẫn còn đó, Bạch Vân Vũ chưa từng lãng quên.
Nhưng hôm nay lại có một người thanh niên nhắc đến tiên nhưỡng Vô Ưu.
“Tiên Giới đồn rằng Thần Môn đã bị diệt vong, ngươi đã qua đời... lẽ nào... người chưa chết ư...”, Bạch Vân Vũ nỉ non nói.
Đúng lúc này, ba người đứng bên ngoài sơn cốc.
“Đại ca, gọi chúng ta đến có việc gì?”
Một ông lão tóc hoa râm mặc áo bào tro đáp người xuống, nói: “Bây giờ lời đồn về chuyện đảo Huyết Minh đang ầm ầm cả lên, chúng ta đang bận rối tinh rối mù đây này!”
Ông lão mặc áo bào tro mở miệng có mặt mày trắng nõn, da thịt nhẵn nhụi trông có chứt hương vị càng già càng dẻo dai.
Gương mặt đến ánh mắt có chút tương tự Bạch Vân Vũ.
Người nọ chính là thái thượng trưởng lão của Thái Ất tiên tông, Bạch Vân Thiên và cũng là đệ đệ của Bạch Vân Vũ.
Đằng sau Bạch Vân Thiên.
Là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, vóc người tráng kiện, nhìn rất bất phàm.
Đó là con trai của Bạch Vân Vũ, Bạch Nguyên Thần, hiện tại cũng là phó tông
chủ của Thái Ất tiên tông.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Rồi ngày đẹp trời nào đó, người thanh niên vui vẻ trở lại, để lại vô vàn bảo vật của tiên gia lẫn tiên điển tiên khí, khiến cho Thái Ất tiên tông nhanh chóng trở thành một trong ngũ đại bá chủ của vùng biển Thái Ất chỉ vỏn vẹn mất vạn năm, hơn nữa còn là... bá chủ cực kỳ mạnh mẽ! Rất nhiều năm về sau, Bạch Vân Vũ tình cờ nghe rằng.Trong mười hai đại tiên vực ở Tiên Giới.Ở tiên vực Thái Thần.Thần Môn quật khởi.Người đứng đầu Thần Môn là Cố Vân Kiếm, người đời gọi là Cửu Thiên Tuế, đứng hàng Tiên Tôn.Mà sư phụ của Cửu Thiên Tuế, Thái Tuế tiến được vô số tiên đế tiên tôn trong mười hai đại tiên vực kính trọng gọi là tiên nhân đệ nhất trong cả Tiên Giới.Thời khắc ấy, Bạch Vân Vũ nhận ra rằng hai thầy trò họ nếu không có cuộc gặp gỡ tình cờ năm ấy thì đời này không thể nào dính dáng tới nhau.Hắn là thần linh ngự tọa trên cao kia.Còn Bạch Vân Vũ lại chỉ là một tiên nhân tầm thường trong vùng biển Thái Ất mà thôi.Thế nhưng.Bạch Vân Vũ luôn nhớ rõ.Năm ấy khi Hồn Vô Ngân rời đi đã để lại một vò rượu ngon.“Sư phụ, đây là tiên nhưỡng Vô Ưu, cực kỳ hiếm thấy, chúng đều cho sư phụ hết, đợi đến khi hai thầy trò ta gặp lại thì lấy rượu này ra nhâm nhi!”Đây là hẹn ước giữa hai thầy trò bọn họ! Mấy vạn năm trôi qua.Hồn Vô Ngân vẫn chưa trở lại.Nhưng lời hẹn ước vẫn còn đó, Bạch Vân Vũ chưa từng lãng quên.Nhưng hôm nay lại có một người thanh niên nhắc đến tiên nhưỡng Vô Ưu.“Tiên Giới đồn rằng Thần Môn đã bị diệt vong, ngươi đã qua đời... lẽ nào... người chưa chết ư...”, Bạch Vân Vũ nỉ non nói.Đúng lúc này, ba người đứng bên ngoài sơn cốc.“Đại ca, gọi chúng ta đến có việc gì?”Một ông lão tóc hoa râm mặc áo bào tro đáp người xuống, nói: “Bây giờ lời đồn về chuyện đảo Huyết Minh đang ầm ầm cả lên, chúng ta đang bận rối tinh rối mù đây này!”Ông lão mặc áo bào tro mở miệng có mặt mày trắng nõn, da thịt nhẵn nhụi trông có chứt hương vị càng già càng dẻo dai.Gương mặt đến ánh mắt có chút tương tự Bạch Vân Vũ.Người nọ chính là thái thượng trưởng lão của Thái Ất tiên tông, Bạch Vân Thiên và cũng là đệ đệ của Bạch Vân Vũ.Đằng sau Bạch Vân Thiên.Là một người đàn ông trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, vóc người tráng kiện, nhìn rất bất phàm.Đó là con trai của Bạch Vân Vũ, Bạch Nguyên Thần, hiện tại cũng là phó tôngchủ của Thái Ất tiên tông.